Chu Ngữ Anh hỏi hắn:
“Anh hung dữ với em làm gì? Em chỉ là trượt chân thôi mà.
Em đâu có cố ý làm ngã chính mình”
Đường Thành Huân rất muốn phản bác là vô ý cũng không được, dù sao thì cô trước kia cũng từng cố ý ngã trên cầu thang xuống trước mặt hắn.
Hắn sợ sẽ lại như trước kia, cô sẽ lại bỏ hắn mà đi.
Nhưng hắn biết cảm xúc của mình không ổn định lắm nên vì không lỡ lời trước mặt cô, hắn chọn cách im lặng.
Đoàn Đoàn cũng bị thái độ giận dữ của Đường Thành Huân làm cho giật mình.
Dù đôi khi bố nó sẽ tức giận khi nó lén cầm màu vẽ lên tường hay quậy phá gì đó nhưng bố nó chưa từng thể hiện cảm xúc một cách tức giận như vậy.
Không lẽ chính mình cáo tội mẹ với bố nên bố tức giận?
Vì tuổi còn bé nên thằng bé không hiểu hết được nhưng Chu Ngữ Anh lại rất nghi ngờ.
Tại sao Đường Thành Huân lại đột nhiên tức giận như thế? Bình thường nếu như cô vô ý bị thương thì hắn sẽ chỉ cẩn thận giải quyết vết thương và nhắc cô cẩn thận nhưng lần này thái độ không đúng lắm? Khác biệt ở đâu, thời gian hay địa điểm?
Còn nữa, cô đã từng bị ngã cầu thang trước kia?
Với lại, hình như Đường Thành Huân có chút bài xích cô với cầu thang?
Trước kia phòng tân hôn của hai người ở lầu 1 nhưng vì Chu Ngữ Anh thích lầu 2 ngắm phong cảnh, năn nỉ mãi hắn mới chịu đổi phòng.
Giờ nghĩ lại, tại sao cùng một ngôi nhà mà lại không muốn đổi phòng ngủ, dù sao thì thư phòng của hắn cũng ở lầu hai, sao không chuyển cho tiện làm việc?
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Quay trở lại với cuộc sống thường ngày.
Ba người nhà họ Đường trôi qua như một gia đình hạnh phúc bình thường.
Bố mẹ đi làm, đến giờ tan làm.
Con trai đi học.
Thỉnh thoảng về sớm thì bố mẹ sẽ cùng nhau đi đón con trai.
Có khi họ sẽ cùng nhau đi dạo một vòng trung tâm thương mại.
Hay là dù có một rạp phim gia đình trong nhà thì ba người vẫn sẽ đến rạp chiếu phim xem một bộ điện ảnh nào đó.
Hoặc là cả nhà sẽ cùng nhau đi ăn một nhà hàng nào đó.
Theo lời hứa vào tuần trước của Đường Thành Huân với Đoàn Đoàn thì cuối tuần này sẽ đi đến Nông Gia Nhạc chơi.
Sau khi thức dậy, hai vợ chồng tập thể dục một chút rồi thức Đoàn Đoàn dậy.
Sau bữa sáng thì Đường Thành Huân lái xe chở hai mẹ con tới Nông Gia Nhạc ở ngoại ô.
Nhà họ Đường cũng có nông trường riêng, hằng ngày còn vận chuyển rau củ tươi mới đến Cẩm Viên.
Nhưng Đoàn Đoàn muốn đi Nông Gia Nhạc vì nông trường nhà họ Đường tuy thuộc sở hữu tư nhân của họ, người làm cũng khá khách khí với chủ nhân nên cảm giác không thoải mái.
Nhưng Nông Gia Nhạc thì có nhiều khách thứa hơn, không khí cũng nhộn nhịp và đầy đủ hơn.
Sau gần hai tiếng câu cá bên hồ thì cả ba người chỉ câu được 4 con cá.
Nhưng hai con trong đó nhỏ quá nên Đường Thành Huân thả bớt nên thành quả được 2 con cá bình thường.
Tiếp theo thì cả nhà cùng đi nhặt trứng gà rồi ra vườn hái một ít rau cải ngọt, dưa chuột, nấm hương, cà chua, ớt cay, hành lá.
Sau đó thì đến khu cây ăn quả hái mấy chùm nho chín và một ít cam, táo.
Sau đó đi đến gian thịt mua mấy lượng thịt ba chỉ.
Vì không phải lần đầu đến Nông Gia Nhạc nên thành viên cũng khá quen lối.
Cả nhà ba người đi đến khi bếp nấu của Nông Gia Nhạc và làm bữa trưa với những dụng cụ nhà bếp và nguyên liệu có sẵn.
Đường Thành Huân