Lúc Đồng Duyệt đến trường quay thì thấy Trì Vãn Chiếu đã ở đó, cô cảm thấy lộp độp trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, vừa định đi tới đã bị Phó Thu kéo tay.
"Đồng tỷ, sao chị lại tới đây?"
Đồng Duyệt nhìn về phía Khổng Hi Nhan nói:
"Hi Nhan bảo chị tới, có một số việc phải xử lý, sao Trì tổng cũng ở nơi này?"
Phó Thu liền hiểu.
Chỉ sợ Khổng tỷ gọi Đồng tỷ tới.
Tuy nhiên, Trì tổng đã trước một bước, giải quyết xong vấn đề rồi.
Phó Thu ghé vào tai Đồng Duyệt nhỏ giọng thì thầm vài câu, Đồng Duyệt nghe xong gật đầu.
Dùng Gậy ông đập lưng ông đối phó với kẻ bỉ ổi như Vệ Hạo Nhiễm không thể nào tốt hơn.
Trong giới giải trí này không biết có bao nhiêu diễn viên từng bị hắn ta ăn hiếp, có người tức giận không quay, có người nhịn nhục chịu đựng, Vệ Hạo Nhiễm ỷ vào Hâm Huy chống lưng, ỷ vào mình là em trai của Vệ tổng mà không kiêng nể ai.
Cũng may cho hắn, những năm trước hợp tác với hắn đều là các minh tinh nhỏ không hẳn là lưu lượng cho nên khi xảy ra chuyện chỉ cần bỏ ít tiền và quan hệ ra dàn xếp. Cho nên mới làm cho lá gan của hắn ngày càng lớn hơn.
Hôm nay lại dám tìm tới Khổng Hi Nhan.
Chẳng lẽ hắn không biết anh trai hắn luôn kiêng kỵ Trì tổng?
Đúng là người không có đầu óc.
Nhưng chuyện này cũng trách cô, cô cho rằng với thân phận hiện tại của Khổng Hi Nhan hắn sẽ không dám lỗ mãng, nhưng ngược lại tạo kẽ hở cho người khác lợi dụng.
Cô đảo mắt một vòng trường quay, sau đó sắc mặt trầm xuống.
Khổng Hi Nhan nắm tay Trì Vãn Chiếu quay đầu đi về phía Đồng Duyệt, sau đó đứng trước mặt Đồng Duyệt gọi:
"Đồng tỷ."
Đồng Duyệt ừ một tiếng:
"Em về nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ngày mai hãy nói."
Khổng Hi Nhan:
"Dạ."
Đồng Duyệt suy nghĩ một chút sau đó nói tiếp:
"Đừng suy nghĩ quá nhiều."
Khổng Hi Nhan nghe vậy gật đầu.
Khổng Hi Nhan và Đồng Duyệt trò chuyện vài câu, Đồng Duyệt ở lại khắc phục hậu quả, cô bảo Khổng Hi Nhan và Trì tổng về trước, phía HG cô sẽ liên lạc và xử lý, bảo Khổng Hi Nhan không cần lo lắng.
Khổng Hi Nhan lãnh đạm, vẻ âm trầm đã rút đi, cô gật đầu tạm biệt Đồng Duyệt.
Vốn dĩ Phó Thu muốn cùng Khổng Hi Nhan rời đi nhưng bị Đồng Duyệt gọi lại đành giương mắt nhìn Khổng Hi Nhan và Trì tổng rời khỏi nơi này.
Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu lần lượt lên xe, đều cả hai đều im lặng, Lục Hàn nhìn hai người từ kính chiếu hậu, vẻ mặt lạnh nhạt, thoạt nhìn, còn có vài phần tương tự.
Mãi cho đến khi đến cửa nhà, Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu một trước một sau bước vào.
Yên Yên đang ngủ trên sô pha, nhìn thấy Khổng Hi Nhan mở cửa đi vào liền ngẩng đầu kêu meo meo sau đó nhanh chóng nhảy đến bên chân cô, nó dùng đầu cọ vào chân cô, bộ dạng cực kỳ thân thiết. Khổng Hi Nhan cúi người ôm lấy nó, tay sờ lên chỗ lông trắng của nó, mềm mại thoải mái.
Trì Vãn Chiếu nhìn thấy hành động của Khổng Hi Nhan, cô ngồi xuống sô pha, vỗ vỗ vị trí bên cạnh:
"Em ngồi xuống đây."
Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên ngoảnh mặt, chuẩn bị lên lầu:
"Em muốn nghỉ ngơi."
Trì Vãn Chiếu đứng lên đi theo, cô gọi:
"Hi Nhan."
Khổng Hi Nhan chợt dừng bước nhưng sau đó tiếp tục đi lên lầu hai.
Trì Vãn Chiếu cũng theo lên lầu.
Trong phòng vẫn còn lộn xộn, tối hôm qua sau khi điên cuồng vẫn chưa dọn dẹp ngăn nắp, sau khi vào cửa Khổng Hi Nhan đặt Yên Yên trên giường, cô đem quần áo vứt lung tung từng cái từng cái bỏ vào trong giỏ, sắc mặt như thường.
Trì Vãn Chiếu đứng yên, cô nhìn chằm chằm góc nghiêng gương mặt của Khổng Hi Nhan, suy nghĩ sau đó nói:
"Hi Nhan, chúng ta nói chuyện đi."
Khổng Hi Nhan vẫn không dừng công việc trong tay.
"Có gì để nói?"
