“Khốn…” Hạ Thuần con ngươi trợn tròn, ánh mắt hằn từng tia máu, Chân Vương lực lượng gào thét đánh nát Cốt Thủ Chưởng, lúc này định hướng lên Việt Hoàng công kích.
Chỉ là vừa mới dương mắt lên hàng loạt Tiểu Lý Đao từ bao giờ đã tiếp cận.
“Hừ, trò trẻ con”Uy năng bạo phát, thậm trí Hạ Thuần không thèm dùng công kích, chỉ với kình phong phát ra hàng loạt Tiểu Lý Đao trên không đều từ bạo thành nhiều cột khói đen khổng lồ.
Bất quá thấy cảnh này Việt Hoàng thầm cười đểu một tiếng, hắn chưa từng nghĩ đám tiểu lý đao đó sẽ làm khó được Hạ Thuần, mục tiêu của Việt Hoàng chỉ là trêu đùa hắn thôi.
Sau lớp khói đen thân ảnh Hạ Thuần hiện ra liên tục ho sù sụ, thân ảnh cường tráng sớm đã nhuộm đen một màu.
“Ngươi phải chết.
” ít nhất Hạ Thuần lần này cũng thông minh sớm nhận ra mình đã bị trêu chọc liền tức giận ngự không bay tới.
“Hắc Kiếm”Hắc kiếm triển khai, lần này không biết bao nhiêu hắc cầu xuất hiện trên không nhanh chóng hóa thành Hắc Côn bay đến như mưa tên.
Thấy một màn này cho dù là Chân Vương Nhị Đoạn như Hạ Thuần cũng phải nhíu lấy chân mày, hắn chưa nghĩ tới vì sao Việt Hoàng lại đủ lực lượng thi triển ra nhiều Dị Kim như vậy nhưng hắn biết Hắc Côn cực khó đối phó, lúc này số lượng lại nhiều như vậy.
“Hạ Lạc Chân Quyết- Hạ Lạc Vấn Phong”Gồng lấy cơ thể cường tráng, Hạ Thuần thi triển ra vô số uy phong mãnh liệt trấn bay đám Hắc Côn đang lao tới.
Hàng loạt mưa Côn lao xuống bị kình phong thổi bay liên tục, bất quá Việt Hoàng lại không hề dừng lại, một mạch càng thi triển nhiều thêm Hắc Côn như mưa tên bắt tới.
Chống cự hồi lâu dù có là thiểu não như hắn cuối cùng cũng nhận ra Việt Hoàng sao lại có thể triệu hồi ra nhiều mưa Côn như thế, hắn lấy đâu ra Chân lực dồi dào như vậy?Đến lúc này cho dù là những Hắc Côn đang lao tới hắn có thể cản phá nhưng trong lòng đột nhiên xuất hiện một tia run sợ.
.
Không làm hắn thất vọng Việt Hoàng đột cười lạnh, Hắc Côn không tiếp tục thi thiển lúc này ngạo nghễ dơ tay trước hư không.
Khống Long Quật HổMột lần nữa Khống Long Quật Hổ thể hiện, bất quá lần này không phải là Tiểu Lý Đao, thứ được Việt Hoàng điều khiển lúc này là vố số, vố số những cây Hắc Côn tưởng như phải ảm đạm biến mất sau khi bị Hạ Thuần cản phá lại một lần nữa chuyển động.
Cơn giá lạnh sống lưng lập tức làm Hạ Thuần nhận ra điều khác lạ, lúc này quay sang phía sau, hàng loạt cây Côn lại tiếp tục quay lại múa lượn trao đảo bay về phía hắn.
Hiển nhiên hắn không ngu đứng nhìn, một chưởng khủng bố thi triển về phía sau ngăn cản công kích, bất quá vừa đẩy lui vỏ dừa vỏ dứa lại tới, cánh trước cánh phải lại từ đâu đợt Hắc Côn bay lại.
Điên cuồng trống trả, điên cuồng đẩy lui hàng loạt Hắc Côn bay tới, hắn cảm nhận bây giờ hắn như đang đứng trước bầy muỗi, bầy muỗi mà hắn không cẩn thận một cái liền bị trích đau đớn.
Lúc này khi thần thức nhận ra, hắn mới nhìn thấu tình hình xung quanh, tám phương tứ phía đều có hàng loạt Hắc Côn đang nhằm về phía mình, khó chịu đến cực điểm.
“Là lúc này.
