Sau khi Cố Quyết nói xong, Nguyễn An An nhìn thấy người phụ trách đeo kính bên cạnh yên lặng đi tới cửa, lặng yên không một tiếng động mà rời khỏi phòng.
Hiện tại phòng khách to như vậy, chỉ còn lại hai người có mối quan hệ phức tạp.
Nguyễn An An vốn chỉ nghĩ là cuộc gặp mặt đơn thuần giữa hai bên, không nghĩ tới……
Đây là bạn học, người cô yêu, người chồng mỗi ngày ôm cô ngủ.
Nguyễn An An không chớp mắt nhìn chằm chằm người bên gối, nhìn quá lâu, mắt trừng lên đã có chút mỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô không khỏi nghĩ lại, rốt cuộc bắt đầu sai từ đâu.
Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt …… ấn tượng về anh thật ra chỉ là một cậu học sinh.
Một người lớn lên vô cùng đẹp trai, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến cô phải luân hãm tuổi trẻ.
Chỗ này không sai.
Sau này ——
Sau này, hai người ngồi cùng bàn, Nguyễn An An phát hiện Cố Quyết vừa học vừa làm gia sư, phát hiện di động anh bị vỡ màn hình nhưng cũng không đi sửa, bởi vì không có tiền, phát hiện ra những bộ quần áo anh hay mặc đều không phải hàng hiệu……
Đương nhiên, trong đó cũng có nguyên nhân từ chính cô.
Diện mạo anh cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của cô, đương nhiên Nguyễn An An không hy vọng anh là loại thiếu gia ăn chơi mà cô chán ghét nhất, cô cũng sẽ vô thức mà ký gửi kỳ vọng của cô lên người anh.
Huống chi cuộc gặp mặt đầu tiên của bọn họ là ở trường học chứ không phải quán bar hoặc tiệc tối. Cố Quyết đẹp trai lại sạch sẽ, Nguyễn An An hy vọng anh chỉ đơn thuần là một sinh viên. Sau này phát hiện anh nghèo, quả thực càng khiến cô cảm thấy trìu mến.
Tất cả đều thuận lý thành chương.
Vì vậy đỉnh đầu anh rất tự nhiên được đánh dấu một chữ “Nghèo” .
Hơn nữa càng ở chung với anh, con người anh lại càng lập thể, thanh thuần, mỹ mạo, thanh bần rồi lại thập phần ưu tú.
Mà hiện tại, tất cả đều sụp đổ.
Giờ khắc này, đại não cô có vô số ý tưởng trộn lẫn vào nhau loạn thành một đoàn.
Giống như có hàng vạn người đang cầm loa rống lên với cô —— “Mẹ kiếp”, “Rốt cuộc vì sao mình chưa từng hoài nghi”, “Mẹ kiếp”, “Anh đúng là biết diễn”, “Ảnh đế sao”, “Sao có thể nhịn được a a a a”, “Mình thật ngốc ô ô ô”…… Mà trong lúc đó, còn xen kẽ thêm vài câu “Mẹ nó hôm nay anh quá đẹp trai”.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“……”
Thuộc tính của nhan cẩu đúng là lúc nào cũng phát huy tác dụng.
Tuy rằng hiện tại Nguyễn An An không quá thanh tỉnh, nhưng chỉ số thông minh của cô vẫn còn đó, trong đầu có một sợi dây căng ra, vì thế khi Cố Quyết duỗi tay muốn chạm vào cô, động tác đầu tiên của cô chính là lui về phía sau nửa bước.
Biểu tình của Cố Quyết có chút kinh ngạc.
“……” Nguyễn An An nhấp môi, ánh mắt mang theo chút cảnh giác nhìn anh “Anh đừng nhúc nhích, chúng ta nói xong chuyện này trước…… chuyện khác tính sau”, ví dụ như vợ chồng ân ái gì đó.
Rốt cuộc chuyện này thật sự quá lớn.
“Nói xong?” Cố Quyết buông tay xuống đút vào trong túi quần, một động tác rất bình thường, khi ở trên người anh lại mang theo vẻ quý khí không thể giải thích được “Bắt đầu nói từ đâu? Khi nào mới nói xong?”
Nguyễn An An nhìn một loạt động tác này của anh, đột nhiên nghĩ suy nghĩ ban đầu của mình vô cùng ngây thơ ngu xuẩn.
—— Trước kia cô còn cảm thấy, tuy rằng Cố Quyết nghèo, nhưng trước nay cô chưa từng cảm thấy bần cùng là chuyện gì đó khó có thể mở miệng, hỏi anh điều gì anh cũng nói thật, loại tinh thần này vô cùng khiến người cảm động.
“Bắt đầu từ nguyên nhân đi.” Nguyễn An An nhìn chằm chằm anh, hỏi: “Anh nói xem, rốt cuộc vì sao…… Ngay từ đầu, anh đã cho người ta cảm giác rằng mình nghèo khó?”
Nếu không phải vài lần mấu chốt kia thì sao cô lại dễ dàng tin tưởng đến vậy!!
Cố Quyết dứt khoát gật đầu, tác phong vẫn như bình thường, không chút đùn đẩy “Được.”
“Có lẽ em không nhớ rõ……” Cố Quyết thở dài “Vẫn là chuyện khi còn học cấp ba. Anh nhớ anh đã từng nói với em, lúc ấy anh rất thích nghe em nói chuyện cùng Bổn Bổn, cho nên anh ngồi xổm trên góc tường nghe lén em nói chuyện.”
Nguyễn An An cho anh ánh mắt “Em nhớ rồi, anh tiếp tục”.
Cố Quyết tiếp tục: “Bình thường em đều nói ngày hôm nay đã xảy ra chuyện gì, phàn nàn về giáo viên nào đó trong trường học. Nhưng có một lần, sau khi em chạy tới thì cảm xúc rất khác thường, ngây người không bao lâu liền bắt đầu vừa vuốt lông Bổn Bổn vừa khóc. Cho nên anh…… Không cẩn thận nghe được chuyện có quan hệ với gia đình em và cái nhìn về đối tượng tương lai em muốn kết hôn.”
Nguyễn An An sửng sốt.
Cô…… hình như cũng nhớ rõ lần kia.
Cô không nhớ rõ những lời kêu ca phàn nàn bình thường, nhưng ngày chạy tới khóc lóc với Bổn Bổn đó, cô có ấn tượng.
“Lúc trước anh nói với em anh không nhớ rõ chi tiết, kỳ thật không phải vậy…… Thời điểm ấy hầu hết lời nói của em anh đều nhớ rõ, đặc biệt là chuyện em không thích quan hệ với những kẻ có tiền……”
Còn có một số lời nói khi tức giận, nói cô kết hôn thì chồng cô phải càng nghèo càng tốt.
Hiện tại nghĩ lại, với tư cách là 1 người con gái không được công khai của Nguyễn gia, đại khái ngay từ trong chính nhà mình cô đã cảm nhận được cái gì gọi là xã hội thượng lưu, cái gì gọi là vòng tròn ngợp trong vàng son, bên trong có quá nhiều điều dơ bẩn, đáng ghê tởm.
“Anh đoán nhất định người nhà em đã tạo thành bóng ma cho em, bằng không em cũng sẽ không có suy nghĩ này.” