EDITOR : Thy
" Cuối cùng, đại diện của môn Ngữ Văn—— Tiêu Duyệt Vân. " Đợi học sinh phía dưới hưng phấn vỗ tay xong, thầy Lưu chính thức bắt đầu tiết học.
Tiêu Duyệt Vân có chút kinh ngạc, không ngờ tới chỉ dựa vào thành tích của bản thân mình lại cũng có thể đảm nhiệm một chức vụ trong lớp ?
Đại diện môn Ngữ Văn...... theo nghĩa đen, chức vụ này dường như là do thầy Lưu phụ trách, đợi một lát nữa lúc ra về phải tìm hiểu thử xem đại diện môn Ngữ Văn bình thường phải làm gì mới thích hợp.
Từ nhỏ đã được dạy phải biết tôn sư trọng đạo, vì vậy nên Tiêu Duyệt Vân tuyệt đối là một học sinh tốt biết vâng lời, hoàn toàn dựa theo sự phân phó của thầy cô mà làm việc, lên lớp cũng vô cùng nghiêm túc, ánh mắt cũng rất có khao khát học hỏi, ngoài những lúc cúi đầu xuống nhìn vào ghi chép trong tập của mình thì y hết sức chuyên chú.
Điều này làm cho Lưu Thanh Tùng rất hài lòng, cảm thấy bản thân mình quả nhiên không nhìn lầm người.
Sau khi tan học, Lưu Thanh Tùng gọi Tiêu Duyệt Vân đến văn phòng trường tìm hắn, y lịch sự chào bạn cùng bàn một tiếng liền dịch chuyển băng ghế để từ cửa sau ra ngoài. Chỗ tốt của ngồi hàng cuối cùng chính là không cần bạn cùng bàn phải nhường chỗ cũng có thể tự do ra vào.
Ngay khi họ vừa đi thì lớp học bỗng chốc trở nên náo nhiệt lên.
Các nữ sinh hạnh phúc thảo luận về Tiêu Duyệt Vân, vài