Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

Lôi đài Hắc Ám


trước sau

Editor: Waveliterature Vietnam

Khu buôn bán không thể bị bất cứ thế lực hay nhân vật lớn nào nhúng chàm được, không chỉ bởi vì nó mang đến nguồn thuế phong phú cho bến cảng hắc Ám nguồn thuế phong phú.

Còn có một chỗ mấu chốt hơn, nó chính là một cái cửa sổ của bến cảng Hắc Ám, có thể nói là, thứ duy nhất các thế lực lớn không thể đụng chạm vào chính là cửa sổ của bến cảng Hắc Ám.

Bởi vì phần lớn các sản nghiệp ở khu buôn bán, đều là của những thế lực lớn đã ăn sâu cắm rễ tại bến cảng Hắc Ám.

Nguyên nhân trong đó, kỳ thật cũng không quá khó lý giải.

Bến cảng Hắc Ám là một thành phố an toàn nhất, gần với biển nhất, có lượng tài nguyên hải sản vô cùng phong phú.

Nếu như bến cảng Hắc Ám không có những nhượng bô nhất định, để những thế lực lớn đều đến kiếm một chén canh, thì bến cảng Hắc Ám nhất định sẽ trở thành mục tiêu bị công kích.

Nhưng hiển nhiên, bến cảng Hắc Ám cũng không hề cam tâm thỏa hiệp như vậy, dứt khoát mở ra khu buôn bán, mang những thế lực lớn đều thả ra, dùng loại hình này để hình thành một sự cân bằng vi diệu.

Vị đảo chủ này ngược lại rất thông minh. Đường Lăng nhìn đến đây liền nói thầm một câu.

Ông chủ Hoàng ngậm lấy tẩu thuốc, nhàn nhạc cười, cũng chưa có ý kiến gì.

Bất quá, trong sách đã miêu tả tường tận như thế, chắc chắn đồ đần như hắn cũng có thể hiểu, khu buôn bán không chỉ là nơi không thể nhúng chàm, hơn nữa còn nhất định phải biết khiêm tốn, không tùy tiện gây chuyện cùng những địa phương khác.

Bởi vậy, Đường Lăng cũng mang những sản nghiệp nào, thuộc về những thế lực nào ghi nhớ một lần.

Tất nhiên, cửa vào chợ đen của nơi này là quan trọng nhất, ông chủ Hoàng đã ca tụng sách của hắn ta là báu vật, nếu thế ghi chép một chút lối vào của chợ đen cũng là điều đương nhiên.

Đường Lăng vô cùng để ý đến tin tức này, cũng cẩn thận nhớ rõ từng chút một.

Chuyện liên quan đến khu mua bán chỉ có như vậy.

Nhưng khu buồng nhỏ trên tàu lại không hề đơn giản như vậy.

Trước đó, trong quyển [Hắc Ám chỉ nam], Đường Lăng đã hiểu, khu vực buồng nhỏ này có ba công năng - quân sự, tu luyện, lôi đài.

Quân sự thì quá dễ hiểu, chính là nơi trú quân thường xuyên của bến cảng Hắc Ám.

Nhưng điểm khác biệt chính là, khu trú quân của bến cảng Hắc Ám vô cùng thần bí, ngoại trừ khi có tai nạn xảy ra trên biển, cùng những tình huống đặc biệt ra thì dường như không hề can thiệp vào bất kỳ sự việc gì.

Bọn họ mấy năm cũng không xuất hiện một lần, người ngoài chỉ biết rằng bọn họ đống quân lâu dài ở khu buồn ngủ trên tàu, quanh năm không thấy ánh mặt trời, nhưng theo như ghi chép trong sách của ông chủ Hoàng, bọn họ đống quân ở tầng chót của khu buồng nhỏ.

Đúng, khu buồng nhỏ trên tàu phân làm ba tầng, tầng chót liên thông trực tiếp với đỉnh núi bằng của bến cảng Hắc Ám.

Bởi vì bên trong đỉnh núi bằng kia, có một số ít người biết được bí mật to lớn, có thể nói đó là nội tình của bến cảng Hắc Ám.

