Đầu năm nay chẳng lẽ thiên tài tràn lan như cải trắng sao?
Mọi người nhìn về phía Cơ Vân Lưu, ánh mắt mang theo sự hâm mộ, phảng phất như thấy được một thứ báu vật vô giá.
Dựa theo trình độ của Cơ Vân Lưu, tương lai nhất định sẽ là nhân vật lớn trong Tu Chân giới, nếu có thể cùng hắn có chút ít quan hệ, tương lai tất nhiên sẽ đem đến chỗ tốt cho gia tộc của bọn họ.
Những người này đều là gia tộc phụ thuộc vào Quân Sơn Phái hoặc là phụ thuộc trưởng lão, có thể ngồi vào loại vị trí này, mỗi người đều là người nhạy bén, đối với những thứ liên quan đến lợi ích có khứu giác cực nhạy.
Bọn họ lần này mang người trong gia tộc hoặc đệ tử nội môn đến Quân Sơn Phái bái sư, còn không phải là muốn dựa vào gốc cây lớn Quân Sơn Phái đi, nếu đệ tử nhà mình ở Quân Sơn Phái lấy được một ít tên tuổi, như vậy gia tộc nhà bọn họ sẽ chiếm được nhiều chỗ tốt.
Lần này bọn họ mang theo những đứa nhỏ ưu tú nhất trong tộc tuyển ra, nhưng dù có tính là ưu tú nhất cũng không so được với đứa nhỏ trước mắt này, cho nên việc có thể quen biết được đối phương, chính là việc cần thiết bọn họ phải làm hiện giờ.
Mọi người xoa tay, trong lòng hầm hè nóng lòng muốn thử, chỉ là còn chưa nghĩ tốt lời chào hỏi, không ai dám tùy tiện quấy rầy, huống chi bọn họ cũng sợ, lỡ tính tình đối phương không tốt, bọn họ đều là người trưởng thành, lại bị cự tuyệt, mặt mũi tóm lại là sẽ khó coi, cho nên do do dự dự, không một ai dám tiến lên.
Chu Chu đương nhiên phát hiện được ánh mắt của mọi người xung quanh, đồ đệ nhà mình bị người khác xem trọng, trong lòng y đã sớm nở hoa, hận không thể lập tức chạy đến trước mặt đối phương khoe khoang một phen, chỉ là nghĩ đến thân phận Vân Thanh Mạch hiện giờ, lập tức quyết định, y vẫn nên tiếp tục cao lãnh thôi.
Cơ Vân Lưu cũng phát hiện được ánh mắt của mọi người, như có như không liếc nhìn một lượt.
Mọi người chỉ cảm thấy một trận hàn khí thổi qua, đồng thời đều rùng mình, từng người mờ mịt, người này nhìn người kia, thấy đối phương cũng mang vẻ mặt mờ mịt, liền càng thấy kỳ lạ, chỉ là, ai cũng không nghĩ là Cơ Boss.
Chu Chu ra vẻ bình tĩnh, Cơ Boss cũng bình tĩnh.
Mặc kệ là thật là giả, thầy trò hai người dưới một đống ánh mắt, biểu tình gì cũng không có bộc lộ, diện vô biểu tình, thong dong bình tĩnh.
Tư thế bình chân như vại này, càng làm gia tăng suy đoán của mọi người đối với thân phận của bọn họ.
Hai người tuy rằng ăn mặc bình thường, nhưng khí độ như kia, nếu nói không phải xuất thân từ đại gia tộc, đương nhiên sẽ không có ai tin.
Rốt cuộc, có một người bước đến phía Chu Chu một bước.
Đó là một nam nhân trung niên hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn mặt đôn hậu chính trực, hắn thi lễ với Chu Chu một lần, sau đó liền ngẩng đầu, sớm đã nở nụ cười xã giao, vị nam nhân kia cười, mở miệng nói: "Vị đạo hữu này, tại hạ là Âu Dương Húc, đến từ Thanh Long trấn, Âu Dương gia, xin hỏi đạo hữu là đưa người nhà đến bái sư?"
