Sáng sớm ánh sáng chiếu vào căn phòng sạch sẽ ấm áp hoàn toàn không muốn nhúc nhích đâu, sau khi tỉnh dậy mở cửa đi ra ngoài có thể nhìn thấy mọi người đang bận rộn đi tới đi lui thu thập hành lý chuẩn bị đi cho chuyến đi chơi.
Bên ngoài truyền đến âm thanh của bà Diệp cùng mọi người trong nhà tiếp đón hắn chuẩn bị xuất phát.
"Dạ." Hắn đề cao thanh âm trả lời, sau đó xách rương hành lý xuống lầu, lên xe để đi đến sân bay.
Địa điểm vào khi lúc ăn sáng cũng đã quyết định, cả nhà đều sẽ đi Iceland chơi, hay còn được gọi với biệt danh khác là "Vùng đất lửa và băng", đi đến Iceland ngắm cực quang cùng bầu trời sao lộng lẫy ở nơi đó.
Thanh Hoà suy nghĩ những ngày còn lại kế hoạch như thế nào đi chơi, suy nghĩ suy nghĩ cuối cùng hắn lựa chọn......từ bỏ.
Tùy tiện đi, đến đâu hay đến đó, để vấn đề này lại cho bọn họ suy nghĩ đi.
Hắn vẫn là lựa chọn nằm yên, chờ an bài.
Ở tối hôm đó cũng có một buổi họp gia đình nhỏ mà Thanh Hoà không biết.
"Lần đi chơi này phải mang tiểu Hoà đi chơi tận hứng, cho tiểu Hoà quên đi mấy chuyện buồn phiền gần đây." Bà Diệp nói.
Chuyến đi này được mấy người bàn bạc chi tiết, mấy người họ ở lúc làm chuẩn bị suy sét đến càng thêm toàn diện hơn, liền cái nào thời gian là ai trông chừng Thanh Hoà đều được sắp xếp thoả đáng hết.
Tóm lại....!tiểu Hoà chỉ cần muốn đi đâu, thì mấy người họ sẽ đi thôi.
Sau khi xuống nhà, Thanh Hoà ngồi xem đoàn người trong nhà bận bận rộn rộn mà làm lần cuối kiểm tra lại hành lý còn sót thứ gì không.
Cả nhà dọn hành lý lên xe, từ nhà đi đến sân bay ngồi trên xe, sẽ từ Diệp Tịch cầm lái phụ trách.
Còn bà Diệp cùng Diệp Liên quy hoạch lộ tuyến đi chơi là đủ.
Ân, vẫn là nằm yên dễ chịu.
Thanh Hoà cảm thán mà nghĩ.
Khi xe đoàn người đến sân bay, cũng vừa tới giờ chuyến bay, sau khi qua cổng xét hộ chiếu thì đi thẳng lên máy bay chờ máy bay cất cánh.
Bởi vì còn phải chờ cất cánh trong thời gian này, hắn lấy ra cuốn sách tìm thấy trong tủ sách của nguyên chủ, mà đọc lên để giết thời gian.
Mọi người trong nhà cũng từng người làm sự việc của bản thân, người thì ăn ăn uống uống hay nghe nhạc hoặc xử lý văn kiện.
Oa nga, vẫn còn phải làm việc ư? Thanh Hoà liếc mắt nhìn qua chỗ của Diệp Tịch.
Tiện thể nói luôn, bọn họ mua là vé hạng thương gia nên mỗi ghế cũng có một khoảng cách nhỏ và vách ngăn, tạo ra sự riêng tư.
Từ bên trái qua là ông Diệp, bà Diệp rồi đến hắn.
Sau lại là Diệp Liên cùng Diệp Tịch.
Bởi vì Diệp Tịch ngồi chéo với ghế của Thanh Hoà nên hắn có thể thấy Diệp Tịch đang làm việc, con tại sao biết đang xử lý văn kiện, thì đeo mắt kính sẽ bị phản quan a nhìn một cái là thấy.
Cho nên mấy đứa gian lận mà đeo kính thì cũng ít có nguy hiểm lắm đâu.
Không đeo thì không thấy đường, còn đeo có khả năng bị phát hiện.
Sau khi