Hôm nay Tân chia nhóm thú nhân ở lại vài người hỗ trợ nung gạch, đó là Lục và Lanh.
Lĩnh nói cho họ trước tiên cần kiếm củi về. Cậu muốn thực hiện biện phát nung đơn giản nhất. Đó là phủ chất đốt lên gạch rồi nung, nếu như cách này không hiệu quả lúc đó làm lò nung sau cũng không muộn.
Trong lúc các thú nhân đi tìm củi, Lĩnh nhờ nhóm thú nhân già làm giúp mình gùi đi rừng. Cậu thực hiện theo cách cũ là vẽ hình lên mặt đất, vừa vẽ vừa nói cho các thú nhân biết nên dùng vật liệu gì cho dễ tết.
“Bác có thể dùng lá chuối khô, đường gân giữa lá khi khô sẽ rất là dai, nếu muốn nó bền hơn bác có thể ngâm trong nước khoảng vài chục phút rồi lấy đan, như vậy sợi sẽ vừa mềm vừa dai.” Lĩnh nhớ tới những thân lá chuối khô treo đầy khoảng rừng gần đây vội nói cho thú nhân già Biêu.
Biêu gật đầu, việc này đối với họ không hề khó khăn, thậm chí khi nghe Lĩnh nhờ ông còn cười rất tươi, đôi mắt thú nhân nhạt màu phát sáng nhìn cậu. Hai ngày nay các thú nhân lớn tuổi rất bận, họ làm việc gần như không ngơi tay, nhưng chính điều ấy lại khiến họ hạnh phúc vì thấy mình có ích.
Các thú nhân tìm củi nhanh chóng trở lại, Lĩnh cho họ chất gạch lại thành từng đống nhỏ rồi châm lửa đốt thử đống đầu tiên.
Đống đầu tiên đó Lĩnh cho đốt trong hai giờ, khi thấy những viên gạch đã chuyển màu trông cứng hơn trong lửa cậu liền cho ngưng. Lĩnh không vội lấy gạch ra mà để cho than âm ỉ cháy rồi tự tắt đi, như vậy được gọi là quá trình tự làm nguội. Tới khi không còn nóng nữa Lĩnh dùng một cành cây khều ra một viên kiểm tra thử.
Nhìn viên gạch cứng cáp mang màu xanh dương đen đậm ánh chút đỏ Lĩnh không khỏi ngạc nhiên, đặc biệt độ cứng dưới tay càng khiến cậu thích hơn.
Đất sét nơi này nung không chỉ nhanh, màu sắc đẹp, độ trơn, độ mịn gần như sánh ngan gốm sứ tráng men cực chất lượng, độ chắc chắn bền bỉ chỉ cần ước lượng trên tay thôi là thấy không thể coi thường rồi.
“Nhìn đẹp quá!” Lục bên cạnh xuýt xao.
Lĩnh gật đầu:
“Tôi cũng không ngờ chất đất sét nơi đây lại có thể cho thành quả tuyệt vời thế này.”
“Chúng ta tiếp tục với các đống gạch khác nhé!” Lanh đề nghị.
Lĩnh gật đầu:
“Được, hai anh mau châm lửa đi, cứ giữa số củi như đống ban đầu là được.”
Hai thú nhân nhanh chóng làm việc, chỉ chốc sau cả một vùng trời đều ngập khói lửa.
Các thú nhân làm việc ở phương xa nhìn khói bốc lên thành cột bay về trời như được bơm thêm thuốc kích thích nhanh tay làm việc không ngừng. Ai ai cùng mơ về ngôi nhà, họ ước nó nhanh thành hình, những điều ước ấy càng thôi thúc đôi tay đào đất của họ vào ra liên tục.
Bên này sau khi đã xác định được công thức nung và chất lượng gạch tạo ra, Lĩnh liền gọi các tiểu thú nhân tới, cùng khuân gạch đã nung để vào một khu vực sạch cỏ khác.
Công việc tưởng chừng như đơn giản ấy lại ngốn của cả nhóm tới tận trưa, khi các Phụ thú nhân đi tìm rau dại trở lại Lĩnh và bọn trẻ vẫn chưa thể nào khuân hết các đống gạch không ngừng ra lò về nơi tập kết mới.
Còn các thú nhân già thì vẫn không ngừng tay nổi với số đất được mang về liên tục. Biêu cũng nhanh tay cho ra đời hơn năm cái gùi theo hình dáng Lĩnh vẽ trên đất. Các Phụ ở lại dọn cỏ tới trưa hôm đó cũng gần như dọn sạch kha khá một khu vực lớn, đủ để dựng mười cái nhà sát nhau.
Hiện tại đang thiếu nhân lực lao động, nên buổi trưa khi ngồi ăn cùng nhau Lĩnh đề nghị chiều tới nhóm làm sạch cỏ sẽ tạm dừng, chia làm hai, một phụ Lĩnh và các tiểu thú nhân khuân gạch, một nửa còn lại lên đường đi tìm kiếm thực vật.
“Em xong việc hướng dẫn ở đây chưa?” Mi bất ngờ lên tiếng hỏi.
Lĩnh nhìn quanh cố gắng quan sát xem mình còn cái gì chưa hướng dẫn nữa không, khi thấy không còn gì cậu lắc đầu:
“Hình như là không.”
“Vậy chiều em đổi với một người trong nhóm đi, em đi theo bọn anh tìm kiếm thực vật dù sao em cũng hiểu biết nhiều hơn bọn anh nên khả năng tìm ra thực vật có ích rất nhanh, chứ như sáng nay bọn anh chả phát hiện ra được loại nào mới cả.”
Lĩnh cảm thấy Mi nói rất có lý liền gật đầu.
Vì thế chiều hôm đó gần chục cái gùi được đưa vào hoạt động, họ đi theo hướng đào được khoai tây cà rốt đào thêm một ít để tối tới làm thức ăn cho các thú nhân.
Lần này Lĩnh vẫn tiếp tục đặt mục tiêu tìm kiếm thực vật dưới mặt đất, cậu dùng một cành cây nhỏ vừa đi vừa tách bên này rồi tới bên kia, cứ thế đi mãi cho tới khi cậu thấy được một nhóm cây thấp lá thanh mảnh quen thuộc.
Lập tức Lĩnh ngồi xuống dùng dao đá đào lên. Quả nhiên cậu tìm được của nghệ và củ gừng.
Khi Vân thử hương vị của củ gừng cô đã le nó ra, mặt