Chu Chu không nghĩ tới đối phương có thể chống lại biểu tình người sống chớ lại gần mà tiến lên hàn huyên, hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó liền che giấu lại, đem biểu tình điều chỉnh chút, vừa không có vẻ quá mức nhiệt tình, cũng không làm cho người khác cảm thấy lãnh đạm, hơi hơi mỉm cười nói: "Gặp qua Âu Dương đạo hữu, tại hạ họ Chu, danh Thuyền, hôm nay chính là đưa đệ tử tiến đến bái sư, Âu Dương đạo hữu cũng thế?" Chu Chu tuy biết rõ nhưng vẫn hỏi, đối phương không phải đưa đệ tử tới bái sư, còn có thể tới làm cái gì, nhưng y không hề có biểu tình nói dối trắng trợn mà là khéo léo, uyển chuyển.
Âu Dương Húc quen thuộc nói: "Nga, hóa ra là Chu đạo hữu, tại hạ cũng giống Chu đạo hữu đưa đệ tử trong tộc tới đây bái sư, Quân Sơn Phái mười năm mới tổ chức lễ thu đồ đệ một lần, không thể bỏ lỡ được.
Chỉ là Quân Sơn Phái thu đồ đệ rất nghiêm, ta đưa đệ tử đến bái sư, thấy có không dưới trăm người, gia tộc lớn như Trương gia, Lâm gia, Nam gia, Mạnh gia cũng đều có trưởng lão dẫn đệ tử đến.
Cùng đệ tử của những đại gia tộc đó so sánh, thận phận của đồ đệ nhà ta không biết có đọ được với bọn họ hay không?"
Nếu Chu Chu vẫn còn là Vân Thanh Mạch, y nhất định biết bốn đại gia tộc Trương Lâm Nam Mạnh chính là bốn gia tộc lớn phụ thuộc vào Quân Sơn Phái, đương nhiên sức ảnh hưởng của Quân Sơn Phái cũng chỉ ảnh hưởng trong phạm vi nhất định, nhìn lại toàn bộ Tu Chân giới, ngay cả Quân Sơn Phái cũng chỉ là muối bỏ biển, như cát sỏi, như con kiến, đừng nói đến bốn đại gia tộc phụ thuộc vào Quân Sơn Phái.
Đối với Âu Dương Húc như đã quen, Chu Chu ôn nhã cười, nói: "Tại hạ chỉ là một người tu tiên, nào so được với những gia tộc đó, chỉ là đệ tử duy nhất còn nhỏ, không sợ bọn họ mà thôi." Tuy rằng ngữ khí nhàn nhạt, nhưng vẫn mang theo một chút tự tin.
Âu Dương Húc vội vàng nói: "Chu đạo hữu đừng nói thế, đệ tử này của ngươi tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã đạt được Luyện Khí kỳ tầng mười hai, thực sự làm người khác cảm thấy ngưỡng mộ cùng kinh ngạc, nhìn lại toàn bộ những thiên tài trước kia, xem ra đồ đệ ngươi không kém cạnh họ, lần này Quân Sơn Phái mở lễ thu đồ đệ, nhất định sẽ được nhận, được thầy tốt chỉ dạy, đối với con đường trong tương lai sẽ rất sáng lạn."
Chu Chu nhịn không được mà tự mình cảm thán, sư phụ hắn không phải đang ở trước mắt đây hay sao.
Ngoài miệng lại rụt rè nói: "Đường tu tiên chính là bất chấp mà đi, luôn gặp khó khăn cùng thử thách, có sư phụ tốt chỉ dạy, nhưng tương lai của hắn như thế nào, cũng phải do chính hắn quyết định.
Ta nhìn Âu Dương đạo hữu hẳn đã đến tích cốc