Vì đã biết nhân vật sớm được định từ trước, nên lúc phỏng vấn xong, Trì Thược liền trực tiếp đem việc này quên sạch.
Lúc Hạo cao hỏi cậu phỏng vấn thế nào, thì Trì Thược chỉ nói chính cậu cảm thấy cũng được.
Hạo ca gật gật đầu, nếu Trì Thược đều nói có thể, thì phỏng chừng nhân vật này hơn nửa là của cậu rồi.
Liên quan đến tình huống giữa Trì Thược và Hàn Thịnh, Hạo ca kì thực rất muốn hỏi rõ ràng, nhưng lại kiêng kị thân phận của Hàn Thịnh.
Cuối cùng, cũng chỉ có thể nhịn lại phần hiếu kì kia, hiện tại hắn xử lí việc của Trì Thược, còn cẩn thận hơn so với trước kia.
Biết được Trì Thược thỉnh thoảng sẽ đến chỗ Hàn Thịnh ở, cũng có lúc Hạo ca rơi vào lưỡng nan.
Không biết là nên cấp Trì Thược an bài công tác bên ngoài, hay là luôn luôn đợi ở trong thành phố.
Nếu là cái sau, thì cơ hội cùng kỳ ngộ đều quá ít.
Trì Thược đã từng nói rõ, cậu vẫn như trước yêu quý nghề đóng phim này.
Hiện tại, lại có một webdrama muốn quay ở nơi khác, đoàn phim còn trực tiếp liên hệ với Hạo ca, nói rằng muốn để cho Trì Thược nhận vai nam một.
Mặc dù chỉ là webdrama kinh phí thấp, nhưng kịch bản đều đã được cải biên một chút, trên mạng cũng đã có một lượng fans IP hùng hậu.
Trong giới giải trí, càng được nhiều người nhận thức, thì phải ở một trình độ nào đó, mới có thể cùng người khác đàm luận giá trị bản thân.
Chuyện này nếu là trước kia, thì Hạo ca sẽ trực tiếp thay Trì Thược an bài.
Nhưng bây giờ không giống nhau, phía sau Trì Thược còn có người khác.
Tuy rằng người kia trước mắt cái gì cũng đều không ý kiến, nhưng Hạo ca lại không thể xem như đối phương không tồn tại.
Hạo ca hôm nay lái xe đến tìm Trì Thược, đến dưới lầu nhà Trì Thược, vừa lúc Trì Thược cũng chuẩn bị ra ngoài.
Hạo ca liền hỏi một câu muốn đi đâu, Trì Thược cũng không hề che giấu, nói cậu đến nhà của Hàn Thịnh.
"Hai người thực sự ở chung?" Hạo ca trong lòng vẫn cảm thấy kinh ngạc.
"Không tính là ở chung, trước đây tôi cũng chỉ tình cờ ở lại mấy đêm." Biết được Hạo ca đang hiểu lầm, chỉ là muốn giải trừ hiểu lầm thì cần phải giải thích quá nhiều, hơn nữa Hạo ca quá nửa cũng sẽ không tin.
Hơn nữa, sự thực cũng đúng là Trì Thược cùng Hàn Thịnh ngủ trên một cái giường, cậu cũng lười giải thích việc này.
Hàn Thịnh chỉ là để cậu tới cùng hắn ngủ, cũng không can thiệp quá nhiều vào sinh hoạt cùng công tác của cậu.
Cứ như vậy qua mấy ngày, trên giường đột nhiên nhiều hơn một người.
Trì Thược tâm lý cũng không còn quá bài xích, mà Hàn Thịnh cũng là một người rất hợp để ngủ chung.
Giống như biết được Trì Thược có chút không dễ chịu, hắn đều là chờ Trì Thược đã ngủ, mới từ thư phòng trở lại.
Ngược lại như vậy khiến cho Trì Thược cảm thấy bớt lúng túng, mỗi khi nhìn thấy đối phương.
Về phần nói đến việc sáng sớm tỉnh lại, Trì Thược căn bản đều là bị Hàn Thịnh đem ôm vào trong lòng.
Nói thế nào, thói quen thực sự là một việc không ai ngờ đến.
Không quá nửa tháng, Trì Thược lại có thêm thói quen lúc ngủ bên cạnh có thêm một người.
Trì Thược từ học tập cho đến làm việc, đều tương đối độc lập.
Cậu có bạn bè, nhưng quan hệ còn không tốt đến mức có thể ngủ chung với nhau.
Sau khi đi làm, từng người đều có công việc riêng của mình, lúc thường muốn hẹn nhau cũng đều rất khó.
Trì Thược mỗi lần đều cảm thấy được, bản thân mình rất kiên cường đều không cần người khác ở bên cạnh.
Đột nhiên bây giờ lại bởi vì một ít bất ngờ, mà bên cạnh lại có nhiều hơn một người.
Lúc thường hai người cũng rất ít nói chuyện, công việc bất đồng, nghề nghiệp bất đồng, thậm chí hứng thú cùng yêu thích của hai người cũng đều không giống nhau lắm.
Dẫn đến việc tuy rằng cậu và Hàn Thịnh tuy ngủ cùng một cái giường, nhưng số lần nói chuyện với nhau còn không bằng cậu cùng với dì giúp việc trong nhà.
