Biệt thự Kỷ gia.
Đến nơi, cổng theo hệ thống cảm ứng tự động mở ra để xe tiến thẳng vào bên trong.
Trì Tuyết tròn mắt nhìn xung quanh, lần nữa hiểu rõ cách biệt giai cấp giữa nhân viên và sếp.
Bên ngoài có rào chắn, vệ sĩ được bố trí vừa phải nhưng với cung cách làm việc, giám sát mọi thứ đều khiến cô cảm thấy đây hẳn là những người thiện chiến nhất.
Cánh cổng được sơn phủ một lớp đen bóng loáng uy nghiêm, phía bên trong sân vườn trồng vô vàn hoa cỏ, nổi bật giữa một mảng xanh mướt là sắc hoa chen chúc nhau, vô cùng đẹp mắt.
Hồ nước được kiến trúc theo hình dáng cổ điển đơn giản, thiếu nữ cầm bình nước, từng họa tiết đều được khắc họa vô cùng tỉ mỉ tinh tế.
Xe đỗ cách thêm nhà một khoảng, tài xế nhanh chóng mở cửa cung kính cúi chào, sau khi nhận được cái gật đầu từ anh mới lái xe rời đi.
Bên trong là một người đàn ông đứng tuổi đang chuẩn bị hoa quả cùng thức uống, tóc đã nhuốm bạc, gương mặt đôn hậu khi nhìn thấy anh trở về liền bừng sáng.
"Kính chào thiếu gia.
Hôm nay thiếu gia về trễ, tôi cứ nghĩ cậu ở lại công ty nên không gọi người sang nấu ăn, để bây giờ tôi gọi ngay đây.
À, còn vị tiểu thư đây là?"
"Được rồi bác Phúc, đừng làm phiền mọi người quá, đường đến đây cũng xa.
Hiện tại cháu vừa về nên khá mệt, cũng không muốn ăn gì đâu.
Đây là vợ chưa cưới của cháu, tên Trì Tuyết.
Từ hôm nay cô ấy sẽ ở cùng cháu, bác có thể thu xếp dọn dẹp căn phòng ở tầng hai được không ạ?"
"Đương nhiên rồi, đây là nhiệm vụ của tôi mà.
Thiếu gia còn việc gì dặn dò không ạ?"
"Vậy là được rồi, làm xong bác cứ về nghỉ ngơi.
Có Trì Tuyết rồi nên từ giờ hai tháng bác chỉ cần đến một hai lần thôi, tiền lương cháu vẫn sẽ trả như cũ".
"Vâng, tôi hiểu mà.
Chào thiếu gia, chào phu nhân, tôi đi trước ạ."
Bác Phúc gập đầu cúi chào, Trì Tuyết cũng luống cuống cúi chào theo.
Cô vốn không quen được đối xử như vậy, lại còn là trước mặt người lớn tuổi hơn mình rất nhiều.
"Cô đừng suy nghĩ nhiều, không giao việc cho bác ấy thì bác ấy còn khó chịu hơn.
Bác Phúc chăm sóc tôi từ nhỏ, cho dù xem tôi như con cháu trong nhà thì cũng cực kì tôn trọng quy củ, nên cô cứ nương theo.
Hơn nữa, có vẻ bác ấy cũng khá thích cô đó." Thực ra, bác Phúc là người luôn có những nhận định đúng đắn về một đối tượng nào đó ngay từ lần đầu gặp mặt, người cho đến giờ vẫn luôn là tâm phúc của ông nội anh thì vốn không thể nào đơn giản được.
Nên rất hiếm khi anh thấy bác Phúc trưng ra nét mặt hòa nhã lại gần gũi như thế, giống như đã thật sự nhận định vị trí phu nhân chính thức vậy.
"Tôi hiểu rồi.
Tổng giám, hiện tại thì tôi muốn hỏi anh một số chuyện".
Trì Tuyết gật đầu, chậm rãi ngồi xuống ghế.
Cô nhìn chăm chú người đàn ông ngồi đối diện mình, quyết định vào thẳng vấn đề.
"Tôi biết cô muốn hỏi chuyện gì.
