Bởi vì bị mục tiêu nhiệm vụ ôm ấp, ngày hôm sau Liên Tư Vũ hoa hoa lệ lệ bị bệnh...
Mục tiêu nhiệm vụ vô cùng áy náy, muốn chăm sóc y, nhưng hắn càng chăm sóc y càng bệnh...
Bởi vì bị bệnh, thân thể y cũng rất yếu ,.muốn ngồi dậy cũng không thể, Liên Tư Vũ choáng váng...
Aaaaa!!! Không muốn trải qua cảm giác này chút nào!!!
Trong lòng sóng ngầm cuồn cuộn, bên ngoài vẻ mặt sinh không thể luyến.
- Liên...
Thương Huyền tay cầm bát thuốc, nhưng lại không dám đến gần y.
- Vị,vị huynh đệ này, huynh đừng tới đây!
Thấy Thương Huyền dè dặt bước qua, y vội vàng xua tay.
- Ta... ta không cố ý...
Thương Huyền thành thật cúi đầu.
Liên Tư Vũ nhìn nhìn,nói thầm.
Đáng yêu hơn vị diện trước nhiều.
- Ta cũng biết huynh không cố ý , nhưng mà, nhưng mà...
Liên Tư Vũ bối rối ,không tìm được từ ngữ để hình dung.
- Thực xin lỗi...
Thương Huyền vừa nói được ba chữ, Liên Tư Vũ liền nhận được cảnh báo.
[ Đinh! Giá trị sinh mệnh của mục tiêu nhiệm vụ đang giảm xuống! Đề nghị ký chủ xử lý!]
" Cạch!"
Bát thuốc rơi xuống đất, vỡ tan tành, Thương Huyền bỏ chạy.
- Này!
Liên Tư Vũ giơ tay muốn ngăn cản, nhưng sức khỏe không cho phép, y chỉ có thể trơ mắt nhìn mục tiêu nhiệm vụ chạy trối chết.
Liên Tư Vũ thả tay xuống giường, ngơ ngác nửa ngày.
Cảnh báo một lần rồi an tĩnh, Liên Tư Vũ đoán mục tiêu nhiệm vụ đại khái đã an toàn.
...
Liên Tư Vũ nằm trên giường hai ngày, cuối cùng cũng đỡ một chút.Còn mục tiêu nhiệm vụ... mất tích rồi, hai ngày nay không thấy chút bóng dáng nào.
Y chống tay ngồi dậy, lấy từ không gian hệ thống ra vài quyển sách, sách này là 2 hôm trước y dùng ma tinh mua lại, để tu luyện ma khí.
Nói đến làm chủ Ma Thành, đương nhiên là phải có thực lực mà.
Tuy rằng mục tiêu này có xa vời...
May mà y vẫn còn trí nhớ của Yêu Vương , nguyên lý tu luyện của ma tu và yêu tu không khác nhau lắm, vậy nên y rất nhanh bước vào cánh cửa nhập môn.
Dẫn dắt ma khí chạy một vòng, hội tụ trong đan điền, ngưng kết ma khí, giữ lại...
Một vòng lại một vòng tuần hoàn.
Tu luyện nhàm chán, may mà cơ thể nguyên chủ rất đặc thù, có thể nói là làm chơi ăn thật, mất một ngày, Liên Tư Vũ đã bước vào cảnh giới Luyện Khí.
- Phù...
Thở ra một ngụm trọc khí, Liên Tư Vũ cảm thấy thân thể thoải mái nhẹ nhàng hơn nhiều.
[Tiểu Ác Ma, Cho ta vị trí của Thương Huyền.]
[Vâng.]
Tiểu vừa đáp lời, trước mặt Liên Tư Vũ đã xuất hiện một tấm bản đồ quen thuộc.
Nhưng thứ không quen thuộc là,vị trí của mục tiêu nhiệm vụ rất xa!
Thở dài một hơi, Liên Tư Vũ tắt bản đồ, nằm lại trên giường.
Không muốn đi ,không muốn đi,không muốn đi.
Liên Tư Vũ ôm chăn lăn lộn.
Cuộc đời có mỗi hai mục tiêu, nhưng mục tiêu này so với mục tiêu kia càng xa xôi không với tới! Phải làm sao a!
Lăn lộn lại lăn lộn.
"Bụp!"
Lăn đến nỗi giường sụp một chân.