- Mật Kết-
Tối ngày nghỉ thứ hai của lễ quốc khánh, trong những tiếng dặn dò đi dặn dò lại của Du Du hai người lên tàu cao tốc, xuất phát.
Đây là lần đầu tiên Tăng Lý ngồi tàu cao tốc, nhìn chỗ nào cũng thấy mới mẻ, Phí Lập cũng kệ cậu, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Từ Dung Thành đến Hàng Châu cũng mất ba tiếng rưỡi, bốn giờ đi, hơn bảy giờ có thể đến.
Giữa đường Tăng Lý cũng ngủ mất, nhưng không bao lâu sau lại bị tiếng ồn sau lưng đánh thức.
wtp Mật Kết
Cậu đỡ đầu mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm nhận được ghế ngồi đang rung lắc, hình như có người đang đá lên ghế, cậu quay đầu nhìn đằng sau, đúng là –
Một đứa trẻ đang nhàn rỗi không có chuyện gì làm nên đá chân vào ghế đằng trước.
Thấy Tăng Lý nhìn mình, cậu bé vừa cười vừa đá thêm hai cái thật mạnh, Tăng Lý nhíu mày, thấy Phí Lập vẫn đang còn ngủ, bèn nói: "Đừng...!đừng đá nữa."
Có lẽ là nhìn cậu dễ bắt nạt nên đứa trẻ kia dừng được một lúc, đợi Tăng Lý quay đầu lại thì tiếp tục đá, đầu tiên chỉ là thăm dò, thấy Tăng Lý nhịn cậu ta lại càng quá đáng hơn, tiếp tục đá vào ghế cậu.
Phí Lập nghe thấy giọng nói của Tăng Lý thì tỉnh dậy, thấy sắc mặt cậu không tốt lắm, hắn chớp chớp mắt hỏi: "Dậy rồi à?"
Nói xong, hắn bèn cảm thấy không đúng lắm, trên lưng ghế có cảm giác rung nhẹ.
Phí Lập quay đầu nhìn, nhanh chóng hiểu ra tại sao sắc mặt Tăng Lý lại không tốt.
"Mẹ mày nữa mày thử đá thêm một lần nữa xem?" Phí Lập trợn mắt với cậu bé kia.
Mặt Phí Lập vừa nghiêm lại một cái là cực kỳ hung dữ.
Đứa trẻ kia bị dọa sợ, không dám đá nữa, bị hắn dọa cho tí bật khóc, đưa tay sang kéo kéo tay áo người phụ nữ bên cạnh, nhìn tuổi tác của người phụ nữ kia chắc là bà nội của đứa trẻ.
Bà ta bây giờ mới phát hiện tình hình không đúng lắm mới vội vàng nói: "Trẻ nhỏ không hiểu chuyện, thông cảm chút, thông cảm chút nhé."
Không hề xin lỗi, vừa nãy cũng luôn không hề có ý ngăn cản.
wtp Mật Kết
Phí Lập không nói gì, mặt lạnh tanh quay đầu lại, coi như là cho người già chút tôn trọng.
Sau đó hắn lấy một gói kẹo thỏ trắng từ trong balo của mình ra ném lên tay Tăng Lý, nói: "Này, mua lúc sáng đấy, ăn một ít đi."
"Cảm ơn." Tăng Lý ngoan ngoãn gật đầu, xé gói kẹo ra, tự lấy một cái rồi trả lại gói kẹo cho Phí Lập.
Phí Lập cười: "Đưa tôi làm gì? Mua cho cậu ăn mà, mấy thứ này tôi không ăn nhiều được."
"Tôi thấy cậu hình như rất thích ăn đồ ngọt mà." Tăng Lý cúi đầu bóc vỏ kẹo ra, đưa đến trước mặt Phí Lập, Phí Lập hơi ngẩn người, hắn cúi đầu há miệng ngậm lấy cái kẹo trên tay Tăng Lý, muốn nhân cơ hội cắn tay Tăng Lý một cái, nhưng cuối cũng vẫn không dám.
Phí Lập: "Ừm, ngọt phết."
Tăng Lý cũng không nghĩ đến hắn lại đột nhiên làm ra động tác này, lúng túng lấy thêm một cái kẹo nữa tự bóc cho mình, không nói gì thêm.
Nhưng lúc này, đứa trẻ ở đằng sau lại nói: "Bà nội ơi...!cháu muốn ăn, cái kẹo kia."
Phí Lập không thèm để ý đến bọn họ, giả vờ như không nghe thấy, vươn tay ra nắm lấy ngón tay Tăng Lý trọc cậu.
Một lúc sau, người bà ngồi ở đằng sau nói: "Chàng trai, cậu xem...!có thể cho cháu tôi một cái kẹo không? Nó còn nhỏ, hai đứa đều là anh lớn rồi, nhường nó một chút."
