Thẩm Ngọc Diệu thật sự rất hy vọng mỗi người đều hiểu được cái gọi là chừng mực.Ví dụ như không cần nói những thứ không nên nói, ví dụ như không nên đem suy nghĩ của mình, cưỡng chế áp đặt lên người khác.Đáng tiếc đại đa số mọi người đều không biết đạo lý này, chỉ biết khuyên bảo người khác, tuân theo quy tắc thế tục đặt ra.“Thật ra lúc sinh hài tử, thật sự rất đáng sợ, ta còn tưởng rằng mình sẽ không vượt qua được, không ngờ thế mà cũng vượt qua, đứa nhỏ kia lúc mới sinh ra nhăn nhúm, giống như một con khỉ đỏ, hiện tại lớn lên lại cao như vậy.”Tề Giai khoa tay múa chân, nhớ rõ chiều cao của con mình, vừa vặn đến xương hông của nàng ta.Vu Hương Tuyết che miệng cười khẽ: “Hài tử lớn rất nhanh, mỗi ngày một dạng, có đôi khi ta chỉ cần nhìn thấy nó, liền cảm thấy mỗi ngày trôi qua cũng không khó khăn đến vậy, Thục Quân, chúng ta đều đã có hài tử, hiện tại chỉ còn ngươi, nếu ngươi có thể có sinh được nữ nhi, ta nhất định phải cầu hôn cho tiểu tử nhà ta.”Lời này của nàng ta lập tức kéo đề tài đến trên người Tần Thục Quân, Tần Thục Quân có chút xấu hổ cong khóe miệng.Thạch Thải Vi nghe vậy, ánh mắt hơi sâu trong giây lát, sau đó nói: “Thục quân đừng để gia hỏa này lừa gạt, nếu Thục Quân có nữ nhi, nhất định là công chúa quận chúa tương lai của hoàng thất, đến lúc đó nhi lang cả kinh thành đều sẽ do Thục Quân ngươi tùy ý lựa chọn, nào đến phiên tiểu nhi tử đang bập bẹ học nói của nàng chứ.”“Ha ha ha, đúng vậy, Hương Tuyết à đến lúc đó cũng đừng trách ta không niệm tình nghĩa tranh giành với ngươi nha.”Hai người đều sinh được nhi tử, cho dù địa vị của các nàng không thấp, nhưng vẫn muốn có được một cô con dâu xuất thân hoàng thất.Tuy nói con dâu xuất thân hoàng thất không dễ hòa đồng, nhưng có thể trợ giúp cho nhà chồng rất nhiều.Vào triều làm quan, muốn leo lên vị trí cao, nhất định phải có chỗ đứng trong lòng Hoàng đế, lòng Hoàng đế cũng chỉ hơi lớn một chút, nếu không có tài đức khiến thiên hạ kinh diễm, vậy chỉ có thể là đi đường khác, khiến Hoàng đế nhìn bằng một con khác.Phò mã lại có thể vào triều làm quan, có một cô con dâu là nữ nhi hoàng thất, ngoại trừ ngày thường tương đối phiền toái ra, thì thật sự là trăm lợi mà không hại a.Tần Thục Quân nhìn khuôn mặt tươi cười của hai bằng hữu tốt, đột nhiên cảm thấy có chút xa lạ.Bọn họ có biết mình đang nói cái gì không?Hài tử của nàng còn chưa có bóng dáng, có lẽ sau này cũng không có, kết quả bằng hữu thân thiết nhất của nàng, cũng đã để mắt tới đứa con tương lai của nàng.Tần Thục Quân vốn có chút chờ mong trận đấu mã cầu kế tiếp, tâm trạng không kiểm soát được trượt xuống vực sâu.Nàng thật sự là cười không nổi.Sắc mặt Tần Thục Quân không tốt lắm, ba người họ cũng không cảm thấy vì lười nói của mình mà nàng mới bất mãn, mà là cảm thấy Tần Thục Quân bởi vì mình không có hài tử nên trong lòng mới buồn rầu.Tề Giai vươn tay, cầm lấy ngón tay có chút lạnh lẽo của Tần Thục Quân, lời lẽ nghiêm túc tâm tư sâu lắng dặn dò nàng: “Thục Quân, dù sao ngươi cũng phải tính toán cho tương lai sau này của mình, đứa nhỏ này, càng sớm mang thai càng tốt.”“Đúng vậy, chỗ ta có…” Vu Hương Tuyết đang định nói gì đó thì bắt gặp ánh mắt của Thẩm Ngọc Diệu.Thẩm Ngọc Diệu ngồi hơi xa, nhưng tai mắt nhạy bén, khoảng cách này không ảnh hưởng đến việc nàng xem trò.Từ góc độ của người ngoài cuộc, ở vị trí của nàng tuyệt đối không có khả năng nghe được âm thanh Tần Thục Quân và các nàng nói chuyện.Nhưng Vu Hương Tuyết sau khi nhìn thẳng vào mắt Thẩm Ngọc Diệu, luôn cảm thấy Thẩm Ngọc Diệu có thể nhìn thấu nàng ta, cho dù là cách xa như vậy, tựa như Thẩm Ngọc Diệu cũng có thể nhìn rõ.Vì thế nàng ta không khống chế được đè thấp thanh âm, thật cẩn thận nói: “Chỗ ta có một loại thuốc rất hiệu quả, ngươi có muốn hay không?”“....!Thuốc?” Tần Thục Quân kinh ngạc nhướng mày.“Ai, thật ra chúng ta rất đồng cảm với hoàn cảnh của ngươi.
