Ánh mắt Ỷ Vân vẫn cứ thế trợn tròn, thâm tâm hỗn loạn, nàng không ngờ Việt Hoàng đột ngột vậy mà cướp đi nụ hôn đầu của nàng, càng không hiểu vì sao nàng cứ thế để hắn thực hiện ý đồ.
Nam nữ tình tứ hồi lâu rốt cục Việt Hoàng cũng buông ra đôi môi, ánh mắt phong tình nhìn Ỷ Vân mỉm cười.
“Còn nàng thì sao?! liệu có thích ta?”Yến Ỷ Vân ánh mắt khẽ run, trong con ngươi kia ẩn chứa nhiều suy nghĩ, ánh mắt phong tình vạn chủng nhìn lấy ánh mắt ôn nhu của hắn.
“Ta…ta không biết.
” Yến Ỷ Vân nhận thấy tình ý của hắn vội vàng đưa mắt né tránh có chút ảo não trả lời.
“Dù sao có lẽ đây là lần cuối cùng có thể gặp nàng, kiếp nạn trước mắt khó có thể vượt qua, ta hiện tại chỉ muốn nghe suy nghĩ từ sâu trong tâm can nàng.
” Việt Hoàng ánh mắt trở nên ôn nhu hơn bao giờ hết, tiếp lời.
Nghe thế Yến Ỷ Vân chợt mở to mắt, nàng cũng nhận ra lúc này tình cảnh hai người, Việt Hoàng có ý muốn hi sinh bảo vệ nàng, lần này quả thực như hắn nói có lẽ là lần cuối.
Mắt lại tiếp cận ánh nhìn của Việt Hoàng, nàng đối diện trực tiếp với hắn, nhìn lấy gương tiêu soái trong lòng Ỷ Vân đang điên cuồng suy nghĩ.
Nàng biết hắn đối tốt với nàng, nhưng nàng sẽ không vì nam nhân có ý tốt với mình mà lấy tình cảm ra đền đáp hắn, tình cảm của nàng chỉ trao cho người nàng thực sự có tình cảm.
Nhắm lại đôi mắt đẹp, trong lòng Yến Ỷ Vân đang tìm kiếm, tìm kiếm xem rốt cục trong lòng nàng có hắn hay không, có tình cảm cho hắn…Thân ảnh một tên nam nhân dần hiện lên trong nàng.
.
Đầu tiên là bộ dạng kì quái như mất đi nhận thức của hắn khi nàng mới gặp hắn cùng đám người Đông Đấu học viện.
Tiếp Theo là tình cảnh hắn bộ dáng uy phong, hạ sát hai tên nam học viên muốn đưa nàng cùng Mộ Dung Lục Thanh tam nữ vào chỗ chết.
Lại thêm tên nam nhân đó, thực lực mạnh mẽ đẩy lùi khôi lỗi Chân Vương, cứu lấy tình thế khó khăn của nàng cùng Mộ Dung Lục Thanh.
Rồi cũng chính hắn, một kẻ không quen không biết đứng ra giúp nàng đối phó ba tên Chân Vương của Hạ Lạc Tông.
Rồi vẫn là hắn tay đang ôm nàng điên cuồng thi triển không biết bao thủ đoạn trên không trung không màng nguy hiểm muốn đưa nàng thoát khỏi tên Hạ Thuần.
Cuối cùng tên nam nhân đấy đột ngột xuất hiện trong lòng nàng, hình dáng của tên nam nhân dần dần hiện ra, trên khuôn mặt bị che mờ dần rõ nét, khuôn mặt Việt Hoàng tươi cười tiêu soái in đậm trong tâm trí nàng triệt để rõ ràng.
Đôi mắt nàng vẫn nhắm hờ, bất chợt hai dòng nước mắt chảy ra từ hai khóe mi, cuối cùng hai mắt nàng mở ra, đôi môi hồng khẽ động, cười ôn nhu mê người.
“Có…muội thích huynh.
.
rất thích huynh.
” Khuôn mặt nàng mỉm cười, mỉm cười vì nàng cuối cùng đã xác định được tình cảm của bản thân.
Thấy thế Việt Hoàng điểm lên trán nàng một nụ hôn, ánh mắt như ngắm nàng lần cuối rồi cũng xoay người đi về phía cánh cửa, bởi vì ngay mới nãy đây thôi khí thức của hai tên Chân Vương đã tiếp cận.
