Lông mày của Ôn Ngôn nhẹ giật, coi hắn là đồ đần mà lừa gạt à? Thả Nhiễm Bạch, đến lúc đó kẻ chết đầu tiên chính là hắn ta.
"Hiện tại, một người cầm giấy tờ chuyển nhượng tài sản Lăng thị tới đây, tao liền thả Lăng Bạch.
Nhớ lấy, tuyệt đối không được làm giả, một khi đây là giả, kẻ chết đầu tiên, tuyệt đối sẽ là Lăng Bạch, sau đó, bọn mày cũng chôn cùng một chỗ với tao luôn."
Lăng Vũ nghe vậy, trong lòng hận không thể đem Ôn Ngôn chém thành ngàn mảnh.
Sắc mặt Sở Thiên có chút nặng nề, người này rõ ràng ôm quyết tâm quyết tử.
Một khi tài sản chuyển nhượng là giả.
Hắn tuyệt đối sẽ giết Nhiễm Bạch!
Ôn Ngôn trực tiếp nhấc Nhiễm Bạch lên, dùng dao găm đè lên cổ Nhiễm Bạch.
"Các người tốt nhất nhanh lên, nếu không, sự kiên nhẫn của tao không còn thì Lăng Bạch liền chết chắc!"
Lưỡi đao vạch phá chiếc cổ non mịn của Nhiễm Bạch, xuất hiện một đạo vết tích.
Lăng Vũ thấy giống như tim cũng bị một vết rách như vậy, vô cùng đau đớn.
Sở Thiên phân phó một thủ hạ có võ công tốt nhất, đưa cho người kia một phần giấy tờ giả, thấp giọng nói:
"Đi, đem cái này cho hắn ta, dùng hết toàn lực quật ngã tên đó."
"Anh đừng làm bậy, chúng ta sẽ phái người đưa qua cho anh."
Sở Thiên trầm giọng nói.
Ôn Ngôn không quan trọng nhún vai, ồ, thật sao?
Nhiễm Bạch lẳng lặng nhìn hết thảy trước mặt, trong mắt tràn ngập hắc vụ, chậc chậc, trò chơi sắp kết thúc, anh trai của ta, ta sẽ khiến cho ngươi họa địa vi lao, vĩnh viễn, sẽ không quên ta.
Mộc Tử cầm tập giấy tờ, đi vào bên trong.
Cửa mở
Ôn Ngôn trực tiếp đánh ngất xỉu Mộc Tử, lật ra hiệp nghị thư, nhếch miệng lên vui sướng cười, thô bạo đem hiệp nghị thư ném cho Nhiễm Bạch:
"A, nhìn đi, người anh trai của cô , đã bỏ qua cô!"
Nhiễm Bạch không hề động một chút nào, nhẹ như mây gió nói:
"Có vài người luôn luôn tự cho là mình đúng, khoa tay múa chân với người khác, tưởng là mình khống chế được tất cả, kỳ thật, chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi."
Ôn Ngôn nghe vậy, trong mắt lóe lên tức giận, thật là một đại gia hỏa.
Đã đến tình trạng này, làm sao có thể còn ở trước mặt của hắn ta bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng? Sở Thiên thấy Mộc Tử thật lâu không quay về, thâm tâm chìm xuống, hẳn là..
sẽ không.
Nhưng mà, một giây sau, một cỗ thi thể bị ném ra.
Sở Thiên vội vàng đi ra phía trước xem xét, chính là Mộc Tử!
Như vậy, giấy tờ đâu?
Ôn Ngôn nhàn nhã nói:
"Xem ra các người cũng