Vợ chồng Ngụy Quốc Thái với Hà Ngọc Trân vừa nghe nói Diệp Tuệ mang thai, lập tức mừng khôn tả xiết, nhanh chóng đáp ứng về nhà ở, chăm sóc Diệp Tuệ.
Thật ra thì Diệp Tuệ cũng không muốn để cho ba mẹ chồng về chăm sóc mình, chính cô đi làm tự do, không có thời gian ước thúc, hoàn toàn có thể tự chăm sóc chính mình, cũng không cần ba mẹ chồng đang đi làm tới chăm sóc cô.
Ý tứ của Ngụy Nam là cô mang thai đằng nào cũng không tiện còn phiền toái ba mẹ vợ, để ba mẹ về chăm sóc, chủ yếu là vì làm bạn, miễn cho cô ở trong nhà một mình tịch mịch.
Diệp Tuệ chỉ có thể đáp ứng rồi.
Diệp Thụy Niên nghe nói con gái mang thai, vui sướng tất nhiên không cần phải nói, ông hi vọng Diệp Tuệ vẫn là ở lại nhà, dù sao Lưu Hiền Anh vẫn luôn ở nhà, bà cũng có kinh nghiệm, có thể chăm sóc Diệp Tuệ rất tốt.
Vợ chồng Hà Ngọc Trân đương nhiên không đồng ý để cho Diệp Tuệ ở nhà mẹ, Diệp Tuệ cũng mang thai rồi, bọn họ nào còn có thể làm chưởng quầy phủi tay chẳng quan tâm chứ, như vậy có vẻ bọn họ rất không biết làm cha mẹ.
Hai gia đình thương lượng xong rồi, quyết định về sau Diệp Tuệ trở về nhà ở, giữa trưa ở nhà mẹ ăn cơm trưa, buổi tối về nhà của mình, ba mẹ chồng sẽ về nhà nấu cơm.
Sơ trung là không có tự học buổi tối, thế nên là không cần lo lắng chậm trễ công việc, chỉ là buổi sáng phải dậy rất sớm để đuổi tới trường học lên lớp, điểm ấy tương đối phiền toái.
Nhưng vì cháu, vợ chồng Ngụy Quốc Thái đều nguyện ý bôn ba.
Vì thế, bắt đầu từ hôm nay, Diệp Tuệ liền bắt đầu về nhà ở, cô biết thật sự ra như này thì càng tốt cho Ngụy Nam hơn chút, anh sẽ không cần đi nhà mẹ đón mình về nhà, chỉ là vất vả ba chồng mẹ chồng, mỗi ngày đều phải qua lại bôn ba.
Con gái mang thai, Diệp Thụy Niên tất nhiên là cao hứng, có điều ông cũng khó tránh khỏi nói thầm với Lưu Hiền Anh, Diệp Tuệ mới kết hôn đã có bầu, hai vợ chồng Diệp Chí Phi cũng kết hôn được hơn 1 năm, thế nào còn không có động tĩnh.
Lưu Hiền Anh nói: "Không phải tụi nó nói rồi à, giai đoạn hiện tại chủ yếu là lo sự nghiệp, chờ 2 năm lại có con sao? Văn Hinh còn trẻ đâu, năm nay cũng mới 24."
Diệp Thụy Niên nói: "Đổ lại không phải nói tụi nó lớn tuổi, chỉ là cảm thấy Tuệ Tuệ cũng sinh con rồi, nó làm anh trai còn chưa có con, có chút lạc hậu à, anh cũng muốn bế cháu nha."
"Cháu ngoại cũng là cháu.
Lại nói Tiểu Thất mới mấy tuổi, sinh trễ một chút cũng hay, bằng không giờ em nào có tinh lực hỗ trợ trông trẻ con?" Lưu Hiền Anh tuyệt đối là mẹ kế phi thường xứng chức, ngay cả chuyện trông con hộ con trai kế cũng cân nhắc tới.
Diệp Thụy Niên lắc đầu nói: "Tụi nó hẳn là sẽ không để chúng ta trông, tuổi của ba mẹ Văn Hinh đều lớn hơn chúng ta, mẹ con bé cũng sắp về hưu rồi, con của anh trai thì sắp đi nhà trẻ, hẳn sẽ để ba mẹ con bé hỗ trợ trông con." Phỏng chừng dù cho bọn họ muốn trông con hộ, Văn Hinh cũng sẽ không thể bỏ được mà đưa con về quê.
"Mặc kệ có để chúng ta trông hay không, em chuẩn bị sẵn sàng luôn không sai." Lưu Hiền Anh nói.
Diệp Tuệ vừa trù bị cửa hàng mới, vừa dưỡng thai, Ngụy Nam cũng tận lực sắp xếp nhiều chút thời gian trở về ở bên cô, còn nghe được không ít phương pháp chăm sóc bà bầu từ chỗ mẹ, tận lực để tâm tình Diệp Tuệ thư sướng một chút, thân thể càng thoải mái một chút, cũng là tương đối săn sóc chu đáo.
