Lúc Ôn Địch nhận được điện thoại của trợ lý, cô còn đang say giấc nồng. Khang Ba hai ba câu truyền đạt lại ý của Nghiêm Hạ Vũ. Sau khi cúp điện thoại cô mới mơ mơ màng màng định thần lại, buổi chiều thứ sáu tuần này Nghiêm Hạ Vũ sẽ dành nửa ngày để đi làm thủ tục thêm tên với cô.
Hôm nay lại là một ngày không có chuyện gì để làm.
Ôn Địch dự định sẽ hẹn Nghiêm Hạ Vũ đi ăn trưa, thời gian gần đây cô không dành nhiều thời gian với anh. Nhưng cô còn chưa kịp bấm số của anh thì điện thoại của mẹ đã gọi đến, mẹ hỏi cô trưa nay có rảnh không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Triệu Nguyệt Linh vốn đã hẹn với các bạn hồi học đại học buổi trưa nay sẽ tụ họp, có người bạn cùng phòng với bà đột nhiên có việc gấp, bạn họ đổi thành buổi trưa uống trà, buổi tối sẽ hẹn nhau trò chuyện tiếp.
Bà nói với con gái: "Nếu con ăn cơm một mình, vậy thì con cùng ăn với mẹ đi."
Ngày nào cũng có thể ở cùng Nghiêm Hạ Vũ, nhưng mẹ không phải thường xuyên rảnh cùng cô ăn cơm, nên cô đồng ý ngay.
Ôn Địch ăn diện chau chuốt rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhà hàng Triệu Nguyệt Linh đặt chỗ ở khá gần nhà của Ôn Địch, bà đến sớm hơn con gái, Ôn Trường Vận biết trưa nay vợ và con gái cùng nhau ăn cơm, ông dành ra chút thời gian gọi điện thoại: "Địch Địch có ở bên cạnh em không."
Triệu Nguyệt Linh nhìn đồng hồ, không trả lời mà hỏi lại: "Không phải buổi sáng nay anh có cuộc họp công tác sao? Anh họp xong nhanh như vậy à?"
Ôn Trường Vận nói: "Vẫn chưa xong, bên trong phòng họp vẫn đang nói, anh ra ngoài hút điếu thuốc."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hút thuốc chỉ là cái cớ, ông lấy lý do hút thuốc đi ra ngoài gọi điện cho vợ: "Một lát em nói chuyện với Địch Địch thì hỏi con bé thử xem, bạn trai con bé là người ở đâu, làm nghề gì?"
Ông không trực tiếp hỏi chuyện tình cảm của con gái không có nghĩa là trong lòng ông không lo lắng sốt ruột.
Triệu Nguyệt Linh từ chối: "Em không hỏi, anh muốn hỏi thì tự đi mà hỏi con bé."
Con gái không muốn kể chắc chắn là vì có nguyên nhân khó nói: "Anh bận chuyện của anh đi, chuyện tình cảm của Địch Địch anh không cần quan tâm, con bé cũng đâu phải đứa trẻ không có chủ kiến. Không nói chuyện với anh nữa, Địch Địch đến rồi."
Bà trực tiếp cúp điện thoại, vẫy vẫy tay với con gái.
Sau khi Ôn Địch ngồi xuống, cô hỏi tình hình tham gia tiệc cưới con gái lớp trưởng của mẹ mình tối qua: "Có bạn học nào mẹ không nhận ra không?"
Triệu Nguyệt Linh đưa cho con gái một ly nước ấm, nói: "Có, lúc mới gặp mẹ không dám chắc, lúc giới thiệu tên mới nhớ ra đó là ai. Đám cưới lớn hơn mẹ nghĩ, một mỹ nữ khác của lớp mẹ năm đó cũng đến tham dự."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Địch tiếp chuyện: "Là dì xinh đẹp năm đó cũng được xưng là hoa khôi với mẹ sao?"
"Ừm." Triệu Nguyệt Linh nói: "Mẹ và người bạn đó không thân lắm, tối hôm qua cũng không ngồi chung một bàn." Nhưng trong bữa tiệc có người kể rằng, con trai của Diệp Mẫn Quỳnh sắp đính hôn, sau khi đính hôn thì đám cưới cũng không còn xa nữa, đến lúc đó lại có thể tụ họp.
Bà đặt đưa thực đơn đến trước mặt con gái, ra hiệu cho con gái gọi món, "Đến khi con kết hôn, mẹ sẽ tổ chức cho con một đám cưới thật sang trọng."
Ôn Địch cười, "Mẹ định cho con một hôn lễ thế kỷ sao?"
Triệu Nguyệt Linh: "Chắc chắn rồi."
Ôn Địch gọi món mình thích rồi đóng thực đơn lại.
Triệu Nguyệt Linh hỏi cô: "Con có muốn về nhà với mẹ mấy ngày không, dù sao thì gần đây con cũng không có việc gì."
Ôn Địch nói xin lỗi: "Thứ sáu này con định cùng anh ấy đi công chứng nhà rồi."
--
Buổi trưa ngày thứ sáu, Ôn Địch đã hẹn trước thời gian gặp mặt với Nghiêm Hạ Vũ, cô lái xe chạy về phía tập đoàn Kinh Việt để gặp Nghiêm Hạ Vũ.
