Lâm Mộc dự định khám phá hồ Thiên Sát trước, vì vậy anh tăng tốc độ, nhanh chóng đi đến trước hồ Thiên Sát.
Khi đến bên hồ, Lâm Mộc cảm giác được rõ ràng nhiệt độ trên bờ cực kỳ thấp, có lẽ là dưới không độ, đúng là chênh lệch so với nhiệt độ ở đằng xa.
“Thử xem thế nào!”
Lâm Mộc ngồi xổm người xuống, thử đặt tay ở trên mặt hồ, ngón tay chạm nhẹ vào mặt nước.
Advertisement
Chỉ mới chạm nhẹ, Lâm Mộc đã cảm thấy một cảm giác lạnh thấu xương tấn công vào cơ thể anh.
“Quả nhiên là ẩn chứa khí Hàn Sát, thật là kỳ quái.” Lâm Mộc kinh ngạc nhìn ngón tay.
Bây giờ đang là mùa hè, tuy rằng khí Hàn Sát của Hồ Thiên Sát vẫn chưa bị tiêu trừ hoàn toàn, nhưng đã suy yếu đi rất nhiều.
Vì vậy, khi Lâm Mộc dùng ngón tay chạm nhẹ vào mặt hồ, khí Hàn Sát xâm nhập cũng không có nhiều ảnh hưởng đến anh.
Nhưng hiện tại Lâm Mộc nhất định không dám nhảy vào trong hồ để hấp thu, nếu ngâm trong hồ một lúc, anh có cảm giác loại khí Hàn Sát kia sẽ mang đến cho anh rất nhiều phiền phức.
“Xem ra chỉ có thể chờ đến tiết Trung Phục, khi khí Hàn Sát hoàn toàn biến mất thì mới có thể đi xuống.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Lâm Mộc hiện tại rất tò mò, khí Hàn Sát trong hồ Thiên Sát được ra đời như thế nào?
Thật tiếc là Lâm Mộc không nhìn ra được lý do, có lẽ cũng rất khó để tìm ra lý do.
Sau đó Lâm Mộc xoay người rời đi, anh đi đến một nơi cách hồ Thiên Sát chừng một ki lô mét, tìm một nơi tương đối khuất và đứng đó.
Tiếp theo, là chờ đợi, chờ đợi tiết Trung Phục