Ba năm trôi qua như cơn gió thổi, ba năm đối với Tu Chân giả quả thực không đáng kể nhưng đối với một người chuyển sinh từ thế giới cũ như Việt Hoàng, ba năm, quả thực không quá ngắn nhưng cũng không quá dài, đủ để hắn hoàn thiện cảm xúc bản thân.
Bách Dạ Sâm Lâm!Nơi thân ảnh một nam tử diện mạo tuấn tú, thân thể cường tráng đang đằm mình dưới dòng thác chảy xiết như đang để nó mài mòn cơ thể chính mình vậy.
Chỉ thấy Việt Hoàng hiện lên không còn là tên nam tử có dáng người mảnh khảnh pha một chút gầy gò như hồi nào, từng múi cơ như từng múi sắt thép chắc nịch đến kinh người bao phủ lấy cơ thể hắn.
Nơi thân bụng hồi nào chỉ có vẻn vẹn sáu múi cơ nay đã có thêm nhiều mảng múi phụ đan xen lồi lõm đến rợn người, nếu không phải người cuồng thể hình có lẽ còn tưởng đó là da thịt hắn nổi dị biến.
Việt Hoàng uể oải bò ra ngoài từ dòng thác như lũ ập xuống người kia, thân thể mệt lử khiến hắn lười biếng nằm rệp xuống mặt đất, miệng thở hổn hển.
Thể tu không giống với Hồn tu, Chân tu các loại, Thể tu vốn không có công pháp gì cả, người theo con đường Thể tu chính là chủ yếu lấy việc luyện Thể làm mục tiêu.
Bất quá cũng như Hồn tu Việt Hoàng không thể tìm kiếm những phương pháp luyện thể khủng bố bên trong Minh Đạo Tiểu Các chỉ có thể thông qua một số phương pháp thông thường để tu luyện.
"Tam Tinh Nhục Thể Sơ Kì" Hơi thở có phần ổn định, Việt Hoàng nhàn nhạt cảm thán.
Trong ba loại hình tu luyện, Thể tu được đánh giá là có tiến độ tu luyện chậm trạp nhất, Việt Hoàng khi mới bắt đầu tiến vào Bách Dạ Sâm Lâm đến bây giờ đều là chăm chỉ chú tâm vào việc luyện Thể, từng ngày từng ngày một không hề nghỉ ngơi bỏ bê ngày nào.
Vậy mà ba năm mới có thể dừng lại được ở Tam Tinh Nhục Thể.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn nghĩ mình đòi hỏi cái gì chứ? ,Người ta mất cả chục năm để có thể đạt được Tam Tinh Nhục Thể, bản thân hắn có được nhục thể làm từ đất sét Thần giới, bản thân đã được coi là bật hack, đốt cháy giai đoạn đến cực điểm rồi.
Nếu người khác biết hắn nghĩ việc luyện thể ba năm đạt đến Tam Tinh Nhục Thể là chậm chạp thì không biết hắn bị chửi đến như thế nào nữa.
Lấy lại chút sức lực, Việt Hoàng bình ổn khí lực trong cơ thể, khoanh chân xếp bằng, mắt nhắm hờ tập trung, lực lượng tam tu bùng nổ mà ra.
Oành oành.
Khí thế Việt Hoàng như cuồng phong khuấy đảo cả một vùng rừng, cây cối điên cuồng rung lắc, đất đá bị trấn đến vụn vỡ bụi mù cuốn theo làn khí mà hắn tạo ra.
"Chân Đan Viên Mãn""Hồn Đan Sơ Kì""Tam Tinh Nhục Thể Sơ Kì"Thu liễm khí thế vừa bùng phát, Việt Hoàng ngao ngán thở dài, Chân Đan Viên Mãn hắn đã đột phá từ cách đây rất lâu rồi, bất quá đột phá lên Chân Hoàng, một trong những cảnh giới quan trọng nhất của tu sĩ quả thực không dễ dàng.
