Bất cứ ai khi đã để người trước mắt ở trong lòng, đều sẽ soi được đến từng chân tơ kẽ tóc.
Trong điện thoại di động của người yêu mình lại có những tin nhắn ngắn không đầu không đuôi trên làn da trắng nõn lúc anh hôn lên lại nhìn thấy những vết đỏ rất nhỏ mà xa lại, thường thường sẽ ngồi cười tủm tỉm không biết vì sao...!Lúc anh thử thăm dò sơ sơ, ánh mắt của người yêu luôn né tránh anh, ấp a ấp úng, làm cho anh không nỡ hỏi lại.
Từ lần trước sau khi gặp mẹ của anh xong, người yêu anh lại muốn nói chia tay với anh, quan hệ của bọn họ vẫn đang rất căng thẳng ngột ngạt.
Trong quãng thời gian này anh vẫn luôn dốc sức thử mọi cách để bù đắp, dỗ dành cho cậu, lo lắng từng miếng ăn giấc ngủ của cậu, hy vọng cậu có thể hồi tâm chuyển ý.
Anh không muốn làm mọi chuyện thêm rắc rối vào lúc này, vì vậy, những chất vấn giấu ở trong lòng luôn không thể nói nên lời.
Có đôi khi, thực sự không kiềm chế được, lời nói đã gần ra khỏi miệng, lại bị anh nén xuống.
Trong lòng không ngừng nảy sinh những nghi vấn, thế nhưng anh chỉ có thể liên tục đè xuống những câu hỏi kia, vẫn tỏ vẻ bình thường thể hiện tình cảm với người yê.
Trong mối quan hệ này, cho dù có người mắc phải sai lầm trí mạng...!thì người ấy cũng tuyệt đối không phải là Diệp Minh.
...
“Ê,” cậu trai vênh mặt hất hàm nói với y, “Anh đã trở về nước, sao mấy ngày nay không thấy bóng anh đâu?”
“Bận việc thật mà” Người đàn ông nhìn cậu, cười cười chầm chậm: “Làm sao, em cô đơn hả?”
“Anh mà có đi làm à?” Diệp Minh cà khịa: “Chả phải anh là rich kid ăn không ngồi rồi đấy thôi?”
“Đúng đúng,” Vệ Gia thong dong đáp: “Anh là vậy đấy.
Có điều, lại nói tiếp...!chả phải em cũng là hoa có chủ đó à?”
Mặt Diệp Minh sượng ngắt.
Thoạt nhìn nhóc con này nhìn thật đúng là ngây thơ vô tội, đúng thật như mình chả hề làm điều gì sai.
Y nhìn gương mặt trắng muốt của cậu, vừa mỗi ngày kiểm điểm lại hành vi hèn hạ của mình, vừa chịu không nổi cơn kích động, bắt đầu rờ mó chân tay vào cậu.
Một mối quan hệ vụng trộm xấu xa lại làm cho cơn phấn khích thêm cao hơn.
“Nào, nào, đừng giận mà” y nói: “Đều do anh sai hết, là anh dụ dỗ em….”
Bọn họ bắt đầu hôn môi.
Hôn rồi lại hôn, Diệp Minh mới vươn tay lên sờ vào cơ thể của y đầy thành thạo, từ bên hông...!sau đó đi xuống.
Người đàn ông không hề ngăn cản, chỉ là nhìn cậu với vẻ thản nhiên, chân mày giãn ra, lộ ra nụ cười mỉm bên môi.
Diệp Minh cách lớp quần mà bóp vào ciu y, thứ đồ chơi này ở trong tay cậu đã cứng đến nỗi giống như một cây gươm bị nung đỏ.
“Sao mà… mới đó anh đã cương rồi? Dâm quá vậy hả, bị thằng đàn ông khác sờ đại mấy cái mà đã có cảm giác rồi à.” Diệp Minh không phân tốt xấu, trách móc y.
“Aizzz...!” Vệ Gia kìm lại kích động muốn ưỡn eo, tiếp lời nói chọc của cậu: “Thì đây chả phải là do mới được nếm mùi trai sao? Định lực quá kém...! sau này sẽ khá hơn thôi.”
“Dù gì cũng không cần dùng đến chỗ này.” Cậu trai cười hừ một tiếng.
Vệ Gia hôn gò má của cậu, không tính chối.
Diệp Minh dùng tay xoa bóp, bóp vào một cái, động tác không hề nhẹ nhàng chút nào, lại khiến cho vòng eo của y như tê dại, chỗ ở dưới không ngừng chảy ra dịch như thể hiện cho cơn hứng tình và sự khao khát.
Đối với những đau đớn do đối phương gây ra này, cậu cảm thấy như thật ra trong bụng y vẫn thích lắm.
Hai chân y tự động tách ra, tùy ý để tay của cậu âm thầm luồn vào khe giữa hai chân.
Cho dù dung túng như vậy, Diệp Minh vẫn trách y: “Sao anh mặt dày quá vậy? Bây giờ chúng ta còn đang ở bên ngoài mà.”
“Chả phải thế mới thật khéo sao?” y trả lời: “Trước mặt mọi người, thêm phần kích thích? Em không thấy n*ng hơn à?”
Diệp Minh có hơi bất ngờ: “Có anh mới n*ng ấy...!Ưhm!”
Vệ Gia ôm chặt lấy cậu, sau đó nụ hôn càng sâu và nóng bỏng hơn, đầu lưỡi vói vào trong nhờ kẽ hở giữa đôi môi, khuấy động mút vào, hôn đến mức Diệp Minh đã quên mình muốn nói gì.