Là tờ giấy kết hôn vào lúc chiều đúng không?".
"Đúng vậy, tôi không biết tổng giám từ đâu có được nó, nhưng tôi thật sự không muốn ràng buộc bởi một cuộc hôn nhân mà nền tảng còn chẳng phải bắt đầu từ chữ thích.
Tôi rất cảm kích chuyện anh giải vây cho tôi, tuy nhiên chuyện này với chuyện đó là hai chuyện khác nhau hoàn toàn".
"Đây chỉ là giấy kết hôn tạm thời, nếu cô đồng ý chúng ta sẽ tổ chức đám cưới vào vài tháng tới và giấy kết hôn chính thức lập tức có hiệu lực.
Ông nội tôi đã cao tuổi, nguyện vọng lớn nhất của ông chính là có thể thấy tôi yên bề gia thất.
Hiển nhiên, tôi và cô không phải thật sự nói chuyện yêu đương, hiệp định hôn nhân chỉ kéo dài hai năm.
Sau hai năm, chúng ta vui vẻ chia tay, tôi cũng hiểu rõ phụ nữ nếu ly hôn sẽ gặp trở ngại về chuyện đi bước nữa hoặc tìm kiếm người bạn trai có thể chấp nhận quá khứ từng trải qua một đời chồng.
Về vấn đề này, tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm cho cô đối tượng phù hợp trong trường hợp cô muốn.
Hơn nữa, Elain - Công ty con trực thuộc tập đoàn Eudora sẽ trở thành bệ phóng, đánh giá và chứng minh năng lực của cô trong tương lai."
"Tổng giám cho tôi vài phút để suy nghĩ".
Trì Tuyết rũ mắt, điều kiện mê người như vậy, nói cô không động lòng chính là nói dối.
Rõ ràng để đi đến bước này, anh đã điều tra kĩ càng về chức vụ hiện tại và xuyên suốt toàn bộ quá trình công tác của cô từ ngày cô đặt chân vào Eudora đến nay.
Ngụ ý của anh ta chính là, chỉ cần cô chấp nhận bản hiệp ước này, sau khi ly hôn cô không chỉ có được vị trí vững chắc ở tại Eudora, mà ngay cả Elain cô cũng hoàn toàn có thể bước lên hàng ngũ nội bộ cấp cao, nắm toàn quyền kinh doanh và đề xuất chiến lược trong tay.
Sau chuyện Hoài Khanh ngoại tình, thời điểm ngồi trên xe Trì Tuyết đã suy xét đến chuyện tập trung ổn định cho công việc trước, chuyện tình cảm có thể bỏ qua.
Đau ngắn hơn đau dài, ngoại tình cả về thể xác lẫn tinh thần là thứ mà cô vĩnh viễn không thể tha thứ.
Tiếng khóc nghẹn ngào ấy, là để trọn vẹn tiễn đưa mối tình đã chết.
Nếu tương lai may mắn thì có thể sẽ gặp được người đàn ông để bầu bạn nửa đời còn lại.
Nếu không, cô cũng tình nguyện trở thành người phụ nữ độc thân quyến rũ lắm tiền, vui vẻ đi du lịch, tận hưởng cảnh đẹp nhân gian.
Chưa kể đến việc, theo như lời Ý Yên nói vào lúc chiều thì có vẻ như Kỷ Nhiên là gay, anh ta không phản bác lại sự chất vấn của cô nàng mà chỉ dùng việc từ chối lời đề nghị hợp tác xem như trừng phạt.
Có thể nói, không chừng anh làm vậy chính là ngấm ngầm thừa nhận.
Trì Tuyết thở dài, có phần tiếc thương cho anh, vì gia tộc phải giữ trọn đạo hiếu, giấu đi chính mình.
Cô hạ quyết tâm, nếu đã vậy thì xem như cô giúp cho anh một lần vậy.
Dù sao hiệp ước kết hôn này, phần thiệt cô chịu chỉ là số ít so với lợi ích đạt được trong tương lai.
Trước giờ cô đã không thuộc loại người bị ảnh hưởng bởi miệng lưỡi xung quanh rồi.
