Sự xuất hiện bất ngờ của Trì Vãn Chiếu khiến cho mọi người trong trường quay kinh sợ, Vệ Hạo Nhiễm nhìn Trì Vãn Chiếu rồi lại nhìn anh mình, sắc mặt hơi thay đổi, vài phần không được tự nhiên bò lên mặt.
Vệ tổng hung hăng trừng mắt nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy tức giận.
Ở Vệ gia, Vệ Hạo Nhiễm là người nhỏ nhất, sau khi sinh cơ thể yếu đuối, ngày nào cũng vào bệnh viện, từ nhỏ mọi người của Vệ gia đều thuận theo hắn, mọi việc cũng tùy theo hắn, muốn sao cho sao, muốn mặt trăng cho mặt trăng.
Sau này tốt nghiệp nói không muốn vào công ty học quản lý, một hai muốn làm đạo diễn gì đó.
Cũng được.
Vệ gia đều đồng ý, để hắn ở Hâm Huy tìm một đạo diễn nổi tiếng tự tay dẫn dắt hắn, nhưng hắn đâu phải là người chịu nghiêm túc quay phim, vào giới giải trí ngày nào cũng có các mỹ nữ khác nhau đi bên cạnh, có khi quá đáng đến mức liên tục tung ra tin bao nuôi nữ minh tinh, chân giẫm mấy thuyền, ngày nào Hâm Huy cũng lên trang bìa.
Tất cả đều về những bông hoa của Vệ Hạo Nhiễm.
Hình ảnh của Hâm Huy tuột dốc không phanh.
Thời điểm đó hắn (Vệ tổng) rất tức giận bởi vì danh tiếng của Cảnh Yên ở trong giới giải trí dần dần vươn lên, dường như có thể thay thế Hâm Huy dẫn đầu ở thành phố B này, Vệ Hạo Nhiễm trước sau vẫn không biết cân nhắc nặng nhẹ, rất nhiều scandal tung ra, khoảng thời gian đó hắn tức tới mức trực tiếp xách đầu tên này về nhà, cắt hết chức vụ.
Vệ Hạo Nhiễm ở nhà xám hối một thời gian sau đó tự mình đến Hâm Huy xin lỗi, nói rất hay là hắn đã thông suốt nên miễn cưỡng để cho hắn đồng ý tiếp tục làm đạo diễn.
Sau đó, hắn cũng tém lại không ít.
Ở trong giới giải trí cũng không còn nghe thấy gièm pha gì nữa, hoặc có thể nói, hắn đã hiểu che đậy như thế nào.
Đó cũng là chuyện tốt.
Ít nhất không còn để cho anh mình đau đầu.
Hai năm nay Vệ Hạo Nhiễm không còn gây ra lỗi lầm lớn như trước, tuy rằng những bộ phim hắn quay không quá nổi tiếng, nhưng tốt xấu gì cũng có một hai bộ phim thể hiện được bản lĩnh, hắn không cầu người em này có tiền đồ to lớn, chỉ cần cứ như vậy không phạm sai lầm đã tốt lắm rồi.
Về phần quy tắc của người em này với diễn viên, bình thường ở trường quay hở tí là tức giận mắng chửi, miễn không làm quá thì hắn có thể thay em chùi đít.
Tưởng rằng mình và thằng em trai này ai sống cuộc đời nấy, an ổn qua ngày.
Không ngờ tới, Vệ Hạo Nhiễm lại nhận được hợp tác với HG.
Đây là cơ hội ngàn năm có một.
Nếu quảng cáo này có thể thành công, con đường đạo diễn của Vệ Hạo Nhiễm sẽ một bước thăng thiên.
Ngay cả hình ảnh của Hâm Huy cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.
Người anh này sẽ hạnh phúc từ trái tim.
Khi biết Khổng Hi Nhan nhận quảng cáo này thì càng thêm vui mừng.
Tuy nói ba năm trước khi Khổng Hi Nhan chịu ấm ức thì Hâm Huy vứt bỏ cô ấy, nhưng đó cũng là chuyện của ba năm trước, hơn nữa Ngụy Diễm và Hà Vi cũng đã sớm nhận tội, cũng không ai liên lụy đến Hâm Huy.
Mà lần này Khổng Hi Nhan có thể hợp tác với Vệ Hạo Nhiễm, chính là cơ hội tốt nhất để họ kéo gần quan hệ.
Hắn cho rằng Vệ Hạo Nhiễm có vô liêm sỉ đến cỡ nào cũng phải biết nên làm ra sao.
Nhưng hết lần này tới lần khác. Cáu tên chết tiệt này không hề biết!
Hắn không biết nên chửi tên này ngu xuẩn hay bảo tên này cút ngay và luôn thì tốt!
Vệ Thiên Trình hít sâu vài hơi, lồng ngực phập phồng lên xuống, ánh mắt té khói bốc lửa, Trì Vãn Chiếu vờ như không nhận ra tâm tình của hắn, cô vẫn dùng giọng điệu lạnh lẽo nói:
"Vệ tổng, tôi cảm thấy lời của Vệ đạo có vài phần đạo lý."
"Là chúng tôi trèo cao."
Vệ Thiên Trình vội cười giả lả:
"Trì tổng nói đùa phải không, Vệ Hạo Nhiễm, lại đây cho anh!"
Vệ Hạo Nhiễm cúi đầu chậm chạp đi tới bên cạnh Vệ Thiên Trình:
"Anh, sao anh lại tới đây?"
