Lâm Mộc lê tấm thân yếu ớt đến bên cạnh Nhị trưởng lão.
Với trạng thái suy yếu của Lâm Mộc lúc này, dù chỉ xuất hiện thêm một kẻ địch Khai Linh Cảnh, anh cũng bị đe dọa tính mạng rồi.
May sao Tuyết Sơn Phái chỉ phái một người tới đối phó với anh.
Advertisement
“Nhị trưởng lão, phương thức chết của ông cũng giống như tứ trưởng lão của các ông thôi.
Tuyết Sơn Phái các ông muốn giết tôi, tất phải trả giá đắt.” Lâm Mộc nhìn chằm chằm Nhị trưởng lão trên đất.
Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái mấp máy môi, lời còn chưa ra đến miệng đã tắt lịm hơi thở.
Lâm Mộc lê tấm thân mỏi mệt đến bậc thềm biệt thự ngồi xuống hít thở nghỉ ngơi.
“Sau lần này, có lẽ Tuyết Sơn Phái không dám manh động nữa đâu nhỉ?” Lâm Mộc lầm bầm lầu bầu.
Dù sao Linh Ý Cảnh đỉnh phong còn chết trong tay anh, Tuyết Sơn Phái có thể phái tu sĩ như thế nào xuống núi đối phó với anh nữa đây? Hơn nữa, Tuyết Sơn Phái mà hay tin Nhị trưởng lão bỏ mạng, chắc hẳn sẽ vô cùng bàng hoàng.
Nghỉ ngơi chốc lát xong, Lâm Mộc xử lý thi thể của Nhị trưởng lão, sau đó trở về biệt thự nghỉ ngơi.
Lúc này Lâm Mộc cảm thấy quá mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
Sáng hôm sau.
Lâm Mộc tỉnh giấc, thân thể không còn khó chịu như ngày hôm qua, nhưng vẫn suy nhược.
“Bây giờ đối phó với Linh Ý Cảnh đỉnh phong vẫn phải dựa dẫm vào Chí Tôn Tích quá nhiều, nếu mình bước vào Linh Ý Cảnh đỉnh phong thì giải quyết tu sĩ có tu vi tương đương quá nhẹ nhàng rồi.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Sau đó Lâm Mộc lật