Hắn có chút chán nản, bình cảnh từ Chân Đan đến Chân Hoành hắn có thể cảm nhận được phần nào, e rằng với thiên phú tuyệt vời của mình cũng phải mất đến vài năm nữa mới có thể đột phá.
Nhìn lên phía chân trời xa tít kia, theo hướng mà hắn đang nhìn chính là nơi Nội Thành đang tọa lạc, chúng giai nhân của hắn đang ở đó, hắn rất nhớ các nàng, vài năm đối với kẻ khác như thế nào hắn không cần biết nhưng với một kẻ như hắn thì quá mức dài đằng đẵng.
Nghĩ đến việc vài năm nữa cũng không gặp được các nàng, nếu là hắn của trước đây có lẽ hắn đã không kìm được nước mắt mà ra.
Bất quá ba năm thời gian của một người từ thế giới cũ, tâm tình của Việt Hoàng đã bình ổn, thành thục lên rất nhiều, sẽ không để tinh thần cứ mãi yếu đuối, hắn phải lấy thực lực mạnh mẽ, lấy một phong thái ung dung để có thể đến gặp lại các nàng.
"Hừ đúng lúc bực mình, tới đúng lúc lắm.
"Trong bóng tối, hàng loạt thân ảnh của đám Yêu thú đang lẩn chốn dần dần hiện ra, tu vi đa phần đều là Yêu Cơ, cũng có một vài con Yêu Đan, tuy vậy nhưng số lượng của chúng lại rất đông.
Đám Yêu Thú dạng chó sói này có lẽ là bị thu hút sau động tĩnh bùng nổ khí thế của Việt Hoàng.
Trong thời gian luyện Thể đằng đẵng, Việt Hoàng từng bước từng bước di chuyển sâu vào trong Bách Dạ Sâm Lâm, hiện tại cũng còn một đoạn không xa nữa sẽ đến nơi có Yêu Vương sinh sống.
Các Yêu thú sau khi đạt tới Yêu Hoàng, khi hóa hình, đa số bọn chúng sẽ lựa chọn theo con đường rời khỏi Sâm Lâm đi đến nơi có những tiềm năng tu luyện tốt hơn, chính vì thế Yêu Hoàng ở nơi đây có chút khan hiếm.
Bất quá cũng có những con lựa chọn ở lại, sống thành tinh lâu năm trong Sâm Lâm, thực lực cũng không hề yếu ớt.
Bách Dạ Sâm Lâm tuy không phải một khu rừng quá hoang dã, cũng không phải quá nguy hiểm, bất quá theo Việt Hoàng nghe ngóng, bên trong lòng, nơi sâu nhất của Sâm Lâm vẫn còn vài tôn Yêu Vương sinh sống làm bá chủ nơi đây.
Việt Hoàng bây giờ vẫn chỉ là một Chân Đan, hiển nhiên đối mặt Yêu Vương không hề có một cửa thắng nào, bất quá xem ra hắn vẫn phải vào nơi sâu nhất của Sâm Lâm này, đây cũng chính là lý do hắn đến đây.
Chỉ là tạm thời chưa nghĩ sâu xa được đến đó, trước mắt hắn phải làm gỏi đám này đã.
Một lúc đến chục đạo thân ảnh đám chó sói điên cuồng lao tới chỗ Việt Hoàng, thân phát ra Lôi kích, một mạch đưa ánh nhìn lấy từng thớ thịt trên người hắn mà nhắm vào.
Bất quá.
.
Như gặp phải bức tường thành khổng lồ kiên cốđến cực điểm, đám Yêu thú cứ thế bị phản trấn bị bật ngược trở về trong sự tức giận đan xen khó hiểu của chúng.
"Thiên Cốt Mệnh Thần Dụ- Song Chân Thủ"Hư ảnh bàn tay làm bằng sương cốt người khổng lồ được ngưng tụ từ vô vàn Chân Lực màu vàng cam của Việt Hoàng nắm lấy thân thể nhỏ nhắ n của hắn, bảo vệ thân thể hắn một cách nguyên vẹn không một chút kẽ hở.
Hồi tưởng lại một chút.
.
"Thiên Cốt Mệnh