Trong lời nói của hắn không hề cảm thấy lời vừa rồi nói với Khổng Hi Nhan có gì sai, chỉ là ánh mắt không dám đối diện với đôi mắt sáng của Trì Vãn Chiếu, ánh mắt nhìn sang một bên giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Vệ Thiên Trình xụ mặt nói với Vệ Hạo Nhiễm:
"Còn không mau xin lỗi Trì tổng, xin lỗi Trì phu nhân!"
"Xin lỗi?"
"Anh, em làm gì sai?"
Vệ Thiên Trình giơ tay lên:
"Em!"
Hắn không ngờ Vệ Hạo Nhiễm không biết tốt xấu đến vậy, ở trước mặt Trì Vãn Chiếu cũng không vì anh hắn mà hạ một bậc thang, chỉ là trước mắt là en trai ruột của hắn, yêu thương từ nhỏ đến lớn, muốn hắn ra tay đánh quả là luyến tiếc.
Vệ Thiên Trình căm tức hạ tay xuống, tức giận nói:
"Cút qua một bên!"
Vệ Hạo Nhiễm hầm hừ đứng qua bên cạnh.
Vệ Thiên Trình sau khi dạy dỗ Vệ Hạo Nhiễm thì mỉm cười quay đầu nói với Trì Vãn Chiếu:
"Xin lỗi Trì tổng, em trai tôi trời sinh tính tình không được tốt, rất thích nói đùa, vừa rồi bất quá là đùa với phu nhân thôi."
"Tôi đã hỏi qua, đồ của Trì phu nhân đã sớm chuẩn bị xong, ở trong phòng nghỉ."
Trì Vãn Chiếu liếc nhìn hắn:
"Phải không?"
"Đùa giỡn?"
Cô cười cười:
"Chu Sinh."
Chu Sinh vội vàng đứng sau lưng cô:
"Trì tổng."
Trì Vãn Chiếu phân phó:
"Đi lấy bộ quần áo mà Vệ Đạo nói đùa là để phu nhân mặc tới đây."
Vệ Trình Thiên biến sắc, ngược lại không nói gì, chỉ dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý ở bên cạnh nhanh chóng đi xử lý, đáng tiếc bước chân của vị trợ lý này không nhanh bằng Chu Sinh, chưa đầy hai phút trên tay là mấy bộ quần áo xuất hiện trong trường quay.
Nhân viên trong phim mặc dù giả vờ bận rộn công việc của mình, nhưng ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía bên này, Chu Sinh đi đến bên cạnh Trì Vãn Chiếu nói:
"Trì tổng, quần áo mang tới."
Trì Vãn Chiếu chọn một bộ từ trên tay anh.
Áo ngực màu hồng với quần short siêu ngắn.
Áo ngực không lớn, chỉ có thể che đi vị trí ngực, Trì Vãn Chiếu cầm trên tay, cảm nhận được vải vóc rất mỏng cô liền căng cứng, môi mím lại, giọng lạnh lẽo:
"Vệ đạo rất có gu."
Mặt Vệ Hạo Nhiễm tái mét.
Những bộ quần áo này đương nhiên không có khả năng dùng để quay quảng cáo, trên thực tế, hôm nay hắn cũng không có ý định quay quảng cáo, chủ yếu là muốn làm xấu mặt Khổng Hi Nhan, chụp vài tấm hình tươi mát giữ trong tay sau này tìm cơ hội tung ra, đến lúc đó đăng thông cáo, cũng không hủy danh tiếng của Khổng Hi Nhan nhưng chí ít có thể dập tắt nhuệ khí của cô.
Chỉ là hắn ngàn tính vạn tính lại không tính được Trì Vãn Chiếu lại đến đây, người này ngay cả xã giao cũng không tham gia tự nhiên hôm nay đến thăm trường quay.
Còn dẫn theo anh trai của hắn.
Nhìn thế nào, đều giống như cố ý!
Nghĩ đến đây hắn đưa tay cầm quần áo từ tay Trì Vãn Chiếu:
"Trì tổng, những bộ quần áo này đều rất thịnh hành trong mùa này, Trì phu nhân dáng người mềm mại thướt tha, những bộ này thể hiện được tối đa sự quyến rũ của Trì phu nhân, lần này chủ đề của quảng cáo là tự tin, tôi chỉ hy vọng Trì phu nhân có thể tìm được cảm giác tự tin trên những bộ quần áo này."
"Quảng cáo cần thôi mà, ngài nghiêm túc quá rồi."
Giọng điệu của hắn rất nhẹ nhàng.
Trì Vãn Chiếu gật đầu khẽ cười, ý cười không hề chân thật:
"Thì ra là như vậy, Vệ Đạo thật có tâm."
Vệ Thiên Trình nghe cuộc trò chuyện của hai người, hắn thở phào.
"Nhưng phu nhân của tôi là người không bao giờ dựa vào quần áo để tìm kiếm sự tự tin, hay người đó là Vệ đạo?"
Mặt Vệ Hạo Nhiễm căng cứng.
Chu Sinh tiếp lời Trì Vãn Chiếu:
"Trì tổng, Vệ Đạo Tìm những bộ quần áo này nhất định hao tâm tổn sức, nếu vứt đi thật sự lãng phí, chi bằng nhờ Vệ Đạo tự mình làm mẫu cho chúng ta biết cái gì gọi là tìm kiếm tự tin từ quần