Tắm xong bước ra, Lâm Yên Nhiên cũng vừa thấy Đường Thành Huân đang mặc một cái áo choàng tắm màu trắng tinh, tóc trên đầu cũng còn ướt, chắc là vừa mới tắm.
Có lẽ căn hộ này còn có phòng tắm khác.
Tên kia thấy cô ra thì cũng ngạc nhiên:
“Sao em tắm nhanh thế?”
Hồi trước đến nhà cô chơi thấy cô tắm lâu lắm mà, đến cả cô Đỗ cũng bảo đó là thói quen!
Lâm Yên Nhiên không trả lời, Đường Thành Huân cũng không truy vấn sâu xa.
Đường Thành Huân không sấy tóc cho khô, phần tóc ướt được hắn lau qua bằng khăn rồi để vậy, thỉnh thoảng sẽ có những giọt nước chảy xuống từ tóc.
Mẹ và Chương Tuyết Trình đều dặn Lâm Yên Nhiên là không được mặc áo ngực đi ngủ không tốt nhưng cô vẫn mặc vì bây giờ…
Aizzz, ai muốn đi ngủ với tên kia chứ!
Nhưng mà Đường Thành Huân lại nói với cô:
“Đi ngủ thôi!”
Trời ơi! Không phải tên này định…
Đến lúc này thì Lâm Yên Nhiên cũng không thể giữ được vẻ mặt “ngoan ngoãn” được, cô lùi ra sau một bước:
“Tôi muốn về ký túc!”
Đường Thành Huân nói:
“Bây giờ muộn rồi, ký túc đã đóng cửa rồi!”
Biết là muộn rồi mà hắn còn không chịu cho cô về! Nhưng mà Lâm Yên Nhiên có quen với cô quản lý ký túc, nếu như về muộn có thể để cô ấy mở cửa…
Hình như Đường Thành Huân không biết chuyện này.
“Không sao, tôi gọi bạn xuống báo với cô quản lý.
”
Đường Thành Huân cau mày.
Đôi mắt của hắn rất đẹp, đen láy và sâu hun hút, dường như có cả dòng xoáy trong ấy, rất dễ hút hồn người khác.
Lâm Yên Nhiên đột nhiên cảm thấy trong lòng yếu thế, không dám ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của hắn.
Mà Đường Thành Huân thì cứ như bà phù thuỷ đang lừa Bạch Tuyết ăn quả táo độc:
“Yên Nhiên, muộn rồi” hay “Em cứ đi ngủ đi, anh không làm gì em đâu!”
Lâm Yên Nhiên có tin không? Đương nhiên là không!
Nhưng mà cô thực sự sợ hắn làm gì đó quá khích.
Cho nên, cô lại tỏ vẻ ngoan ngoãn theo hắn đi vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ chỉ có một cái giường nhưng mà ngoài phòng khách còn có sofa, vả lại cô cũng chưa đi hết nhà, biết đâu nơi này còn có phòng ngủ phụ, dù sao hắn cũng là kẻ có tiền, mà cả tầng này đều là của hắn, lẽ nào kiếm không ra một nơi khác để ngủ?
Nhưng mà cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm cún con.
Đúng vậy, không nên ở trong cảnh yếu thế mà còn không biết điều, đối đầu với hắn.
Nhưng mà sau khi vào phòng ngủ, tên kia vậy mà không chịu đi ra.
Hắn bảo cô lên giường nhưng mà cô có chút sợ hãi.
Hắn kéo cô nằm xuống, tắt đèn chính và bật đèn ngủ lên.
Nói thật, nếu như lúc ấy cô mà chống cự thì có vẻ là càng giống muốn cự còn nghênh.
Nhưng nếu như hắn đêm đến muốn làm gì đó…
Trời ơi! Hắn nhìn vẻ ngoài đạo mạo thế này chắc là không phải kiểu cầm thú mà cô đang nghĩ đâu nhỉ?
Nhưng vậy thì hắn đưa cô về đây làm gì?
Vả lại, cô nghe nói nam nữ tuổi này đêm khuya củi lửa dễ cháy.
Với lại đàn ông tuổi này hình như rất dễ làm ra mấy chuyện quá khích,