Ai zô , đây không phải là cơn mưa nhỏ à *? Đang đuổi ai vậy? Có người cướp đồ của ngươi hả? Bác gái bị tiếng la của Liên Tư Vũ làm ồn, tựa vào cửa mỉa mai Liên Tư Vũ.
Nói đến tên nguyên chủ, chính là được một lão ma tu nhặt trong một vỏ trứng! Đúng vậy! Vỏ , Trứng!
Lúc đầu người ta gọi là Cẩu Đản ( Trứng chó?) , sau đó nguyên chủ thấy tên này không êm tai, liền tự mình sửa. Y dám đánh cược, cái tên của nguyên chủ là hai hệ thống nhà y động tay động chân.
Nhân duyên của nguyên chủ không quá tốt, nhưng cũng không đến nỗi tệ, mọi người xung quanh thương hại thì có thể bố thí chút thức ăn, chán ghét thì chửi mắng vài câu, nhưng cũng không đánh đập hành hạ gì.
- Trương tỷ tỷ, tỷ còn không biết gia cảnh nhà ta sao? Đạo tặc đi vào cũng uổng công, ta chỉ là thấy một bóng đen khả nghi nên đuổi theo thôi.
Liên Tư Vũ ngây ngô nịnh nọt, gọi một đại thẩm trăm tuổi bằng tỷ tỷ.
Được gọi là "tỷ tỷ" , Trương thẩm thẩm vui mừng ra mặt.
- Ai dô, cái miệng của ngươi lúc nào cũng ngọt như vậy, nhà ta vừa có chút bánh bao, cho ngươi một cái.
Trương thẩm thẩm chư miệng cười duyên, sau đó quay vào nhà lấy cho y một cái bánh bao nóng hổi, nhìn là biết vừa ra lò.
-Đa tạ Trương tỷ tỷ, tỷ thật là chim sa cá lặn , sắc nước hương trời !
Liên Tư Vũ vừa ôm báo bao vừa vui vẻ chạy về nhà.
Để lại Trương thẩm thẩm cười tự luyến.
Và trong góc tường tối tăm nào đó, có một bóng người mặc áo choàng, dùng ánh mắt vừa thương tiếc vừa thâm tình nhìn y.
Người kia lẩm bẩm.
- Liên, đệ về rồi, về rồi... thật tốt, cuối cùng đệ cũng về rồi...
...
Hôm nay Liên Tư Vũ quyết định đi vào Ma Thú Sâm Lâm tìm đồ vật để bán, chứ nếu vẫn móc túi như nguyên chủ...
Thôi thôi ! Không nghĩ nữa!
Liên Tư Vũ cơ hồ lục tung căn nhà rơm để tìm kiếm thứ gì đó có tác dụng.
Cuối cùng tìm được một cái giỏ rách...
Liên Tư Vũ nhìn lỗ hổng to tướng trong giỏ, một làn nữa thở dài.
Nhân sinh thực khổ sở!
Y nhảy lên nóc nhà, lấy rơm về vá giỏ, sau đó tự tin đi vào Sâm Lâm.
Tự tin là thế, nhưng thực tế đã tát vào mặt Liên Tư Vũ một cú thật mạnh.
- Đây là tình trạng gì.
Liên Tư Vũ quơ quơ bàn tay bán trong suốt, lại nhìn thân thể của nguyên chủ bị ngã cách đó không xa.
[ Độ dung hợp không đủ, trong quá trình sử dụng thân thể sẽ xuất hiện vài vấn đề, ví dụ hồn rời khỏi xác, không thể điều khiển thân thể...]
Liên Tư Vũ ngồi xổm trừng mắt nhìn thân thể vô hồn. Tâm tình rất thấp.
Nhìn nhìn nửa buổi, vẫn không thể làm gì.Nhưng y có một phát hiện nho nhỏ.
Dung mạo của nguyên chủ... bị chính nguyên chủ bôi đen