Diệp Tuệ lên lầu thu thập đồ đạc của mình, chuẩn bị đi nhà dì Lưu.
Mợ không biết làm sao mà nhìn Diệp Tuệ: “Tiểu Tuệ, con muốn đi đâu?”
Ấn tượng của Diệp Tuệ đối với mợ không xấu, hơn nữa mợ lại là bà bầu, vẫn là đừng để mợ ấy suy nghĩ miên man thì tốt hơn, cô dừng lại, ôn hòa nói với mợ: “Mợ, con chuyển đến nhà dì cách vách ở một trận, mợ với em ở đây đi.
Mợ đừng đa tâm, con chuyển qua không phải vì vụ cãi nhau bữa nay, chỉ là bên chỗ dì ấy khá là thanh tĩnh, giờ con học trung học, rất nhanh liền phải thi đại học rồi, con cần phải nghỉ ngơi cho tốt một chút, như vậy mới có thể có sức học tập.”
Nước mắt mợ lã chã rớt xuống: “Thật xin lỗi, Tiểu Tuệ, bọn mợ thêm phiền toái cho nhà con, để ngày mai bọn mợ đi về đi.”.
truyện đam mỹ
Diệp Tuệ nắm tay mợ, lau nước mắt thay mợ ấy: “Mợ, mợ đừng có khóc như vậy, đừng khóc, mợ còn đang có bầu nè, không tốt cho thân thể.
Mợ cũng đừng nghĩ nhiều, cứ an tâm ở trong này đi.
Con biết thật ra thì cậu nhỏ con cũng không phải có ý xấu gì, chỉ là lo lắng vì bọn con, nhưng mà cách cậu ấy xử lý vấn đề quá tệ.”
Mợ mím môi gật đầu, một lát sau nói: “Cậu con chính là như vậy, anh ta lời ai nói cũng không nghe, nói thế nào liền thế ấy.
Náo loạn ra như vậy khó coi cỡ nào, trên mặt mũi anh rể cũng không qua được.”
Diệp Tuệ an ủi mợ ấy: “Mợ, mợ cũng đừng khổ sở, cậu con còn trẻ mà, không đâm phải tường chưa từng chịu khổ, cứ đâm đầu về phía trước như vậy, cậu ấy luôn phải trải qua chút chuyện gì đó mới có thể thành thục được.
Bọn mợ cứ an tâm ở nhà con, yên tâm đi, cái thai này chắc chắn là con trai, về sau sẽ không cần vất vả trốn đông trốn tây nữa.” Bất luận là niên đại nào, mệnh của phụ nữ đều khổ.
Mợ gật gật đầu, chỉ cho là Diệp Tuệ an ủi mình, cảm thấy cô cháu ngoại này thật sự là từng đi học, nói chuyện đặc biệt xuôi tai: “Vậy con nhất định phải chuyển đến cách vách ở sao?”
“Phải, chủ yếu là tối em ngủ không quá thành thật, lăn qua lăn lại, giấc con cạn, tối cứ bị tỉnh hoài, nghỉ ngơi không tốt, lên lớp không tinh thần.
Em gái còn nhỏ như vậy, con bé cũng không phải cố ý.
Trong nhà chật, cũng không có cách nào, cho nên mợ liền tha thứ nhiều chút.” Diệp Tuệ nhẫn nại an ủi mợ.
Mợ nghe xong thì cười khổ một tiếng: “Tiểu Tuệ, thật sự là rất xin lỗi, thêm phiền toái cho con.”
“Không có gì, mợ.
Vậy con đi trước đây nhé, mợ mang em đi nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng có nghĩ nhiều quá, ảnh hưởng thân thể với thai nhi.” Diệp Tuệ mỉm cười vỗ vỗ tay mợ, đứng dậy dọn đồ đạc.
Mợ nhìn Diệp Tuệ bận rộn, không khỏi thở dài, cháu gái thật sự là có trái tim linh lung khéo léo.
Đèn dưới lầu vẫn còn, đại sảnh đã không có ai, chắc Diệp Thụy Niên với Trịnh Bảo Long đã vào buồng trong rồi.
Diệp Tuệ không đánh tiếng với ba, cô đi ra đóng cửa lại, gõ cửa nhà Lưu Hiền Anh, nghĩ rằng, nếu về sau hai nhà thật thành một nhà, không biết có thể đục ra cái cửa trên tường không, như vậy liền tiện hơn nhiều.
Lưu Hiền Anh cũng còn chưa ngủ, đè thấp giọng nói: “Tiểu Tuệ tới rồi.
Nhà con sao vậy, cãi nhau?” Hôm nay Diệp gia đóng cửa sớm hơn bình thường, tuy là đóng cửa, nhưng tiếng ồn ào trong nhà thì hàng xóm vẫn là nghe thấy nhìn thấy, tuy không có rõ ràng lắm.
Diệp Tuệ nói: “Không có gì, ba con với cậu nhỏ cãi mấy câu.
Ngày mai dì vẫn là đến nhà con coi tiệm đi.”
Lưu Hiền Anh cười khổ một chút: “Ngày mai rồi nói sau.”
