Quá Nhớ Anh
Triều Tiên Na không có ở nhà hàng ăn bữa tối, tay nắm chặt khăn tắm quấn quanh người, vẻ mặt khẩn trương áp vào khúc quanh lối thoát hiểm tầng 5 của khách sạn, chờ Diệp Thanh Thành.
Nghe thấy thang máy đinh một tiếng, có tiếng bước chân ra khỏi thang máy bước trên thảm đi về phía hành lang. Triều Tiên Na thò thân thể ra nhìn sang, trông thấy là Diệp Thanh Thành mang theo cặp công văn.
Diệp Thanh Thành sau khi ăn xong bị vài người chuyên gia rất có năng lực lôi kéo hàn huyên, bước chân của hắn có vẻ vội vã, hiện tại chuyện muốn đi làm nhất đúng là trở lại gian phòng gọi điện thoại cho Cố Noãn Phong, sau đó ở trên máy tính chat video một hồi, hắn rất muốn nghe thanh âm của nàng, muốn nhìn thấy người của nàng.
Lúc dùng thẻ từ cảm ứng để mở cửa, Diệp Thanh Thành bởi vì đang mải suy nghĩ, sơ sẩy không chú ý có người từ phía sau chạy tới, mới vừa kéo nắm đấm cửa đi vào, đã bị người đó dùng tốc độ nhanh hơn xông vào trước.
Triều Tiên Na thừa lúc có khe hở, thân thể linh hoạt thuận lợi chui vào phòng Diệp Thanh Thành.
"Đi ra ngoài, nếu không tối sẽ gọi bảo vệ." Diệp Thanh Thành trầm mặt đem cửa mở rộng tối đa, lạnh lubgf nói với Triều Tiên Na, giọng nói lạnh nhạt ghét bỏ.
Triều Tiên Na không có bị lời nói của Diệp Thanh Thành hù dọa, ngược lại tay còn cởi khăn tắm ra, lộ ra áo ngực hoa văn cùng hơi mờ quần lót. Cô ta cởi quần áo ra mà không hề cố kỵ cửa đang rộng mở, cứ như vậy tại trước mắt Diệp Thanh Thành bày ra loã thể tuyết trắng có lồi có lõm của mình.
Tối hôm qua cũng đã làm rõ, Triều Tiên Na liền làm liều, cơ hội như vậy không phải là ngày nào cũng có, cô ta đã phải vùng vẫy thật lâu mới dám quyết tâm làm vậy, xem ra chỉ có đột phá mối quan hệ mới được.
Diệp Thanh Thành lập tức liền đi ra ngoài, Triều Tiên Na làm sao chịu để cho hắn rời đi như vậy, như con bạch tuộc tám chân lập tức quấn lấy hắn: "Thanh Thành, cầu xin anh không cần đi, nhìn em một chút, em thật sự cần anh, vì sao chúng ta trước không thử xem, em bảo đảm sẽ không yêu cầu anh rời đi cô ấy."
Cô ta tự nhận có thân thể đẫy đà thon dài, còn có chút thủ đoạn trong chuyện giường chiếu, chủ động đưa tới cửa không tin Diệp Thanh Thành có thể kháng cự.
"Thân thể của nữ nhân đối với tôi không có lực hấp dẫn gì, lúc tôi đã chán ghét thì chỉ biết liên tưởng thành vô số thi thể ngâm trong dung dịch Formalin ở các tiết học giải phẫu trước kia. Ngoại trừ âm thầm muốn nôn mửa, không còn những ý tưởng khác."
Đôi mắt Diệp Thanh Thành quét đến số điện thoại khẩn cấp treo ở trên tường, cầm cặp công văn trên tay giơ lên, từ bên trong lấy điện thoại di động ra: "Tôi là khách trọ phòng 506, họ Diệp, hiện tại đang bị quấy rầy."
Triều Tiên Na không nghĩ tới Diệp Thanh Thành ngay cả chút tình cảm cũng không lưu, lại đi gọi bảo vệ. Cô ta liền không quan tâm tới hậu quả, thẹn quá hoá giận rống to: "Diệp Thanh Thành, anh sao có thể chà đạp tình cảm của em như thế? Em đều chủ động thành như vậy, anh..." Lời muốn nói đằng sau, cô tả chỉ có thể kích động run rẩy môi, rốt cuộc nặn không ra một chữ nào nữa.
