"Có chuyện gì."
Anh vừa mở cửa liền sững cả người.
Trì Tuyết quấn vội khăn che mái tóc ướt đẫm, nhưng nước vẫn nhỏ xuống vai, trượt vào trong áo.
Váy ngủ voan lam họa tiết hoa này quá mỏng, gần như cả cơ thể nõn nà của cô đều phơi bày ra trước mắt anh.
Dáng người Trì Tuyết vốn không phải mình hạc xương mai mà thuộc kiểu vừa vặn, da thịt mềm mềm trắng muốt.
Anh cho dù có chướng ngại tâm lý với phụ nữ, nhưng đây là người duy nhất anh tiếp xúc bình thường, hiện tại lại gần như chẳng chút mảnh vai che thân đứng trước mặt, anh cảm thấy cả người nóng bừng, tâm lý dần có xu hướng sụp đổ.
"Máy nóng lạnh bên phòng em có vấn đề, em chỉnh nãy giờ mà không được.
Anh có thể sang xem giúp em không, em sợ lỡ tay mình làm hỏng".
Trì Tuyết ngượng ngùng xoa gáy, nửa đêm nửa hôm lại sang phòng làm phiền, cô quả thật rất ngại.
"Được rồi, mai tôi sẽ gọi bác Phúc cho người sang xem.
Tạm thời em dùng nhà tắm trong phòng tôi trước đã.
Còn nữa, bộ váy này quá mỏng, ngủ sẽ dễ bị cảm lạnh".
Kỷ Nhiên quay mặt đi, cố gắng không nhìn vào thân thể người trước mặt.
"Hết cách rồi, vệ sĩ đem nhầm túi áo ngủ mới của Ý Yên sang cho em, xem chừng là Hoài Khanh tính tặng quà bất ngờ cho đối phương nên nhét bừa vào tủ quần áo em".
Cô bước vào trong, không quên giải thích.
Sàn nhà bị nước thấm ướt làm Trì Tuyết vừa bước liền trượt chân, anh nhanh chóng vươn tay ghìm eo cô lại, khiến cô ngã vào lòng anh.
Cô nghiêng người dùng bàn tay bám vào bắp tay anh để đứng vững, phần lưng thoáng cọ sát vào lớp áo ngủ của anh, xúc cảm trơn mềm ẩm ướt khiến anh ngây ra, anh biết hiện tại mình không nên nhúc nhích nhưng ngón tay vẫn vô thức siết chặt eo Trì Tuyết thêm chút nữa.
"Cảm ơn anh, em bất cẩn quá.
Anh cứ để đó chút em dùng khăn lau qua cho".
Trì Tuyết vẫn không hề phát giác sự khác thường từ anh, đơn giản rời đi bước vào phòng tắm.
Đối với cô, anh chính là một chàng trai cong như cầu vồng sau mưa, hiển nhiên mấy việc động chạm nam nữ này là hết sức bình thường, thậm chí cô còn cho rằng nếu trở nên thân thiết, rất có thể anh sẽ xem cô như chị em tri kỉ, hàn huyện mấy chuyện tình yêu không chừng.
"Thật tình..."
Anh xoa thái dương, gọi điện cho quản gia.
Phòng bên kia do đã lâu không ai dùng nên bình nóng lạnh cũng trở nên chập mạch, bác Phúc nghĩ rằng cả hai là vợ chồng son, phòng chắc chỉ dùng để đồ nên không quá quan tâm đến vấn đề tắm rửa.
Anh dặn dò ngày mai nhanh chóng cho người đến sửa, lót trong phòng thêm một tấm thảm nhung nữa mới yên tâm cúp máy.
Suy đoán chuyện cơ thể có phản ứng bình thường với Trì Tuyết là nguyên nhân khiến tâm tình anh trở nên kích động, anh ra lệnh cho bản thân phải hạn chế tiếp xúc thân mật với cô, tránh xảy ra những xao đ ộng tình cảm nhầm lẫn không đáng có.
Trì Tuyết giữ đúng lời hứa, sau khi tắm xong liền đem khăn mới qua để lau sàn, còn cảm ơn chúc anh ngủ ngon.
Ang ngả lưng xuống giường, ngày hôm nay phải giải quyết quá nhiều chuyện khiến cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến.
Mà phía bên kia, Trì Tuyết cũng cuộn tròn người trong chăn, nhẹ nhàng rơi vào mộng đẹp.
Mơ màng tỉnh giấc, Trì Tuyết chợt nhớ đến chuyện hôm nay sẽ đi làm lại như cũ, điều đó đồng nghĩa với việc vấn đề hợp đồng thuê nhà phải dời sang thời gian khác.
Cô hẹn chủ nhà vào cuối tuần, bên kia sảng khoái đồng ý.
Về vấn đề Hoài Khanh, cô không quan tâm.
Căn chung cư do cô là người đại diện, những tháng hắn ta trả tiền thì sau đó cô đều chuyển khoản lại cho hắn, hơn nữa hắn cũng có một căn hộ riêng, chẳng qua trước đó hắn bảo phải sửa chữa nên không tiện đưa cô vào ở, sau này trả góp xong sẽ trở thành nhà của hai người.
