Lâm Kiều gọi điện thoại cho chủ quầy tạp hoá xin nghỉ thêm một hôm, ngày hôm qua cô muốn gọi xin nghỉ nhưng điện thoại hết pin.
Cũng may chủ là một người tốt bụng không so đo tính toán với cô sau khi trách mấy câu cũng bỏ qua.
“Lâm Kiều có thấy tin tức trên tivi sáng nay không?” Bạn cùng bàn Tiểu Hồng đưa điện thoại lên nhìn rồi hỏi cô.
“Không có, cậu quên là tôi không có tivi để xem sao? Mà có chuyện gì sao?” Lâm Kiều gác bút qua một bên hỏi.
“Tin cực hót, nghe nói một nhà nào đó rất thần bí muốn tìm con dâu về nối dõi tông đường và đã tìm được đối tượng.
Mà cái quan trọng là người ta ra sính lễ là mảnh đất nghìn tỷ ở trung tâm thành phố.” Tiểu Hồng xoa hai má nhìn màn hình điện thoại cảm thán, cô cũng muốn biết cô dâu được chọn là ai.
“Có gì đâu, với cái giá đó chắc bên nhà trai có vấn đề.” Lâm Kiều thật sự nghĩ như vậy, riêng chuyện hoang đường mà cô phải chịu đã đủ hiểu rồi.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, Lâm Kiều thu xếp lại bài vở bắt đầu tập trung.
Buổi sáng nay cô đến phòng giáo viên chủ nhiệm đã bị cô giáo mắng cho một trận còn viết bản kiểm điểm, đúng là bao nhiêu chuyện đè lên đầu.
Tan học cũng đã 11 giờ, Lâm Kiều ghé vào một quán cơm bên đường ăn tạm, loại cơm bình dân cho sinh viên chỉ mười lăm ngàn đã đủ lấp đầy dạ dày của cô rồi.
Ăn uống xong đã qua 12 giờ thì nhận được tin nhắn của Hữu Đồng anh nói mang cho cô chiếc xe để tiện đi lại, vậy là bọn họ hẹn gặp nhau ở quán cà phê cô làm thêm.
“Em hiện tại vẫn ổn chứ?” Hữu Đồng hỏi.
“Vâng em ổn, có điều lần trước anh bỏ em lại cho người đàn ông kia anh cũng có tâm quá.
Em chưa tính sổ với anh đâu đó.” Lâm Kiều giả vờ trách anh.
“Anh biết bạn của anh mà, cậu ấy không phải người tuỳ tiện giao em cho cậu ấy anh rất yên tâm.” Hữu Đồng nói không sai, giao cô cho Vương Đông Quân không khiến cô nguy hiểm tính mạng gì.
Nhưng… ngày hôm ấy Lâm Kiều không chắc là hai người bọn họ không bị ảnh hưởng tâm lý gì.
Riêng phần cô, cô vẫn có lần ngủ mơ thấy Vương Đông Quân.
Bọn họ là người xa lạ thế nhưng dạo này cô vẫn hay nhớ đến người đàn ông ấy.
Xe anh bình thường không dùng đến hiện tại mang sang cho cô xem như làm việc tốt, để không ở nhà cũng không làm được việc gì.
Hữu Đồng lúc lắc chìa khoá trước mặt cô chỉ ra phía trước chỗ xe anh để.
Đó là một chiếc xe số hiệu honda từ vẻ ngoài cho tớ bánh xe điều còn mới tinh, Lâm Kiều nhìn mà cảm thán đúng là anh không đi bao nhiêu nên còn mới như vậy.
“Chìa khoá xe