"Đối với một người ngay cả xấu hổ đều không biết, thái độ của tôi xem như đã rất khách khí." Diệp Thanh Thành cũng không thèm nhìn tới nữa, dùng cặp công văn ngăn cách cô ta, Triều Tiên Na tức giận đến phát run, một chút tự tôn còn sót lại khiến cho khí lực trên tay cô ta quấn lấy hắn yếu đi một chút.
Vài người bảo vệ nhanh chóng chạy tới cũng kinh ngạc, nhìn thấy nữ nhân chỉ mặc vẻn vẹn nội y gợi cảm tức giận đến sắc mặt đỏ lên buông ra một vị nam nhân ưu nhã thoát trần. Không cần hỏi, bọn họ với kinh nghiệm làm việc của mình lập tức nhìn ra là ai đang quấy rầy ai, mỗi tội bình thường thấy nam nhân thông báo nữ nhân quấy rầy thật đúng là không thấy nhiều.
Có người bảo vệ tiến lên lấy khăn lông lớn ném tới trên người Triều Tiên Na: "Thực xin lỗi vị nữ sĩ này, chúng tôi nhận được khiếu nại của vị Diệp tiên sinh 506 ở phòng này, hiện tại xin ngài phối hợp với công việc của chúng tôi..."
"Không phải, mấy người hãy nghe tôi giải thích, chúng tôi quen biết nhau, tôi là bạn gái của anh ấy..." Triều Tiên Na vẫn còn đang giãy giụa lần cuối, nàng hi vọng dáng vẻ đáng thương này cùng với nước mắt có thể làm cho người lạnh nhạt như Diệp Thanh Thành mềm hoá, nói câu gì đó.
Diệp Thanh Thành cuối cùng vânc không nói gì, nhìn Triều Tiên Na bị nấy người bảo vệ mang đi ra ngoài, hắn liền đóng cửa lại. Rốt cục có thể để cho bên tai thanh tịnh mà gọi điện thoại cho Noãn Phong.
Đóng cửa lại, hắn luôn cảm thấy trên người có mùi không thích hợp, cởi tây phục thả tới túi giấy của khách sạn, cảm thấy mùi đã không cong, người cũng thoải mái mà thở ra.
Mới vừa mở điện thoại di động lên, ngoài cửa lại truyền tới một hồi "côc cốc cốc" tiếng gõ cửa.
Diệp Thanh Thành không vui mím môi, mặt lạnh mở cửa.
Người ngoài cửa có một mái tóc quăn xinh đẹp tuyệt trần buông xuống, trên gương mặt xinh đẹp có chút phong trần mệt mỏi, lúc này đang dùng hai tròng mắt linh động trán đầy ý cười ngưng mắt nhìn hắn.
Diệp Thanh Thành nghiêm trọng hoài nghi ánh mắt của hắn xuất hiện ảo giác, ngẩn ngơ cầm nắm đấm cửa, đốt ngón tay bởi vì quá dùng sức mà trắng bệch ra: "Noãn Phong?"
Khó có thể tin người trước mắt đãng nhẽ hiện tại phải đang ở Tân Thành là Cố Noãn Phong, hắn không chớp mắt nhìn nàng, sợ con mắt chớp động một lát, người trước mắt liền biến mất.
Diệp Thanh Thành cứ tiếp tục ngẩn ngơ ngăn ở cửa như vậy, thậm chí đã quên để cho Cố Noãn Phong đi vào.
Cố Noãn Phong cũng không thúc giục hắn, trái lại, cái dạng vẻ này của Thanh Thành thật sự là đáng yêu vô cùng.
Nàng nghĩ đến lúc vừa mới tiến vào đại sảnh khách sạn, đứng trước quây tiếp tân chuẩn bị mở miệng xác định một chút gian phòng của Diệp Thanh Thành có phải là 506 hay không, lại nghe thấy nhan viên tổng đài gọi điện thoại thông báo bảo vệ nhanh chóng đến phòng 506, bên trong khách nhân họ Diệp khiếu nại có người quấy rầy hắn.
Nàng nghe cũng liền không hề hỏi thăm nhân viên phục vụ nữa, chạy luôn đến thang máy, trong lòng gấp gáp muốn biết Diệp Thanh Thành bị quấy rầy gì. Rất xa liền trông thấy Triều Tiên Na choàng khăn tắm lớn, sắc mặt đổ nát cùng một đám người mặc đồng phục bảo vệ khách sạn đi về phía nàng, nàng vội vã xoay người, tránh sang một cái khúc quanh, chờ bọn họ đều đi mới đi ra.
Thì ra là Triều Tiên Na vẫn chưa để xuống tình cảm đối với Thanh Thành , vậy thì