Bộ đội trú quân trong đó là hợp tình hợp lý.

Bên trong đỉnh núi bằng có gì? Cái này trong sách của ông chủ Hoàng có ghi, đó là một khối Vạn Nguyên Thạch to lớn, tương đương với nừa ngọn núi, cùng một - Không gian.

Ít nhất đảo chủ đã hưởng được rất nhiều lợi ít bên trong không gian này.

"Không gian?" Đường Lăng nhíu mày, câu nói này nên lý giải như thế nào? Đường Lăng theo bản năng ngước đầu nhìn ông chủ Hoàng một chút.

Hiển nhiên, ông chủ Hoàng sẽ không tốt bụng đến mức trả lời Đường Lăng.

Đường Lăng cũng nhịn, căn bản hắn không hề có hứng thú với mấy việc trú quân, cho là bản thân sẽ không thể nào phát sinh chuyện gì với bọn họ.

Huống chi, trong sách còn có ghi, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, trú quân sẽ chỉ nghe lệnh của một mình đảo chủ, cho dù là Ám Đường Đen, thế lực thay thế tạm thời đảo chủ để điều hành quản hạt cũng không thể nào ra lệnh được cho trú quân.

Mặc dù Đường Lăng không hề có hứng thú gì với khu trú quân của buồng nhỏ trên tàu.

Thế nhưng, hai tầng trên của khu buồng nhỏ là nơi Đường Lăng cực kỳ hứng thú.

Hai tầng này không cần nghĩ cũng biết, một tầng liên quan đến lôi đài, tầng còn lại liên quan đến tu luyện.

Đúng, ở bến cảng Hắc Ám, ngoại trừ hải sản nổi danh ra thì còn hai thứ đặc sắc khác, một cái là lôi đài, một cái là phòng tu luyện.

Người bình thường nếu như mua tin tức ở bến cảng Hắc Ám, thì sẽ có được đáp án là tầng hai của khu buồng nhỏ trên tàu.

Ở phòng tu luyện, có hơn một ngàn gian kéo dài xuống, những phòng tu luyện này đều mở ra vì đối ngoại, không cần hoài nghi, cho dù là gian kém cỏi nhất trong phòng tu luyện, cũng đã tốt hơn rất nhiều so với những nơi tu luyện khác, thậm chí có so sánh nơi này là nơi tu luyện an toàn nhất.

Mà những phòng tu luyện này, càng xuống sâu càng tốt, tốt ở chỗ nào thì tin tức đối ngoại không có ghi chép, nhưng trong sách của ông chủ Hoàng lại có ghi chép rõ ràng, chứa năng lượng tinh khiết khổng lồ.

Những năng lượng này được tinh luyện thông qua thủ pháp độc môn của bến cảng Hắc Ám, đặc biệt là tác dụng lên nhân loại.

Cho nên, cho dù là người không có chuỗi gien thiên phú, ngâm mình bên trong phòng tu luyện, đều có thể đạt được ít lợi vô cùng lớn, không chỉ có thể tăng lên toàn diện sức mạnh sơ bản, thậm chí còn có thể tăng lên sinh mệnh, chính là tuổi thọ.

Ở đây, ông chủ Hoàng thậm chí còn đưa ra một giả thuyết, nếu như một người không có thiên phú, có thể tu luyện trong gian phòng chứa đầy tài nguyên dưới tầng dưới chót, hẳn sẽ tạo ra được một năng lực không hề kém cạnh chiến sĩ Tử Nguyệt, chỉ là không có năng lực thiên phú.

Làm như thế, chỉ có mất nhiều hơn được mà thôi.

Đọc một đoạn này, Đường Lăng cảm thấy tâm mình động không ngừng, hắn vô cùng tỉnh táo, biết rèn sắt sẽ mang đến rất nhiều chỗ tốt, nhưng hết lần này đến lần khác lại không hề có một tia lửa năng lượng nào tăng lên.

Đồ ăn của ông chủ Hoàng tất nhiên chỉ là một con đường, nhưng.. ừm, có rất nhiều nhưng.