Vốn đã nói là ngày hôm nay hai người đi ra ngoài chơi, kết quả còn chưa bước chân được lên xe, đã ở dưới lầu làm chuyện xằng bậy rồi.
Tuy là vào giờ này buổi chiều, ai cũng đang bận rộn, trên đường không có người nào, thế nhưng hai cậu thanh niên cao lớn lại cứ ôm ôm ấp ấp trong góc như thể, cũng đủ gây chú ý cho mấy người tình cờ lướt qua.
Thỉnh thoảng có ánh mắt khác thường bay tới, còn có những ánh nhìn chăm chăm vừa hiếu kỳ lại khinh bỉ, cũng làm cho Vệ Gia hết sức bất mãn.
Thế nhưng y mò vào chỗ ‘thằng nhỏ’ phía dưới của cậu, đã nhướng mày lên: “Hừ, làm thế này đúng là em thấy n*ng hơn thật!...!Lúc nào cũng toàn nói một đằng nghĩ một nẻo thôi.”
Thích gì cũng không nói, đúng là cậu ‘trai hư’ thích dối lòng mình mà
Diệp Minh hơi chớp mắt, hỏi: “...Anh đang mắng em trong đầu đấy à?”
Vệ Gia nhìn cậu cười: “Đâu, anh đâu dám chứ.”
Ngón tay của Diệp Minh mò tới chỗ lưng quần của y, sau đó luồn tay xuống hẳn phía dưới, không nhẹ không nặng mà nhéo mông một cái.
“...!” Vệ Gia vẫn cảm thấy mông bị chơi thế này có hơi kỳ, có điều chỗ đó khi cậu vừa chạm vào, quả thật có hơi ngứa.
Thật sự là làm gay vẫn thấy sướng được à? Sau mấy lần, dần dần y cũng không thấy đau đớn như vậy nữa, lúc bị đâm vẫn cảm nhận được cơn đau quái dị, nhưng vẫn phải tự mình sục tay thì mới có thể bắn ra được.
Cây hàng của cậu nhóc này lại thật dữ dằn, mấy lần làm đến cùng, ** y tới khi lỗ hậu phải chịu thua mà mở rộng ra, ngoan ngoãn để con c*c ra vô, thật giống như đã biến thành một cái bao trùm ngoài cây hàng kia, chuyên môn dùng để ép tinh ra cho cậu.
Mỗi lần xong, bản thân Diệp Minh đã thỏa mãn rồi sẽ không để ý tới y nữa, nhưng vẫn sẽ nhìn y tự sục.
Bị cậu nhìn, Vệ Gia không được tự nhiên, có điều rất nhanh sẽ dần thả lỏng, y vừa dùng tay sục lên xuống cây gậy th*t cương cứng của mình, vừa kiềm chế nói lời khiêu khích: “Thế nào?...!Hư...!Đừng nói, bị em nhìn thế này...!thấy sướng lắm... “
Dưới ánh nhìn của cậu trai, hành vi tự an ủi bình thường vẫn luôn vô vị buồn chán, giờ cũng thành như có gì đó thú vị hơn nhiều, thậm chí còn thấy hơi mắc cỡ.
Đương nhiên Vệ Gia sẽ không đem biểu hiện ra ngoài nét xấu hổ ấy.
...!Lúc này, ngón tay của cậu đã trượt vào trong chỗ miệng huyệt còn đóng chặt, vẫn đang khó khăn khuấy động bên trong, Vệ Gia theo phản ứng kẹp chặt mông lại, sau đó hỏi cậu: “Em tính làm ở đây thật à?...!Ư...!Đừng phá nữa mà...!Trước khi đến anh đã nong sơ rồi...!“
“Chỉ chơi một chút mà thôi, ” Diệp Minh bĩu môi: “Nong qua rồi mà vẫn chặt như thế, vốn cũng đâm vào lọt mà…”
Không hổ là trai còn truynh hai mươi bảy năm, lỗ đ*t chặt hơn bình thường, lúc cậu dùng ngón tay cắm vào, vị thiếu gia này còn biết để lộ biểu cảm thật đáng để ngắm nhìn.
...!Nhìn khó chịu hơn, mang theo một tia nhẫn nại và vẻ kiềm chế, làm cho cậu càng muốn được một tấc lại muốn tiến một thước.
“...!” cảm giác bị cậu trai tấn công rất kỳ quái, Vệ Gia kiềm chế sự thôi thúc muốn bắt tay cậu lại, giọng căng thẳng: “Chơi thích không? Bên trong của anh vừa ướt vừa nóng...! Lúc đút vào bảo đảm làm em sướng”
Y chớp mắt một cái, thỉnh thoảng quay đầu hướng này nhìn người đi đường, sau đó vươn tay, đem cậu trai che chở vững vàng trong lòng mình, không muốn để cho người khác thấy được bất cứ thứ gì
Mặc dù không thể nào ngăn được những người này đi nói lung tung khắp nơi, nhưng chưa tính tới việc y làm bậy bị người khác thấy, thì vẫn phải giữ mặt mũi cho cậu nhóc này chứ.
Diệp Minh không quan tâm, ngón tay lục lọi ngay gần sát cái lỗ, mò đến mức cái lỗ y như muốn nhũn ra.
Chả lẽ tính chơi ngoài đường thật à!? Vệ Gia âm thầm suy nghĩ:...!Quên đi, miễn em ấy thích là được.
“Tạm thời chờ chút đã...!” Diệp Minh nhìn y, lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Vào nhà rồi