Cũng không ai biết Lạc tiểu thư và Liên Tư Vũ đã nói gì, chỉ biết hôm đó Lạc tiểu thư ủy khuất ôm mặt khóc lóc trở về, vài ngày sau đều không dám ra cửa.
Hôm sau truyền ra tin tức, Lạc tiểu thư trúng độc thân vong.
Các suy đoán đáng sợ được lan truyền, nhiều nhất là tin Hoàng Hậu hẹp hòi ghen tị với Lạc tiểu thư từng là Quý Phi, nên ở trong cung khi dễ nàng ta , sau đó âm thầm hạ độc.
Lòng dạ nhỏ nhen độc ác lại tàn nhẫn, nhất thời khiến mọi người phản cảm vô cùng.
Người dân bên ngoài mắng chửi chán ghét ra sao Liên Tư Vũ không để tâm, y chỉ muốn biết , ai đứng sau lưng trò quỷ này.
Vị Lạc tiểu thư kia đầu óc không được tốt lắm, bị người ta tính kế rồi đem bán cũng là việc có thể hiểu , chỉ là bây giờ Lạc Anh chết rồi, Tể Tướng hẳn đang rất hận hắn nhỉ?
Tể Tướng dã tâm rất lớn, có phải gã mượn tay nữ nhi đẩy y xuống khỏi hậu vị, sau đó sử lý Thương Huyền, rồi thuận lý thành chương đẩy một hoàng tử lên ngôi vị, chính mình nhiếp chính ?
- Chủ tử, chủ tử, bên ngoài, bên ngoài...
Tiểu Đào thở hổn hển bước vào, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt.
- Đồn đãi ta độc ác tàn nhẫn, bụng dạ hẹp hòi, ép chết tiểu thư Tể Tướng phủ?
Liên Tư Vũ không để tâm lắm, vừa hỏi vừa duyệt tấu chương.
- Chủ tử! Sau người có thể bình tĩnh như vậy! Bọn họ, bọn họ rõ ràng là vu khống cho người!!
- Miệng trên người bọn họ, bọn họ muốn nói thì nói , ta đâu mất miếng thịt nào đâu?
Liên Tư Vũ nhíu mày , tấu chương này có vấn đề.
- Chủ tử...
Tiểu Đào oan ức thay y.
- Ra ngoài đi, ngủ một giấc, ăn no vào, không cần để ý đến những lời nói đó.
-... Vâng.
Tiểu Đào biết y không để tâm chỉ có thể xám xịt lui ra ngoài.
Mấy hôm nay Liên Tư Vũ ra lệnh cho cấm vệ quân đóng cửa cung lại, ai đến cũng không tiếp, tấu chương thì giao cho thị vệ giữ cửa, để bọn họ chuyển cho y, quan viên không muốn dâng tấu cũng không sao, y khỏi phải làm việc, ngược lại cho y thời gian nghỉ ngơi, Tể Tướng kéo người đến đòi công đạo cho nữ nhi cũng không sao, ám vệ và cấm vệ quân không phải để chưng, ai động tay chân thì đau kiếm không có mắt đâu.
Bởi vậy ngoài cung loạn thành một đoàn, trong cung ngược lại rất an tĩnh.
- Người đâu.
Liên Tư Vũ nhàn nhạt gọi.
Một ám vệ ngay tức khắc xuất hiện trước mặt y.
- Điều tra xem những gì trong tấu chương có phải là thật không, nhớ kỹ, nếu là thật thì phải thu thập chứng cứ thật rõ ràng.
- Vâng.
Ám vệ cung kính đáp lời rồi cầm tấu chương rời đi.
Ánh mắt Liên Tư Vũ là lạ, trên môi vương một nụ cười có