“Hi vọng là vậy.” La Văn Thành lẩm bẩm.
“Không biết sư huynh bế quan thế nào rồi.” Lâm Mộc thở dài.
“Tôi cũng lo lắng, dù sao Bồi Nguyên Đan cũng chỉ có thể tăng thêm xác suất đột phá, không có nghĩa là bảo đảm sẽ đột phá, tôi cũng hi vọng mọi chuyện suôn sẻ.” La Văn Thành nói.
Cùng La Văn Thành tán gẫu một lát, Lâm Mộc tạm biệt anh ta để trở về ký túc xá.
Advertisement
Trong phòng.
"Mình phải mua thêm một số viên đan để hồi phục sức khỏe thôi."
Lâm Mộc lấy điện thoại Liên Minh ra, vào trung tâm mua sắm Tàng Bảo Các, xem xem các viên đan bên trong.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thanh Tâm Đan đã hết, đương nhiên Lâm Mộc phải tìm loại đan khác thay thế và giữ nó bên người để phòng trường hợp khẩn cấp.
Sau khi tìm kiếm trong các loại dược liệu, cuối cùng Lâm Mộc cũng tìm được đan dược thay thế cho Băng Tâm Đan.
Một loại thần dược có tên là "Thanh Hư Đan", có thể giải tỏa tình trạng suy kiệt và suy nhược cơ thể, một vạn Liên Minh tệ một viên.
Lâm Mộc trực tiếp đặt mua hai viên, mấy viên thuốc cũng nhanh chóng được giao cho Sở Nguyên.
Mấy ngày na Lâm Mộc lại đi nghiên cứu tầng thứ ba Phong Lôi Đao Quyết trong lúc chờ đi khai phá di tích.
Lâm Mộc đã bắt đầu nghiên cứu tầng thứ ba của Phong Lôi Đao Quyết khi anh đang khôi phục trạng thái suy yếu ở thành phố Ninh Đô.
Buổi sáng ba ngày sau.
Lâm Mộc đến hội trường sớm hơn mười phút.
Đội trưởng Liễu Vô Song cũng đã đợi sẵn ở đây.
Nhiều thành viên khác cũng đã có mặt.
Lâm Mộc phát hiện có cả thanh tra Lỗ và
Cao Thạch, xem ra hai người cũng có suất đi.
Phong độ của Cao Thạch ở vòng loại cũng rất ấn tượng, nếu không có Sở Nguyên, có lẽ anh ta đã là người chiến thắng vòng loại.
Đúng là anh ta sáng sủa hơn La Văn Thành.
Nếu như La Văn Thành đột phá đến Linh Phách Cảnh đỉnh phong sớm hơn mấy ngày thì có thể có cơ hội, dù sao khi La Văn Thành đột phá, danh sách những người đủ tiêu chuẩn di tích đã được xác định rồi.
"Là Lâm Mộc, cậu ta cũng ở đây sao?"
Sự xuất hiện của Lâm Mộc khiến những người khác đang có mặt bàn tán xôn xao.
Cao Thạch không vui nói: "Lâm Mộc gia nhập Liên Minh mới có mấy tháng, cho dù thể hiện tốt, hay trình độ có tốt, thì đợt đầu tiên đi thăm dò phế tích này cũng không đến lượt cậu ta, đúng không?"
"Đúng đó, Liên Minh chúng ta vất vả nhiều năm như vậy, hiện tại mới có cơ hội, người mới như cậu ta lại có thể có được một chỗ. Đây thật sự là không công bằng với nhưng thành viên lão làng không có suất đi ở Liên Minh đúng không?" "
Do Cao Thạch mở đầu nên hiện trường cũng vang lên mấy tiếng xì xào.
“Theo tôi thấy, có lẽ Lâm Mộc là nhờ có quan hệ.” Cao Thạch nói.
Những lời này lại trùng hợp lọt vào tai của Lâm Mộc.
Lâm Mộc cau mày nhìn Cao Thạch: "Cao Thạch, phiền anh ngậm miệng lại đi, anh không đủ tư cách để đánh giá tôi!"