Nhưng ngươi không cần quá cố chấp, nam nhân đa số đều như vậy, ngươi biết bên ngoài người ta nói cái gì không? Hoa nhà không thơm bằng hoa dại.” Vu Hương Tuyết lời lẽ thấm thía truyền thụ đạo làm chính thê của mình cho bằng hữu tốt: “Có được rồi sẽ không biết quý trọng, phần lớn nam tử trên đời này đều như thế, Thái tử xuất thân hoàng thất, dưới một người trên vạn người, hắn muốn gì đó nhưng lại không chiếm được cũng không trách thái độ của hắn sẽ lãnh đạm một chút.
Thục Quân, về sau thành tựu của Thái tử chắc chắn sẽ rất phi phàm, ngươi chỉ cần đứng vững gót chân, ngày tốt sẽ đến, sau khi gả đi, liền không thể tùy hứng như lúc còn ở trong phủ nữa.”Lời nàng ta nói có hơi sâu xa, Thẩm Ngọc Diệu nghe xong thì đỡ trán, những lời này làm nàng thật sự rất muốn nôn một trăm bãi.Cái gì mà đồng cảm? Trên đời này làm gì có loại đồng cảm kiểu này, chỉ có người muốn cưỡng ép người khác phải cúi người chịu đựng như mình mà thôi.Đúng là địa vị của Thái tử rất cao, nhưng không phải hắn muốn gì thì cũng có thể đoạt được, Hoàng đế vẫn còn thì hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, trên đời này quyền lực có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng chuyện làm không được cũng rất nhiều.Tần Thục Quân là Thái tử Lương Đệ, năm đó Thái tử nạp nàng vào hậu cung, nhưng đâu có ai cầm dao dí vào cổ Thái tử ép hắn cưới đâu, gật đầu đồng ý để Tần Thục Quân vào Đông Cung, lúc trước hắn thỏa hiệp, giờ lại thấy bất mãn, còn cho rằng bạo lực lạnh nhạt là hợp lý nữa chứ!Mà những lời này hoàn toàn chỉ là vẽ ra một cái bánh lớn, chẳng bao giờ ngày tốt lại đứng đợi ngươi cả.
Nếu như có một ngày không thể tự mình đứng lên, vậy thì thứ chờ đợi nàng tuyệt đối không phải là ngày tốt, mà là địa ngục vô tận!Cuối cùng, còn ngầm chọc ngoáy Tần Thục Quân quá tùy hứng cố chấp, lời này là nghiêm túc đấy à? Nếu Tần Thục Quân thật sợ tùy hứng cố chấp thì giờ phút này nàng đã bị Thái tử chèn ép đến chẳng còn đường mà giở thói tình tình rồi!Mà cho dù Tần Thục Quân có tùy hứng thật đi chăng nữa, thì Vu Hương Tuyết nào dám cả gan nói những lời này trước mặt Tần Thục Quân.
Gặp phải người tính tình nóng nảy, đã sớm giống Dương Khả Khanh và Thạch Thải Văn đánh nhau túi bụi rồi.Trầm Ngọc Diệu vừa chửi bới, vừa nhìn Tần Thục Quân ở bên kia.Vẻ mặt Tần Thục Quân càng trở nên khó coi, nàng nhìn bằng hữu tốt thuở xưa, lại nghĩ đến những phụ nhân mình gặp trong cung, chính thê quan lớn, còn có cả quý nhân trong cung.Trong miệng bọn họ đều nói nàng phải quản lý Đông Cung thật tốt, nói nàng phải thông cảm cho Thái tử nhiều hơn, giống như giá trị cả người nàng chỉ thể hiện ở chỗ