Trì Thược là diễn viên, công việc cũng thường xuyên phải chạy khắp nơi, mà công ty dưới cờ của Hàn Thịnh cũng rất lớn, việc cần hắn phải xử lí, tự nhiên cũng rất nhiều.
Hàn Thịnh kì thực có thể ủy quyền, nhưng trước mắt hắn cảm thấy vẫn chưa cần thiết phải làm vậy, hoặc là hắn không tìm được nguyên nhân để bản thân cần thiết phải ủy quyền.
Hạo ca nhăn nhăn mày, đem đề tài dời sang việc khác.
"Có một bộ Webdrama chuẩn bị quay ở Minh Châu, đạo diễn đã chỉ định rõ cho cậu làm nam một, bên phía cậu..." Hạo ca chưa tìm được từ thích hợp, vì vậy liền dừng lại một chút.
Trì Thược làm sao lại không hiểu được nghĩa bóng của Hạo ca.
"Bên phía tôi đều có thể, bất cứ lúc nào cũng đều có thời gian." Trì Thược ngữ khí khẳng định nói.
Thấy Trì Thược nói như vậy, trong lòng Hạo ca cũng liền chắc chắn.
"Có thời gian là tốt rồi, tuy nói đây chỉ là một bộ webdrama kinh phí thấp, nhưng kịch bản quả thật không tệ.
Nam chủ lại tương đối đáng yêu, cậu cố gắng diễn cho tốt, đến lúc đó nhất định sẽ có được một chút danh tiếng." Hạo ca biết Trì Thược là người có kĩ năng diễn xuất, cộng thêm ngoại hình của Trì Thược lại suất khí, tuấn tú.
Chỉ còn thiếu một con đường, để cậu được nhiều người biết hơn mà thôi.
Trì Thược gật gật đầu: "Vâng, tôi hiểu rồi."
Trì Thược còn phải đến chỗ Hàn Thịnh, Hạo ca tự nhiên cũng không thể theo cùng.
Hắn nói nói công ty còn có việc, liền đi trước một bước.
Bảo tiêu đang đứng chờ ở bên cạnh ô tô, nhìn thấy Trì Thược lại đây, liền chủ động tiến đến xách hành lý ở trong tay cậu, đặt vào sau cốp xe.
Sau đó, hắn liền lái xe đưa Trì Thược đến nhà Hàn Thịnh.
Hai ngày nay, Hàn Thịnh đều bận rộn đến mức còn không có thời gian trở lại.
Trưa nay, hắn lại để trợ lí liên lạc với Trì Thược, nói rằng buổi tối sẽ trở về.
Còn việc trở lại lúc nào, thì đều không nói cụ thể.
Trì Thược xem dự báo thời tiết, nói rằng hôm nay sẽ có mưa.
Cho nên cậu nghĩ nếu bản thân đến sớm một chút, mà Hàn Thịnh vẫn chưa trở về, thì nơi đó cũng không khiến cậu cảm thấy ngột ngạt.
Phòng ngủ phụ có một cái ban công, Trì Thược định sửa sang lại một chút để dùng.
Thư phòng của Hàn Thịnh cậu một lần cũng chưa tiến vào, ngay cả lúc ngủ, cậu cũng chỉ ngủ ở phòng ngủ của Hàn Thịnh, còn đại đa số thời điểm khác đều là nằm ở ngoài ban công.
Hôm nay Trì Thược lại đến sớm, dì giúp việc vì có việc đột xuất nên đã về nhà, bên trong căn nhà rộng lớn như vậy, chỉ có một mình cậu.
Trên bàn trà đã để sẵn hoa quả được rửa sạch, Trì Thược đem vali nhấc tới đặt tại phòng ngủ phụ.
Trì Thược chỉ ngủ ở phòng ngủ chính, còn đồ vật của cậu đều không đặt ở đây.
Cầm lấy trái táo tây, Trì Thược đi đến ban công nửa nằm đọc sách.
Cậu mới mua mấy quyển sách liên quan đến cải thiện kĩ năng diễn xuất, nếu không thường đọc lại thì sẽ quên mất, xem như là không còn ở trường, thì vẫn cần phải đúng lúc học tập.
Đọc sách được khoảng nửa tiếng, thì điện thoại của Trì Thược liền vang lên.
Người gọi đến chính là bạn tốt đã lâu không liên lạc, Triển Tường.
Nói đến sự việc lúc trước Trì Thược lên nhầm xe của Hàn Thịnh, cũng là bởi vì Triển Tường hẹn cậu ra ngoài ăn cơm, sau đó lại còn uống chút rượu, mới dẫn đến việc nhìn nhầm xe.
Triển Tường lần thứ hai gọi điện thoại lại đây, khiến cho Trì Thược không khỏi lại nhớ tới sự việc kia.
Có lúc Trì Thược suy nghĩ, nếu như lúc đó không lên nhầm xe, thì e rằng cả đời này của cậu, chỉ sợ là sẽ không bao giờ cùng Hàn Thịnh có bất kì giao tập nào.
Nhưng đáng tiếc những thứ như vậy mệnh này, không phải là thứ mà ai cũng có thể kiểm soát được.
Triển Tường gọi điện thoại đến, vẫn là nói việc giống như lần trước.
Triển Tường cũng là người trong giới giải trí, bất quá trong nhà đối phương có mỏ vàng, vào giới cũng chỉ vì vui đùa, tìm kiếm một chút mới mẻ mà thồi.
Nhưng hắn thông tin rộng rãi, cũng biết được