Chỉ sợ từ trước đến nay chỗ đó là nơi để hắn vui vẻ cuồng loạn mà thôi.
Đầu bếp chẳng biết nấu món ăn từ lúc nào cũng đã sớm rời đi, dưới phòng khách chỉ còn mỗi anh.
Anh hôm nay mặc một bộ vest đen, ghim cài áo được đổi sang thành kiểu huy hiệu màu vàng khá bắt mắt.
Trì Tuyết nhận thấy dường như anh rất thích sử dụng phụ kiện, tính toán hôm nào sẽ tìm hiểu thêm về dòng ghim cài áo.
Đã mang danh vợ chưa cưới, thì cũng nên chú ý đến vị hôn phu tương lai nhiều thêm.
Buổi sáng với bánh mì thịt heo xông khói kèm sữa tươi, chuối được cắt lát bày trí thành món tráng miệng vô cùng đẹp mắt.
Trì Tuyết để chén đ ĩa ăn xong vào máy tự động, thắc mắc nhìn anh.
"Hôm nay anh không đến công ty sao?"
"Chờ em dậy, hôm nay để tôi đưa em đi."
"Em gọi xe đi là được rồi, cả hai vào công ty cùng lúc thì..."
"Em là vợ chưa cưới của tôi, đừng quên chuyện đó".
Trì Tuyết phút chốc trở nên tỉnh táo.
Đúng vậy, cả hai đang diễn một vở kịch mà bất cứ lúc nào cũng có kẻ chằm chằm nhìn ngó, thậm chí muốn dùng tay xé rách toàn bộ bức màn bí mật, đẩy anh từ trên ngai vàng rơi xuống vực thẳm.
Mà có được chọn lựa để trở thành Kỷ phu nhân, đồng nghĩa với việc đang cùng người đàn ông này đi vào đầm rồng hang hổ, bất kì biểu hiện sơ suất nào của bản thân cũng đều hại chết cả hai, không thể quay đầu, chi bằng tiếp tục vững chân bước lên con đường phía trước.
"Được rồi, vậy những ngày sau này làm phiền anh.
À phải, cuối tuần này em có hẹn với chủ nhà, dự định thanh toán hết cả hợp đồng lẫn mang theo đồ đạc về đây."
"Chuyện đó em không cần bận tâm, Thanh Anh sẽ thay em đến để giải quyết mọi thứ.
Cứ ghi ra những đồ vật cần mang về, tôi sẽ giao cho cô ấy".
"Anh có đến hai người trợ lý sao?"
"Ừ, người em đã gặp hôm qua là Thanh Hào.
Cậu ta phụ trách đối ngoại, giấy tờ công văn quan trọng và các hợp đồng hợp tác với công ty nước ngoài.
Người còn lại phụ trách chuyện nội bộ, tên Thanh Anh.
Cô ấy tiếp nhận những hợp đồng trong nước và phụ trách những lịch trình đơn giản hàng ngày, sau này em có quyền dùng cả hai người này".
"Cảm ơn anh".
Trì Tuyết mỉm cười, anh nói vậy đồng nghĩa với việc ngầm khẳng định địa vị của cô ngang hàng với anh.
Khi truyền thông tuyên truyền việc kết hôn, ắt hẳn sẽ không ít đồng nghiệp ghen ghét đến đỏ mắt, phía hội đồng quản trị cũng sẽ âm thầm dò xét.
Vậy nên ý của anh ta chính là, triệt để sử dụng hai người trợ lý, ra oai phủ đầu, khiến họ nghĩ rằng anh thật sự cưng chiều người vợ tương lai hết mực, chỉ cần cô muốn, ngay cả trăng sao anh cũng hái xuống mang về.
“Đừng nói vậy, bất kì thứ gì của tôi rồi cũng sẽ trở thành của em".
Mải mê nói chuyện, Trì Tuyết nhận ra từ lúc lên xe mình vẫn chưa thắt dây an toàn.
Ngay lúc dừng đèn đỏ, anh liền nhoài người qua kéo dây an toàn choàng qua người cô, giọng nói trầm ấm vang bên tai khiến tim Trì Tuyết thình thịch đập loạn.
Cô nhỏ tiếng cảm ơn lần nữa, bàn tay che gương mặt đỏ bừng, âm thầm thở dài trong lòng.
Người đàn ông này quá mức có sức hút, giọng nói từ tính, dáng vẻ lạnh lùng chói mắt, cho dù là gay thì trong giới ắt cũng được theo đuổi hàng dài, huống chi là người bình thường chẳng có sức chống cự như cô.
Chỉ tiếc, có vẻ như thân phận của anh khiến anh khó tìm được người tâm đầu ý hợp, cô quyết định khi anh cao hứng sẽ thử dò hỏi hình mẫu lí tưởng, từ đó tìm ra vài người bối cảnh sạch sẽ, tính cách ổn thỏa, phù hợp với vị trước mặt này.
Mấy hôm nay người trong tập đoàn Eudora đều rỉ tai nhau chuyện nhìn thấy Kỷ Nhiên đưa đón Trì Tuyết đi đi về về.
Cho đến khi tin tức cả hai sẽ chính thức kết hôn vào cuối tháng sau được tung ra,