Ví dụ như, đồ ăn làm sao so với nguồn năng lượng tinh khiết được? Một lần kia ở Thông Thiên tháp của khu vực an toàn số 17, thế nhưng đã lưu lại ấn tượng rất sâu cho Đường Lăng.

Lại ví dụ như, Đường Lăng không hề biết mình sẽ ở lại chỗ của ông chủ Hoàng trong bao lâu…

Mặc dù ông chủ Hoàng là cáo già, lại là một tên trộm gà, cộng thêm có chút biến thái, nhưng dù sao thì cũng phải nói tới, hắn ta là một người không tệ.

Nhất định phải nghĩ ra cách đi lên khu buồng nhỏ trên tàu, đến phòng tu luyện, Đường Lăng đặt quyết tâm, cho dù không thể chọn được gian phòng tu luyện tốt, thế nhưng cũng nhất định rất thần kỳ.

Mặc dù ở phần
chú giải ông chủ Hoàng có phê bình một câu là không biết phòng tu luyện mở ra với mục đích gì, nhưng Đường Lăng trực tiếp không để ý đến.

Hiện tại hắn chỉ lo lắng một việc, đó chính là tài nguyên để tiến vào phòng tu luyện.

Không cần nghĩ cũng biết, thứ càng tốt thì sẽ càng tốn kém, phòng tu luyện tại tầng thứ hai của khu buồng nhỏ, phòng kém nhất cũng phải cần ba đồng Hắc Hải tệ, cùng với giá trị tinh hắc ám.

Về phòng tốt hơn thì ngoại trừ giá tiền tăng lên thì đối với giá trị Hắc Ám cũng tăng lên.

Giá trị Hắc Ám là gì? 

Nói đơn giản có thể hiểu là sự cống hiến cho bến cảng Hắc Ám, phương thức để cống hiến có rất nhiều, ví dụ như dính tới sinh hoạt, công việc, thương nghiệp, quân sự.

Giống như, bạn có quét rác ở bến cảng Hắc Ám thì bạn cũng có thể đạt được một tí tẹo giá trị Hắc Ám.

Lại ví dụ như, bạn là một thương hộ nộp thuế, cũng có thể nhận được giá trị Hắc Ám.

Coi như ở bến cảng Hắc Ám một khoảng thời gian dài, mỗi khi qua một tháng, cũng sẽ nhận được một chút ít giá trị Hắc Ám.

Nhưng tất cả những phương thức này đều quá chậm, dù sao thì nhất tinh Hắc Ám, cũng phải cần tích lũy 1000 giá trị Hắc Ám.

Dựa theo những phương thức không nguy hiểm, cũng chả đoán được phải đến ngày tháng năm nào mới tích lũy đủ.

Tất nhiên, cũng có biện pháp nhanh chóng, đó chính là gia nhập vào đội chống tai nạn trên biển, đồng thời lập được công lao nhất định, chỉ vậy bạn sẽ "chợt giàu sau một đêm", trong khoảng thời gian ngắn bạn sẽ có thể nhảy lên được hàng Ngũ Tinh Hắc Ám, cũng có thể đổi được huy chương Hắc Ám sơ cấp.

Thế nhưng, đâu phải lúc nào cũng có tai nạn trên biển đâu?

Cho nên, tại bến cảng Hắc Ám, người có chút thực lực đều sẽ lựa chọn hai phương pháp để thu hoạch giá trị Hắc Ám.

Dù sao thì, đôi khi, ở bến cảng Hắc Ám này, bóng tối càng có giá trị hơn tiền tài.

Hai biện pháp kia là gì?

Thứ nhất, lôi đài Hắc Ám.

Thứ hai, khiêu chiến sườn núi Địa Ngục.

Lôi đài Hắc Ám nằm ở tầng thứ nhất của khu buồng nhỏ trên tàu, nó không phải là một lôi đài bình thường, bên dưới tập hợp rất nhiều lôi đài.

Đầu tiên, nó phân thành mấy hình thức lớn.

Thứ nhất là đấu người, cũng chính là người và người chiến đấu với nhau.