” Việt Hoàng nhíu mắt, Tả Luân Nhãn nãy giờ chưa hề nghỉ ngơi, con ngươi có Nhất Đoạn Lưu xoay tròn chợt quay mạnh mẽ.
Tinh Thần Lực Lượng gia trì vào một cây Hắc Côn, một cây Hắc Côn duy nhất trong số Hắc Côn đang bay tới.
Đây chính là chiếc hắc Côn duy nhất Việt Hoàng có thể tính toán được khả năng đâm trúng được người của Hạ Thuần.
Quả không làm hắn thất vọng, sau những lần chống trả mãnh liệt, cây Hắc Côn duy nhất kia theo sự mất cảnh giác trong một nhịp của Hạ Thuần cắm thẳng vào hông phải hắn.
“AAaa”Hạ Thuần đau đớn hét thất thanh, thân thể cứng đờ lại ngã xuống như tảng băng bất động trên không.
Con mắt ánh xanh bỗng chốc tắt đi ánh sáng, con ngươi đỏ chót lại một lần nữa hiện ra.
Việt Hoàng thở dốc mãnh liệt, hắn vừa phải thi triển không biết bao nhiêu là Hắc Côn, lại còn phải điều khiển lượng lớn Hắc Côn rơi xuống, Chân lực dồi dào cũng hao đi vài phần.
Một côn vừa rồi đánh trúng Hạ Thuần đã được gia trì thêm Tinh Thần Lực, ít nhất hắn sẽ bị Hắc Côn làm cho bất động một đoạn thời gian nữa mới có thể cử động.
Mà Việt Hoàng cũng không trậm trễ ngự không với tốc độ cao bay đi.
Trong lòng bàn tay hắn, Yến Ỷ Vân đang ngắm nhìn khuôn mặt tiêu soái có chút tái nhợt của Việt Hoàng, ánh mắt không dấu nổi sự sùng bái.
Một màn vừa rồi có thể chứng minh đầu óc Việt Hoàng có khả năng tính toán tri li tới mức nào.
Màn Hắc Côn công kích vừa rồi tưởng như chỉ hao phí sức lực một cách mù quáng, Hạ Thuần có thể hóa giải vô cùng dễ dàng.
Nhưng hắn đây chính là dùng số nhiều, số nhiều với hi vọng một cái có thể cắm chúng Hạ Thuần, người mà hơn hắn đến một đại cản giới cùng một tiểu cảnh giới.
Hắn lao tâm khổ tứ thi triển ra bấy nhiêu Hắc Côn, lại điều khiển bao nhiêu Hắc Côn mục đích chính là tìm ra một Hắc Côn có thể trạm tới hắn, chính là quân bài Việt Hoàng tìm kiếm để có thể thoát khỏi một cửa ải này.
Và đúng như những gì hắn tính toán, một cây Hắc Côn trong vô số cây tiếp cận được Hạ Thuần, không chế hắn một đoạn thời gian, mấu chốt để bọn hắn có thể chốn khỏi đây an toàn.
Đôi mắt nàng nhìn Việt Hoàng long lanh, bản thân luôn trong con đường truy cầu sức mạnh, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy mình bái phục một tên nam nhân trong cùng lứa, cũng là lần đầu tiên nàng trong vòng tay hắn, tim lại đập mạnh thế này.
…Bay được một đoạn khá xa, chợt Việt Hoang dừng lại, bay vào một trong căn miếu hoang.
“Ngươi làm gì vậy?” Yến Ỷ Vân rời khỏi vòng tay hắn mộng bực.
“Nếu dừng lại ở đây Hạ Thuần hoàn toàn có thể đuổi theo kịp” Ánh mắt nàng tràn ngập khó hiểu nhìn lấy hắn.
Đáp lại nàng Việt Hoàng chỉ nhàn nhạt ngồi xuống một cây cột gỗ trong ngôi miếu, thở dài một hơi.
“Không được.
.
không được rồi.
”“Ý ngươi là sao?” Càng ngày càng khó hiểu Yến Ỷ Vân đến bên cạnh hắn ngồi xổm xuống.
Việt Hoàng thần thái tỏ ra chán nản như muốn bỏ cuộc.
“Hạ Thuần và chúng ta giao thủ cũng đã được một đoạn thời gian, chắc chắn Hạ Kiên cũng chỉ đâu đó quanh đấy mà thôi, với tu vi của hắn cho dù ta có bay tiếp cũng chỉ là vấn đề thời gian cho tới khi hắn bắt kịp.
”“Có lẽ vẫn là phải