Phí Lập nhíu mày, tuy không vui nhưng dù sao cũng chỉ là mấy cái kẹo, hắn không muốn dây dưa với bọn họ, bốc mấy cái kẹo chuẩn bị đưa ra đằng sau, kết quả lúc này đứa trẻ kia lại nói: "Cháu không muốn mấy cái, cháu muốn cả cơ! Cháu muốn cả!"
Phí Lập đen mặt, tay hắn cũng ngừng lại.
"Đm—" Hắn quay đầu mở miệng định mắng người.
Nhưng Tăng Lý còn nhanh hơn cả hắn, Tăng Lý vốn đang nhìn động tác của hắn không nói lời nào, đột nhiên lại quay đầu, sắc mặt không được tốt: "Dựa vào đâu?"
Hở?
Phí Lập sững sờ, quay đầu nhìn Tăng Lý, trên mặt Tăng Lý chẳng có cảm xúc gì, nhưng không hiểu vì sao lại khiến hắn cảm thấy Tăng Lý đang tức giận.
wtp Mật Kết
Từ trước đến nay cậu vẫn luôn là người như vậy, ngày bình thường vâng vâng dạ dạ, trông có vẻ yếu ớt chẳng biết làm gì.
Nhưng chỉ cần cậu nghiêm túc bước vào trạng thái thì lại như biến thành một người khác.
Tăng Lý cũng không muốn chia đồ Phí Lập cho với người khác, càng không muốn người khác xỉ nhục Phí Lập, bản thân cậu chẳng sao cả, quen rồi, nhưng lại không thể nhìn nổi Phí Lập kiềm chế uất ức.
"Bây giờ nghèo cũng có thể đi xin xóa đói giảm nghèo, dạy dỗ không nổi thì bà có thể đưa đứa nhỏ đến cô nhi viện, chúng tôi cho hay không là quyền của chúng tôi chứ không phải nghĩa vụ, miệng không biết cách nói chuyện có thể cắt cho người khác cần, ví dụ như người câm điếc –" Ánh mắt Tăng Lý chuyển xuống đôi chân của đứa trẻ, "Nếu chân bị tật thì tốt nhất ngài nên đưa cháu mình đi cắt đi."
Bà cụ kia không nén được giận, mặt lúc xanh lúc trắng, mở miệng định chửi: "Mày—"
Tăng Lý: "Nhà bà đã quấy rầy mọi người nghỉ ngơi đấy, có thế để người khác, hoặc là nhân viên đến đây phân xử đúng sai."
Bà cụ kia đầu tiên còn nghĩ hai người là học sinh dễ bắt nạt, bèn không để ý, dù sao bọn họ cũng không dám làm gì, nhưng không nghĩ đến bọn họ nói chuyện lại cứng rắn như vậy, khiến bà ta không thể phản bác.
Cháu bà từ lúc đầu đã ầm ĩ, người xung quanh chỉ không nói gì thôi, nhưng không đại biểu cho bọn họ không để ý, bà cụ tự biết mình đuối lý, nên không nói gì nữa.
Ngược lại đứa trẻ lại không hiểu chuyện, há miệng khóc lớn, Phí Lập nhìn Tăng Lý nói thì ngẩn ra, hắn nở một nụ cười hiền lành với đứa bé, ánh mắt kia như đang muốn nói "Mày thử khóc nữa thử coi?"
Đứa trẻ kia không dám khóc nữa.
Bà nội nó không nhịn được bực tức quay đầu dạy dỗ nó, Tăng Lý quay đầu đi, cậu mím môi, nghĩ thầm làm thế sớm hơn thì đã không có chuyện.
Tất cả đều là tự làm.
wtp Mật Kết
Phí Lập thấy hơi mới lạ nhìn Tăng Lý, đây là lần đầu tiên hắn thấy Tăng Lý như thế này.
Tuy trước kia biết cậu cũng rất dũng cảm...!hôm nay thấy cậu cãi nhau, nên nói không hổ là người được học hành có văn hóa à?
"Ờm," Phí Lập sửng sốt kéo cánh tay trắng nõn lạnh ngắt của Tăng Lý, hắn dán sát bên tai cậu nhỏ giọng nói: "Sao lạnh thế này, sợ à?"
Tăng Lý hoàn hồn, lúc này mới cảm nhận được sự sợ hãi, cậu gật gật đầu, ngón tay hơi run rẩy, nói: "Phản, phản ứng lại...!thì sợ."
Phí Lập cười trêu cậu: "Vừa nãy sao lại dũng cảm thế? Vì tôi à?"
Tăng Lý gật đầu: "Ừm...!thấy bọn họ, quá đáng với cậu, nên không kìm lại được..."
Lúc này Phí Lập bị pha bóng thẳng của Tăng Lý làm cho hoa mắt chóng mặt, túm lấy tay Tăng Lý, đặt lên trước môi thổi hai cái, cười nhìn cậu: "Vậy người khác bắt nạt