Sắc mặt bà lão cứng đờ, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Nhiễm Bạch.
"Vậy ngươi muốn làm gì?"
Nhiễm Bạch có chút rối rắm khẽ cắn môi, nghiêng đầu một chút, một đôi mắt trong veo nhìn về phía Mặc Thần, giọng nói tựa hồ không xác định, có chút mơ hồ:
"Ừm...!A Thần, anh nói xem, chúng ta làm gì bây giờ?"
Mặc Thần một thân tây trang màu đen, phảng phất hoà cùng một thể với toàn bộ hắc ám, một đôi mắt đào hoa không có một tia cảm xúc, tựa hồ là đã sớm biết bà lão này là một con Zombie.
"Nhiễm Nhiễm...!Muốn tới tầng hầm xem không?"
Lần đầu tiên khi bước vào thôn trang này, hắn liền có thể nhìn ra những kẻ này là Zombie,
Nơi này, Zombie sẽ ẩn giấu ở nơi nào được, tầng hầm là một lựa chọn rất tốt.
Mắt Nhiễm Bạch sáng lên một cái, giống như là đạt được bánh kẹo, tiếng nói mang theo ôn nhu cùng mềm mại, không chút do dự nói:
"Muốn."
Bà lão hừ lạnh một tiếng, giọng nói khó nghe vang lên:
"Nơi này không có tầng hầm."
Mặc Thần mỉm cười, khí chất xa cách đạm mạc vẫn muôn không thay đổi, giọng nói trầm thấp từ tính mang theo một tia nguy hiểm:
"Xác định, sao?"
Nếu như câu trả lời là phủ định, đồ vật không có chỗ hữu dụng liền không cần tồn tại.
Bà lão không hiểu sao có một loại cảm giác uy áp gắt gao vờn quanh tại trên người mình.
Một đôi mắt vẩn đục khiếp sợ nhìn Mặc Thần.
Một nhân loại mà thôi, sao lại có thực lực mạnh như vậy?
Ánh mắt bà ta nhìn chòng chọc vào Mặc Thần cùng Nhiễm Bạch, nói:
"Chỉ cần ta mang theo các ngươi tới tầng hầm, các ngươi liền sẽ không quản cái khác chứ?"
Nhiễm Bạch nhún vai, trên mặt ngậm lấy một nụ cười ngọt ngào, sạch sẽ mỹ hảo:
"Có lẽ.
Dù sao thì ngươi cũng không đánh lại ta."
Phong Lạc: "..."
Lời này thật là làm người hận.
Nhiễm Bạch vỗ tay phát ra tiếng, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết mang theo lấm ta lấm tấm ý cười.
Bà lão âm trầm nhìn Nhiễm Bạch, ánh mắt kia phảng phất như muốn xé nát Nhiễm Bạch vậy.
Nhiễm Bạch không có chút bị ảnh hưởng nào, cười đến ngọt ngào xán lạn.
Cuối cùng, bà lão vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
"Tốt nhất là như vậy."
Nhiễm Bạch khẽ cười, lộ ra ngọt ngào mị hoặc, tóc dài đến eo, mềm mại tản mát.
"Vậy mang ta cùng A Thần đi tham quan tham quan đi.
Ta thật tò mò."
Lão bà: "..."
Sợ là bà gặp