Vòng loại cuộc thi Ca sĩ Thanh niên lần thứ 3 sắp sửa liền phải bắt đầu, trường của Doãn Văn báo danh trên Đài Phát thanh và Truyền hình tỉnh cho cậu, tham gia cuộc thi cách hát thông tục tổ chuyên nghiệp, Đài Phát thanh và Truyền hình tỉnh trước hết là tiến hành dự tuyển, chỉ có thể lấy được hạng nhất trong cuộc thi tỉnh, mới có tư cách đi Bắc Kinh tham gia đấu bán kết.
Cho nên đối với Doãn Văn mà nói, áp lực của lần thi đấu này cực kỳ to lớn, chỉ có thể thành công không thể thất bại.
Những năm qua đây, cậu vẫn luôn đều đang nỗ lực vì thi Ca sĩ Thanh niên, bao gồm ca hát, chuẩn bị tri thức vấn đáp.
Diệp Tuệ vốn đáp ứng Doãn Văn là muốn đi tỉnh thành xem cậu thi đấu, nhưng mà ngay sau khi cô xác định mang thai không bao lâu thì liền có phản ứng nôn nghén, phản ứng còn khá nghiêm trọng, cho nên không thể đi tỉnh thành xem thi đấu, Diệp Tuệ cảm thấy tiếc nuối mười phần, chỉ có thể để ba đại diện mình đi theo dõi cuộc thi đấu của Doãn Văn, cổ vũ cho cậu chàng.
Doãn Văn cực cực khổ khổ chuẩn bị nhiều năm như vậy, chính là vì hiện tại, vì tham gia thi Ca sĩ Thanh niên, cho nên cậu cũng rất khẩn trương.
Vào lúc cậu biết được chị không thể tới xem cậu thi đấu thì cũng có chút thất lạc, có điều ba có thể đến cũng rất không tệ, đặc biệt là vào lúc nghe nói chị là vì mang thai mà không thể tới ấy, quả thực là hưng phấn đến hỏng, cậu chàng muốn làm cậu rồi!
Diệp Thụy Niên nói với con trai: "Chị con nhờ ba chuyển cáo con, đừng quá để ý kết quả, tận tình hưởng thụ vũ đài của con như bình thường là tốt rồi."
Doãn Văn gật gật đầu: "Ừm, con sẽ hát thật tốt."
Diệp Thụy Niên nhìn Doãn Văn, nói: "Cố lên con trai, ba kiêu ngạo vì con! Con là người đầu tiên lên TV của nhà chúng ta, đã phi thường lợi hại rồi."
Doãn Văn cười: "Ba, ba nhìn con đi, con còn muốn lên đài truyền hình trung ương tham gia đi đấu!"
"Tất cả chúng ta đều chờ đây." Diệp Thụy Niên cười nói.
Cuộc thi đấu trong tỉnh chia làm đấu loại và trận chung kết, trận đấu ở Bắc Kinh thì lại chia làm đấu bán kết, trận chung kết và tổng chung kết, nếu muốn lấy thứ hạng, ấy thật sự là cần thông qua từng đợt chém giết mới có thể xông ra vòng vây, khó khăn không thể không nói là không lớn.
Diệp Tuệ không biết Doãn Văn có thể đi bao xa, cô hi vọng thằng bé ít nhất có thể đến Bắc Kinh tham gia thi đấu, tương lai chờ ngành giải trí trong nước phát triển lên, tỉ lệ ký kết công ty đĩa nhạc sẽ khá lớn.
Trong ## mười năm, con đường thành danh của giới giải trí rất ít, nhưng mà sức cạnh tranh cũng tương đối yếu kém, cho nên Doãn Văn vẫn là có hi vọng.
*: chú thích chút, chỗ mà mình để cái dấu ## này nghĩa là cái chỗ đó bị mất chữ, chỉ có cái ô vuông do vụ kiểm duyệt bên đó, lúc trước có bạn đề nghị mình ghi hai chữ thủ tục, mình thấy cũng có lý, nhưng làm một lần thì thấy hơi mất hứng đọc, nên mình chuyển sang để cái này và ghi chú thích thông báo cho các bạn, để về sau không quá thắc mắc cái dấu đó có nghĩa là gì (mình cũng chẳng biết tg vốn muốn ghi gì đâu, vì bị che rồi)
Lúc Doãn Văn thi đấu, Diệp Tuệ liền ở nhà chờ kết quả.
Đấu loại thì Đài Phát thanh và Truyền hình không phát trực tiếp, Diệp Thụy Niên ở hiện trường theo dõi trận đấu, bài ca Doãn Văn chọn để đấu loại là 《 Thiếu niên chí khí không nói sầu 》của Lưu Hoan, thật ra cậu chàng muốn hát bài hát mình viết, nhưng trước lúc cậu thi đấu có nói điện thoại với thầy Quách, thầy Quách cảm thấy có thể hát một bài hát tương đối có thể phô ra ngón giọng cùng kỹ xảo của cậu trước, chờ lúc đấu chung kết lại bày ra tài nghệ của mình, cho nên cậu liền chọn bài này.
Mấy năm nay Doãn Văn luyện tập không phải làm uổng công, vừa mở miệng liền chinh phục các sư phụ giám khảo ở hiện trường.
Nếu Diệp Tuệ ở hiện trường thì sẽ cảm thấy rất