Trong khi chờ đèn đỏ ở ngã tư trước khi quẹo đến tập đoàn Kinh Việt, cô gửi tin nhắn cho Nghiêm Hạ Vũ: [Năm phút nữa em đến dưới sảnh công ty anh.]
Nhắn tin xong cô đặt điện thoại trên bàn điều khiển, từ đây cô có thể nhìn thấy logo của tập đoàn Kinh Việt ở phía xa xa qua cửa sổ của xe. Một tòa văn phòng cao ốc toát lên vẻ cảm giác cao ngất ngưởng khiến người ta cảm giác dường như xa đến độ không thể chạm tới.
Bên trong tòa nhà Kinh Việt, Nghiêm Hạ Vũ vừa nghỉ trưa mới dậy, anh đang ngồi trước bàn máy tính đọc tin tức mạng của nội bộ công ty.
Anh nhìn tiêu đề sự kiện, vị trí thứ hai từ dưới đếm ngược lên là tên của Ôn Trường Vận.
Nghiêm Hạ Vũ không ngờ tên của bố Ôn Địch sẽ xuất hiện trong thông tin nội bộ của công ty, anh nhấn mở link sự kiện này.
Tuần này, công ty con của tập đoàn Kinh Việt ở Thượng Hải và tập đoàn Vận Huy đã có cuộc họp bàn chuyện hợp tác, Ôn Trường Vận với tư cách là người điều hành tập đoàn cũng sẽ tham gia vào thảo luận lần này.
Hai công ty đã đặt được bước đầu là ý định hợp tác.
Nghiêm Hạ Vũ còn đưa đọc hết thông tin, trợ lý Khang gõ cửa đi vào.
Nghiêm Hạ Vũ hỏi: "Ôn Địch đến rồi?"
Khang Ba cũng không biết Ôn Địch đến đâu rồi, Ôn Địch cũng không liên lạc với cậu ta. Cậu ta đến để báo cáo công việc, tập đoàn Vận Huy hợp tác với công ty con của bọn họ, không ngờ sếp cũng đang đọc thông tin liên quan đến chuyện này.
Sếp rất ít khi nhúng tay vào chuyện hoạt động kinh doanh của công ty con, nhưng tình huống lần này có chút đặc biệt, cậu ta không thể không báo cáo.
Ông chủ của tập đoàn Vận Huy là bố của Ôn Địch, Ôn Trường Vận cũng không biết quan hệ của Nghiêm Hạ Vũ và Ôn Địch, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân lấy được đơn đặt hàng của công ty con của bọn họ. Nếu như sau này sếp và Điền Thanh Lộ đính hôn, sau đó sớm muộn gì cũng sẽ cắt đứt với Ôn Địch, đến lúc đó có ảnh hưởng đến chuyện hợp tác của hai công ty hay không, hiện tại vẫn chưa thể chắc được.
Cậu không nắm chắc được ý của sếp lớn, nên đến đây xin chỉ thị: "Tổng giám đốc Nghiêm, chuyện hợp tác với Ôn Trường Vận, tổng giám đốc thấy thế nào ạ?"
Nghiêm Hạ Vũ đóng cửa sổ tin tức xuống, nói: "Làm ăn là chuyện làm ăn, kéo tình cảm vào làm gì, bình thường hợp tác như thế nào thì hợp tác như thế đó."
Khang Ba gật đầu, trong lòng ngầm hiểu.
Nghiêm Hạ Vũ cầm điện thoại lên, lúc này anh mới nhìn thấy tin nhắn từ mấy phút trước của Ôn Địch gửi tới, anh trả lời cô: [Đợi anh ở dưới lầu.]
Anh tắt máy tính đi xuống dưới lầu.
Nghiêm Hạ Vũ ngồi lên xe của Ôn Địch, trợ lý Khang và một đoàn người vệ sĩ ngồi một chiếc xe khác đi theo phía sau.
"Chồng ơi." Ôn Địch gọi anh.
Nghiêm Hạ Vũ tay chống lên trán đang nhìn ra ngoài cửa sổ, anh quay lại nhìn cô: "Có chuyện gì thế?"
Ôn Địch: "Tối nay hai chúng ta cùng chúc mừng đi?"
Nghiêm Hạ Vũ không quan tâm cô muốn chúc mừng gì, có thể là vì thời tiết tốt, hôm nay không bị tắt đường, hoặc là hôm nay hoa hòe nở rộ, đều có thể là lý do cô muốn ăn mừng, điều anh quan tâm là: "Em muốn quà gì đây?"
"Không cần đâu." Ôn Địch nói: "Anh về nhà cùng em ăn cơm tối, rồi cùng em xem tivi."
Nghiêm Hạ Vũ suy nghĩ một chút, cuối cùng anh vẫn gật đầu đồng ý.
Tỷ suất người xem phim tình cảm, có một phần đóng góp của anh trong đó.
Đến trung tâm giao dịch, Ôn Địch mãi mới tìm được chỗ đậu xe. Trước đó Khang Ba có đặt hẹn trước cho bọn họ, làm thủ tục rất nhanh, từ trong trung tâm giao dịch đi ra, Ôn Địch và Nghiêm Hạ Vũ tách ra không đi cùng lúc, cô lên xe chờ anh trước.
Lúc về đổi lại thành Nghiêm Hạ Vũ lái xe, anh hơi nhíu mày, chiếc xe này của Ôn Địch khởi động không được mượt cho lắm.
Anh hỏi cô: "Khi nào thì em đổi xe?"
Trước mắt