Ngồi nhìn nam nhân đi ra cửa, nước mắt nàng chảy ra nhiều hơn đến mức muốn khóc hu hu, nàng sợ…nàng sợ hắn sẽ ra đi mãi mãi.
PhùThoát khỏi ánh nhìn của Ỷ Vân, Việt Hoàng thở ra một tiếng nặng nhọc, từ nãy đến giờ hắn phải diễn nhập vai thế nào mới không để Ỷ Vân phát hiện hắn có cách cứu mạng.
Trong lòng hắn lại dâng lên một tia tội lỗi, hắn làm nàng tưởng mình sắp chết liền khiến thâm tâm nàng đau nhói như vậy.
Bất quá cũng nhờ chuyện này hắn mới nhận thấy được tình cảm chân thật của nàng cho mình, miệng không dấu nổi nụ cười thỏa mãn.
“Tiểu tử lần này ngươi phải chết.
”Lập tức phía không trung, thân ảnh hai lão già đang ngự không bay tới, sát khí điên cuồng trào ra.
“Hừ mất hứng.
” Việt Hoàng khẽ nheo mắt, ngón tay đưa lên môi chuẩn bị cắn máu.
“Xem ra phải quấy rầy Nhã Phi rồi”Chỉ là hắn đang định động ý niệm, thân ảnh tiểu Tiên nữ trong khong gian Tinh Thần chợt lóe lên quang năng.
“Công tử, lần này để ta.
” Yumi băng lãnh, ánh mắt nhỏ bé đột ngột hiện lên quang năng.
“Là s…”Chưa kịp cất hết lời đồng tử Việt Hoàng khẽ mở, Tinh Thần Lực màu vàng kim của Yumi mạnh mẽ trào ra, trong giây phú đó hắn cảm thấy thân thể mình như mất đi kiểm soát, linh hồn hung hăng bị ném qua một bên.
Ngay khi hắn nhận ra, đã thấy mình xuất hiện trong không gian Minh Đạo Tiểu Các mộng bực nhìn ra ngoài.
Mà phía bên ngoài, tưởng như tinh thần hắn bị lôi vào trong Tiểu Các , thân thể mất đi linh hồn điều khiển không thể động đậy vậy mà hai mắt đột ngột mở ra.
Khí tức lúc này của Việt Hoàng đột ngột thay đổi, Tinh Thần Lực Hoàng Kim nhạt nhòa bủa vây, hai mắt Việt Hoàng tỏa sáng quang năng vàng kim, mái tóc đen tuyền dần dần trở nên một màu tràm nhạt như nước biển, mái tóc cấp tốc biến dài rũ xuống tận hông như nữ nhân.
“Thiên Sứ Hồn Quyết- Đệ Nhất Hồn Kĩ…”Thân ảnh Việt Hoàng lắng đọng, hai tay úp nhẹ vào nhau như niệm phật, quang năng trong đôi mắt không ngừng lóe sáng, phía sau hư ảnh thiên sứ vàng kim với hai đôi cánh lông vũ trắng cao quý xuất hiện.
Ánh mắt thiên sứ ngập tràn uy năng, hai mắt băng lãnh như thiên thần giáng thế nhìn về phía Hạ Thuần và Hạ Kiên trên cao giống như nhìn vào lũ tiện tử.
“Hồn…Hồn Vương vả lại cái quái gì kia?”Chứng kiến một lượt sự tình này, Hạ Kiên và Hạ Thuần không khỏi hiện lên kinh ngạc, Hạ Thuần vừa mới nãy đây vừa chứng kiến Việt Hoàng chỉ là một Hồn Hoàng Nhất Đoạn vậy mà giờ lại là Hồn Vương, đã thế hiện giờ còn thi triển thủ đoạn quỷ dị hết sức kinh ngạc.
Bất quá so với hắn Hạ Kiên còn kinh ngạc hơn vừa nãy Hạ Thuần còn chưa kịp nói cho hắn thân phận Hồn Tu của Việt Hoàng, lúc này thấy Hồn Vương cấp bậc thi triển không khỏi há hốc mùm.
“Có gì không đúng, Hồn tu của hắn khác lúc nãy.
” Vẫn là vừa đối kháng với Việt Hoàng, Hạ Thuần liền nhận