"Nếu kết cục đều giống nhau, cái gọi là nói chuyện của chị chẳng qua chỉ là thuyết phục em mà thôi."
"Em không có ý kiến."
Trì Vãn Chiếu nghe ra Khổng Hi Nhan nói lẫy, cô bước tới, cướp lấy cái giỏ trên tay Khổng Hi Nhan, đặt xuống đất, nắm tay Khổng Hi Nhan nói:
"Hi Nhan..."
Cô dịu giọng xuống, cả ánh mắt cũng dịu dàng.
Khổng Hi Nhan cũng không hất tay Trì Vãn Chiếu ra, chỉ cúi đầu nhìn mười ngón tay đan xen vào nhau.
Năm ngón tay của Trì Vãn Chiếu nõn nà thon dài, nhìn mỏng manh như không xương, nhưng có rất nhiều sức lực.
Trì Vãn Chiếu cọ cọ chỗ gang bàn tay Khổng Hi Nhan, lên tiếng:
"Em còn giận?"
Khổng Hi Nhan thành thật gật đầu:
"Chuyện hôm nay em có thể để Đồng tỷ liên lạc với HG, hoặc ở trên mạng gây áp lực, Vệ Hạo Nhiễm có nhiều hắc liêu chỉ cần tùy tiện khui ra một hai chuyện là được, HG sẽ đổi người."
"Em không nghĩ ra nguyên nhân tại sao chị phải xé rách mặt với Vệ tổng?"
Ở thành phố B, Hâm Huy đang càng ngày lao dốc, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa*, việc hắn từng ở trên đỉnh vinh quang là điều không thể xóa nhòa, Cảnh Yên đúng là lên như diều gặp gió, nhưng giới giải trí này, lợi ích đều có liên quan chặt chẽ, cô không muốn nhìn thấy Trì Vãn Chiếu bởi vì mình mà trở thành phía đối lập với Hâm Huy.
*瘦死的骆驼比马大: lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa/méo mó có hơn không.
Lúc đầu,chuyện này chỉ là mâu thuẫn giữa đạo diễn và diễn viên.
Nhưng bây giờ, nó đã trở thành mâu thuẫn giữa hai người đứng đầu công ty.
Không đáng giá.
Trì Vãn Chiếu nắm tay Khổng Hi Nhan dẫn đến bên giường sau đó ngồi xuống, Yên Yên nằm sấp bên chân hai người, đuôi vẫy chạm vào mắt cá chân Trì Vãn Chiếu, nghe xong lời Khổng Hi Nhan, cô khẽ cười:
"Bởi vì chính bản thân chị cũng biết cách này không thể dùng được."
"Hi Nhan, lúc em gọi điện cho Đồng Duyệt tới đó cũng đã nghĩ sẽ bỏ quảng cáo này rồi, đúng không?"
Không khó để hiểu.
Quảng cáo này được Quan Hiểu Dĩnh sắp xếp cho cô.
Mà ở trường quay ngay cả một người của HG cũng không có, chắc hẳn đã bị Quan Hiểu Dĩnh dùng quan hệ móc nối.
Dưới tình huống cô và Vệ Hạo Nhiễm xích mích, HG chỉ chọn Vệ Hạo Nhiễm, mà đối với chuyện đổi người trong quảng cáo nhất định HG sẽ không làm lớn chuyện, quá lắm là ra thông báo công khai rằng lịch làm việc không thể đáp ứng.
Những chuyện này, Trì Vãn Chiếu có thể hiểu.
Hi Nhan càng hiểu rõ hơn.
Cho nên cô mới để Đồng Duyệt tới xử lý.
Khổng Hi Nhan nghe vậy rũ mắt xuống.
Những chuyện như tranh giành quảng cáo, tạm thời đổi đạo diễn, đổi người mỗi ngày đều diễn ra, không có bất kỳ ngoại lệ nào cho dù cô là phu nhân của tổng tài Cảnh Yên, kỳ thật lúc trước khi nhận quảng cáo này, cô liền biết không dễ dàng như vậy.
Cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón khó khăn.
Nhưng cô không nghĩ tới Vệ Hạo Nhiễm lại là người xấu xa đến thế, sử dụng thủ đoạn của những kẻ hạ lưu.
Quả thật làm người ta xem thường.
Cô cũng không phải vì một vai diễn mà không có tôn nghiêm, cũng hiểu được tự mình xử lý thì cũng chỉ có hai kết quả.
Kết quả thứ nhất: Làm lớn chuyện để mọi người đều biết.
Hoặc là giải quyết trong hòa bình, giải ước một cách êm đềm.
Làm chuyện ầm ĩ tất nhiên có chỗ tốt, đó là cùng kéo Vệ Hạo Nhiễm xuống nước, tự mình tạo nên thiết nhân mạnh mẽ, vừa có thể hút một lượng fan, còn có thể nâng cao lưu lượng thuận lợi quay quảng cáo.
Nhưng mất quá nhiều thời gian, vả lại bộ phim mới của cô sắp bắt đầu, lúc này bị mắc kẹt bên trong dư luận, không phải là chuyện tốt.
Cho nên chỉ có thể giải ước trong hòa bình.
Điều này không có nghĩa là cô sợ phiền phức, mà là cô đã cân nhắc lợi và hại trong chuyện này sau đó lựa chọn giải pháp trung hòa nhất.
Cô biết hiện tại bỏ quảng cáo của HG sẽ rất tiếc nuối nhưng nó cũng chỉ là một quảng cáo, nếu như phải để Trì Vãn Chiếu đổi lấy bằng