Thứ hai là sinh vật đấu. cũng chính là con người đấu với các loại thú, côn trùng, thậm chí là thực vật.

Thứ ba là dị đấu, cái này là khó giải thích nhất, nói cách khác thì con người sẽ khiêu chiến những công cụ, đo lường tính toán thực lực, so tốc độ cổ quái này nọ.

Cuối cùng là hình thức đoàn đấu, cái này có lẽ không cần giải thích, nói đơn giản đó chính là kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.

Chỉ nhìn mấy hình thức như vậy cũng có thể biết bến cảng Hắc Ám phân chia ra vô số lôi đài, tựa như người đấu với người, sẽ hạn chế tuổi tác và thực lực, điều này nhất định phải được phân chia ra.

Lại tựa như người và sinh vật đấu, cũng nhất định phải phân chia cấp bậc và chủng loại.

Loại chuyện phức tạp này, Đường Lăng cũng lười tính toán, tóm lại hắn chỉ biết là, lôi đài từ cấp thấp đến cao, mỗi khi đánh thắng một trận, thì sẽ cầm được tiền tài và giá trị Hắc Ám tương ứng.

Mê người nhất chính là, mỗi tuần đều sẽ tổ chức một trận Hắc Ám chi Quân, quy tụ những người có cùng cấp độ và có tỷ lệ chiến thắng cao nhất.

Mỗi một tháng thì sẽ một trận Hắc Ám chi Tử, những người có tư cách tham gia toàn bộ đều là những người có tên tuổi của Hắc Ám chi Quân.

Còn mỗi năm thì sẽ có một trận Hắc Ám chi Vương, cứ thế mà suy ra, những người có thể tham gia tuyệt đối đều là Hắc Ám chi Tử.

Loại thi đấu lôi đài này, người thắng trận sẽ nhận được số tiền thưởng lớn, cũng như giá trị Hắc Ám tương ứng.

Mà loại tranh tài này sẽ được diễn ra tại tầng thứ nhất của khu buồng nhỏ trên tàu, cũng chính là vương giả lôi đài tổ chức.

Nguyên bản, thi đấu lôi đài chính là phương thức tiêu khiển mà cư dân yêu thích nhất, nhưng vương giả lôi đài tổ chức tranh tài lại là những cuộc ăn thịt mà cư dân mong chờ nhất.

Trong này liên quan đến nhiều lợi ích, ví dụ như hoạt động đố vui, hoạt động cá cược ngoại vi.

Nhưng dù những lợi ích kia lớn thế nhưng lại không thể nào ảnh hưởng được đến sự công bằng của lôi đài.

"Tôi tự mình nghiệm chứng, tuyệt đối công bằng" Ông chủ Hoàng viết một câu chú giải, Đường Lăng nhìn thấy câu này liền tin tưởng.

Đồng thời, càng thêm động tâm với thi đấu lôi đài, hắn cần có giá trị Hắc Ám, hơn nữa chính là cần tiền.

Thi đấu lôi đài này hắn tuyệt đối phải tham gia! Chí ít nếu như hắn muốn rời khỏi sân si lâu, thì hắn phải có tiền để trả nợ bất cứ lúc nào, phải không?

Về phần sườn núi Địa Ngục thần bí kia, thì người người của bến cảng Hắc Ám vừa nghe xong đã đều biến sắc, nhưng vẫn có phần lớn người không nhịn được, muốn đến nơi đó khiêu chiến.

Bởi vì, một khi khiêu chiến thành công, dù chỉ một lần nhỏ bé thành công, đều sẽ mang đến ích lợi vô cùng lớn.

Sườn núi Địa Ngục kia ở đâu? Khiêu chiến như thế nào? Mặc dù Đường Lăng đối với danh xưng "sườn núi Địa Ngục" này có hơi phòng bị, thế nhưng vẫn không thể nhịn được mà nhìn xuống.

Hắn cũng cần phải tìm được cách kiếm tiền ngoài lôi đài, nếu như hắn cũng có thể khiêu chiến sườn núi Địa Ngục.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện