Rượu qua ba vòng, trọng tâm câu chuyện đã thay đổi, ngoại trừ Tôn đạo và Đồng Duyệt thì những người khác đều trẻ tuổi, tuổi tác cũng xấp xỉ nhau, dù sao mỗi người cũng đều có cách nghĩ riêng nhưng hầu hết vẫn xoay quanh mấy chủ đề kia.
Trên bàn ăn, Quách Nhất Tích thờ ơ giễu cợt Khổng Hi Nhan vài câu nhưng thấy Đồng Duyệt ngồi bên cạnh cô ta cũng không dám nói gì thật sự nặng lời, đành âm thầm buồn bực, trong lòng ngột ngạt, sắc mặt tự nhiên khó coi.
Tôn đạo thường sát tới dùng lời mềm mỏng uyển chuyển với giai nhân, nói mấy lời thề như đánh rắm.
Tiếu Thừa thật biết lôi kéo làm quen, Khổng tỷ tiếng dài tiếng ngắn, Khổng Hi Nhan từ đầu đến cuối vẫn cười cười, mang theo bộ mặt nạ, đối với Tiếu Thừa thủy chung không lộ ra vẻ xa lạ, nhưng cũng không hùa theo.
Ngô Thanh kéo Cố Linh nhỏ giọng nói:
"Nhìn Tiếu Thừa kia, lại đang ra vẻ nịnh bợ nữa kìa."
Cố Linh nhướng mày:
"(Vô sự) hiến ân cần cái gì, cũng muốn leo lên từ Đồng tỷ thôi."
*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: khi không tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là trộm cắp.
Ngô Thanh gật đầu:
"Trước kia nghe nói Tiếu Thừa cuối năm hợp đồng đến hạn sẽ tới Cảnh Yên, có lẽ là thật à."
Cố Linh khẽ cười:
"Tới hay không chúng ta vẫn như cũ."
Ngô Thanh:
"Nói cũng phải."
Người trước mắt các cô là đối tượng Cảnh Yên Lực nâng đỡ, cũng là người có khả năng sẽ hợp tác với Đồng Duyệt nhất, bình thường quan hệ của họ đã không rõ ràng, hơn nữa lúc này cô ta còn nhân lúc nghệ sĩ trong tay Đồng Duyệt đi mất liền nhảy vào tranh tài nguyên, bây giờ tuy có thể nói chuyện nhiều hơn hai câu với cô ta, nhưng chỉ vì chưa có mục tiêu để tranh giành với nhau thôi.
Đồng Duyệt dẫn theo Khổng Hi Nhan, không có liên quan đến hai người bọn họ, nên cũng không cần thiết mặt lạnh nói chuyện. Huống chi lần này Cố Linh diễn vai nữ nhất, Ngô Thanh diễn nữ hai, ở tổ phim thường xuyên gặp mặt, thật sự không cần thiết kết thù kết oán nữa.
Nghĩ tới đây hai người còn ở trên bàn cơm chạm ly vui vẻ.
Sau khi kết thúc, Tiếu Thừa cúi đầu hỏi Khổng Hi Nhan:
"Khổng tỷ, thêm WeChat nha, cũng thuận tiện cho chúng ta thảo luận kịch bản." Lời của hắn bị người trên bàn nghe được, tránh không được bị trêu chọc một phen.
"Ái chà, vừa rồi các người nghe thấy không? Tiếu Thừa chủ động cùng người ta thêm Wechat."
"Đúng vậy, Tiếu tiên sinh, chúng ta cũng đóng phim cùng nhau, sao không thấy anh xin wechat của chúng tôi?"
"Này không giống nha!"
"Có gì không giống chứ!"
"Các người có thể đánh đồng với Khổng tiểu thư à? Dù sao mị lực của người ta không giảm so với năm xưa."
Bầu không khí trên bàn ăn vốn vui vẻ chợt im bật, Quách Nhất Tích nâng ly lên nói với Khổng Hi Nhan:
"Mới ra nghề thì người ta đã đứng vào hàng tứ tiểu hoa đán, các người có thể sao?"
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Tiếu Thừa đứng lên giải thích:
"Quách tỷ vẫn luôn ngay thẳng, có điều nói đúng. Khổng tỷ đúng là đàn chị của chúng ta, hành động vừa rồi của tôi cũng quá đường đột, tôi tự phạt 3 ly!"
Hắn vừa nói xong nâng ly uống cạn một hơi, một mạch 3 ly, gò má tuấn tú trắng noãn không bao lâu liền đỏ lên, tiết mục đệm vừa rồi theo câu chuyện của mọi người trôi qua, Tiếu Thừa sau khi ngồi xuống sắc mặt hồng hào, giọng khe khẽ:
"Khổng tỷ, chị không giận chứ?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu:
"Cảm ơn em đã giúp tôi giải vây."
Tiếu Thừa gãi đầu, cười mộc mạc:
"Không có, đúng là vừa rồi em kích động nói sai."
Hắn dứt lời nhìn Đồng Duyệt:
"Đúng rồi Khổng tỷ, quan hệ của chị và Đồng tỷ rất tốt phải không?"
Dù sao 3 năm trước cô bị phong sát khỏi giới giải trí, bây giờ quay lại âm thầm cùng Đồng Duyệt hợp tác, nếu như phía sau không có ai thì chính là cùng Đồng Duyệt quan hệ vô cùng tốt.
Hai người quan hệ mặc kệ là gì đều có thể giúp hắn, cho nên hắn cùng Khổng Hi Nhan xây dựng quan hệ tốt là rất cần thiết.
Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn Đồng Duyệt, dưới ánh đèn tư thế ngồi nghiêm chỉnh, góc nghiêng đó không cần đối mặt với đôi mắt kia cũng có thể cảm nhận được khí thế lạnh thấu xương, cô lắc đầu:
"Không quá quen."
Đây là ăn ngay nói thật, quả thật cô và Đồng Duyệt không quen. Cho đến hôm nay đây mới là lần thứ 2 gặp mặt, nói chuyện cũng không vượt quá 5 câu.
Tiếu Thừa nghe thấy câu trả lời từ Khổng Hi Nhan ánh sáng trong mắt vụt tắt, lại vô cùng kinh ngạc, giọng vẫn tự nhiên:
"Không sao, sau này sẽ quen."
Khổng Hi Nhan chỉ mím môi cười cười, không trả lời.
Sau bữa tiệc, mọi người chưa thỏa mãn còn quậy muốn đổi chỗ, Đồng Duyệt xua tay với bọn họ:
"Chúng tôi không đi được, mọi người chơi vui vẻ."
Nhất thời Cố Linh có chút thất vọng:
"Đồng tỷ không đi sao?"
Vừa rồi trên bàn ăn, cô ở xa không có cùng Đồng Duyệt thân thiết gì đó, còn chờ lát nữa tìm một cơ hội nói hơn hai câu thì không ngờ Đồng Duyệt muốn đi.
Đồng Duyệt gật đầu với Cố Linh:
"Còn chút chuyện không đi được."
Tiếu Thừa đứng bên cạnh Khổng Hi Nhan, nhỏ giọng thì thầm:
"Khổng tỷ cũng về à?"
Khổng Hi Nhan nhìn về phía Đồng Duyệt, ừ một tiếng:
"Tôi cũng về trước."
Ban đầu cô là Đồng Duyệt dẫn tới, bây giờ cùng đi dù sao cũng nói qua, Tôn đạo chỉ dặn dò hai người trên đường cẩn thận.
Tiễn đi đống người kia, rốt cuộc Khổng Hi Nhan cũng thu hồi nụ cười giả dối cả đêm, Đồng Duyệt nhìn đồng hồ:
"Chị phải về công ty một chuyến, em ở đâu, chị đưa em về."
Khổng Hi Nhan xua tay:
"Không cần đâu Đồng tỷ, tự em về là được rồi."
Đồng Duyệt nhíu mày:
"Khuya rồi một mình em về không an toàn."
Khổng Hi Nhan miễn cưỡng cười:
"Vừa rồi bạn em đưa em tới vẫn còn chờ em, em và cậu ấy cùng nhau về, Đồng tỷ yên tâm đi."
Lúc này Đồng Duyệt mới khẽ gật đầu:
"Cũng được, ngày kia chụp ảnh tạo hình nhân vật đừng quên thời gian, còn nữa sau này sắp xếp chị sẽ gởi trong WeChat cho em, em chú ý chút."
Khổng Hi Nhan:
"Dạ."
Đồng Duyệt dặn dò xong mới cất bước chuẩn bị đi, suy nghĩ một chút lại quay đầu, hỏi:
"Em và trợ lý Chu là bạn cũ?"
Khổng Hi Nhan sửng sốt mới lắc đầu:
"Không phải."
Đồng Duyệt nhìn chằm chằm vào mắt Khổng Hi Nhan, trong veo sạch sẽ, không pha lẫn hỗn tạp, em ấy nói lời thật.
Chỉ là hai người nếu không phải bạn cũ vì sao trợ lý Chu lại giao Khổng Hi Nhan cho cô dẫn dắt?
Người trong giới không ai không biết cô không dẫn hạng người xoàng xoàng, ngay cả chọn người đều là tự mình đến chọn, nhưng lần này trợ lý Chu lại lạm dụng tư quyền âm thầm nhét cho cô một người, trước đây nhận được thông báo cũng rất kinh ngạc.
Có điều ngạc nhiên hơn nữa thì chuyện đã thành không thể tránh được, cô cũng không xen vào nữa.
Đồng Duyệt suy nghĩ một chút nói:
"Khổng tiểu thư cố gắng một chút, đem không phải biến thành phải cũng không khó."
Nói xong liền rời đi.
Khổng Hi Nhan ở sau lưng cô yên lặng mi mắt rũ xuống.
Đem không phải biết thành phải.
Đồng Duyệt muốn cô bám lấy cái tầng quan hệ với quản Lý Chu.
Cô thở dài, lấy điện thoại trong túi xách ra gọi điện cho Lục Hàn, sau khi chuông reo 3 lần liền thông, không bao lâu xe đi ra khỏi cửa khách sạn.
Khổng Hi Nhan ngồi trên xe, xoa đầu có chút đau, chỉ uống hai ly rượu đỏ thôi, không ngờ tác dụng chậm lại lớn đến vậy, cô mím môi