Diệp Tuệ biết, vụ này thế nào cũng phải do ba tự mình ra mặt mới được, cô nói thì không tính, mặc cho là ai đi nữa cũng chẳng muốn bị người đuổi ra khỏi cửa lần 2, cái này rất xấu hổ, cho nên cô cũng không kiên trì.
Diệp Tuệ đi đến căn phòng Lưu Hiền Anh dọn ra cho cô, cùng một vị trí với gian của chính cô, có điều là cách hai bức tường.
Trên giường đã được trải sẵn nệm chăn rồi, mặt trong chăn là màu trắng, mặt ngoài là lụa màu đỏ, được may ghép lại bằng từng mũi kim một, là hình thức vỏ chăn lưu hành nhất năm nay, vá lại cùng tháo giặt đều rất phiền toái, chỗ tốt là vỏ chăn sẽ không chạy lung tung.
Chân dì Lưu còn chưa có khỏi hẳn, đính lại chăn chắc chắn vô cùng bất tiện, mất một phen sức lực không nhỏ: “Cảm ơn dì Lưu.”
Lưu Hiền Anh nói: “Chăn đều là mới, của hồi môn của dì đó, vẫn luôn chưa từng dùng.
Con cứ ngủ đi.”
Diệp Tuệ thả đồ xuống, xoay người, ôm lấy Lưu Hiền Anh: “Cảm ơn dì, dì thật sự là quá tốt.
Con cũng không biết nên báo đáp gì thế nào nữa.”
Trước giờ Lưu Hiền Anh chưa từng trải qua phương thức biểu đạt ý cảm ơn trực tiếp như vậy, nhất thời có vẻ luống cuống chân tay, câu nệ cười: “Báo đáp gì nha.
Con giúp Tiểu Vũ với Tiểu Tuyết nhiều như vậy, mỗi ngày mấy đứa nó đều nhắc con ngoài miệng đó.”
“Thật ra thì con cũng không giúp mấy em cái gì.” Diệp Tuệ ngược lại là có chút ngại ngùng, cô chẳng qua chỉ là cho hai chị em mượn một ít sách đọc với thi thoảng giảng một chút đề cho Tiểu Vũ mà thôi.
Tuy là phòng xa lạ, giường xa lạ, nhưng Diệp Tuệ lại ngủ thật sự an ổn, sáng ra lúc thức dậy, Lưu Hiền Anh đã làm điểm tâm xong rồi: “Tiểu Tuệ, ăn điểm tâm đi lại đến trường.”
Diệp Tuệ khéo léo từ chối bà: “Cảm ơn dì.
Chẳng qua con phải về nhà xem cái đã.” Không biết tối qua ba cô với cậu nhỏ bàn bạc ra sao nữa, cô phải nói với ông ấy một tiếng, để chính ông tới khuyên dì Lưu.
Mợ sáng sớm đã làm điểm tâm tốt rồi, phỏng chừng là muốn bù đắp lại chút gì, cả nhà đều đang yên tĩnh ăn cơm, trừ bỏ Diệp Chí Phi bảo Diệp Tuệ đến ăn cơm, không ai nói chuyện.
Chờ ăn cơm xong, Diệp Tuệ tìm một cơ hội hỏi ba về sau xử lý thế nào, Diệp Thụy Niên nói: “Cậu nhỏ con nói cậu ta muốn đi nhà dì hai của con.”
“Vậy mợ thì sao?” Diệp Tuệ nhớ dì hai gả xa lắm, không có thông xe, đi nhà dì ấy phải đi bộ mấy chục dặm đường núi, còn đều là đường núi thật, mợ lớn bụng thì sao tiện được.
“Ba bảo mợ con dẫn con cái lưu lại, chờ nổi bật qua đi lại nói.” Diệp Thụy Niên nói.
“Cũng tốt, con lo lắng thân thể mợ, để mợ ấy ở lại trước đi.” Kế hoạch hóa gia đình cứ y như là vận động vậy, hằng năm đều phải chỉnh đốn thế này mấy lần, mỗi lần lúc muốn tra đó, người còn chưa có sinh đủ liền trốn đông trốn tây, bất luận nam nữ, bởi vì đều sẽ bị chộp tới buộc ga – rô.
Diệp Tuệ còn nói: “Ba, bên dì Lưu kia chính ba đi nói đi, dù sao thì con không khuyên nổi.”
Mặt già Diệp Thụy Niên đỏ lên: “Rồi, để tự ba đi nói vậy.
Con nhanh đi đến trường đi.”
Trường học rốt cuộc đã thông báo khôi phục tự học buổi tối, mọi người biết được án đã phá rồi, không khỏi thở phào một cái, u ám nhốt ở trong lòng cuối cùng cũng tiêu tan.
Bởi vì từng xảy ra sự cố an toàn, trường học coi trọng dị thường về an toàn của học sinh, chủ nhiệm lớp các lớp tổ chức từng lượt một các học sinh thành nhóm nhỏ, cùng một đường thì cùng nhau kết nhóm về nhà, nữ sinh được chiếu cố trọng điểm, phải có người đưa về nhà.
Bạn học đi hướng của Diệp Tuệ khá là cực khổ, bởi vì nhà Diệp Tuệ xem như khá xa xôi, nửa đường liền phân tán với các bạn, nếu như muốn hộ tống cô về nhà, vậy