Chẳng phải chỉ làm tấm bình phong ngoan ngoãn hiểu chuyện thôi sao, nếu anh ta mà cần bạn trai, cô cũng thực hiện trọn nghĩa vụ bạn đời chuyên nghiệp, tìm cho bằng được mới thôi.
Anh giờ phút này hoàn toàn không biết trong đầu Trì Tuyết đang bổ não ra mấy câu chuyện lâm li bi đát tới cỡ nào, anh chỉ cảm thấy cô ắt hẳn đang phải giằng co suy nghĩ thiệt hơn, nhưng anh hoàn toàn chắc chắn, Trì Tuyết sẽ đồng ý.
Quả nhiên, anh nhìn thấy cô ngẩng đầu, nở nụ cười tự tin, đầy tràn sức sống.
"Tổng giám, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi.
Hiệp ước hôn nhân này, tôi chấp nhận".
"Nếu đã vậy thì đầu tiên tôi nghĩ chúng ta nên đổi xưng hô.
Trước sau gì chuyện em trở thành vợ chưa cưới của tôi cũng được thông báo ra bên ngoài, vậy nên em có thể gọi tôi bằng tên, đừng suốt ngày treo hai từ tổng giám trên miệng nữa".
"Vậy thì...!Em biết rồi, Kỷ Nhiên".
Trì Tuyết muốn cắn luôn vào lưỡi mình.
Người này nhập tâm diễn xuất như vậy, vừa mới bảo đổi liền gọi em xưng tôi đến là ngọt ngào.
Cảm giác gọi tên của tổng giám khiến cô thấy như mình vừa nuốt phải gan hùm mật gấu, hai chữ Kỷ Nhiên vang lên, rụt rè lại ngượng ngùng.
Anh mím môi nhịn cười, dáng vẻ chau mày sợ sệt nhưng vẫn cứng rắn gọi tên anh, thật dễ làm người xung quanh muốn bắt nạt.
Chỉ tiếc là, trông mềm mại như mèo, nhưng anh biết rõ, Trì Tuyết luôn cố tình giấu đi móng vuốt sắc lẹm như hổ của mình.
"Được rồi, ngày mai thư ký sẽ gửi cho em vài thông tin liên quan đến gia tộc họ Kỷ, đồng thời bao gồm cả thông tin cá nhân của vài người quan trọng.
Về vấn đề chúng ta gặp gỡ như thế nào, quen nhau trong bao lâu thì cứ nói rằng tình đầu của tôi là em, tôi theo đuổi em trước, nhưng lúc đó em đã có người trong lòng vậy nên tôi tình nguyện trở thành trái tim bên lề.
Gần đây em cùng bạn trai có xích mích, phát hiện được chuyện đối phương ngoại tình nên sau khi cãi nhau liền rời khỏi nhà, vừa vặn lúc đó tôi tan làm về thì thấy em.
Sau đó, nửa an ủi nửa ép buộc em kết hôn cùng tôi".
"..."
Trì Tuyết triệt để cạn lời, cô nghi ngờ rằng trong mắt anh thì cô dì chú bác anh ta y chang mấy đứa nhỏ ngây thơ ngốc nghếch, chỉ cần xoàng xĩnh lừa gạt vài câu là xong.
Hơn nữa, rốt cuộc ai đã nhồi nhét mấy cái kịch bản nhất kiến chung tình, trái tim tình si, bá đạo cưỡng chế này vào đầu anh ta vậy.
Rõ là ba thể loại riêng biệt, bùm một cái liền bị người đàn ông này buộc thành một câu chuyện có đủ cao trào cẩu huyết.
"Ừm, vậy còn sở thích và thông tin cá nhân của anh thì sao?"
"Không đặc biệt thích gì cũng không đặc biệt ghét gì".
Anh nhăn mày, có vẻ suy nghĩ khá lâu mới đưa ra được kết luận chung chung như thế.
Trì Tuyết có cảm giác, anh ta đang khuyến khích mình vẽ thêm hoa thêm bướm cho cuộc tình lãng mạn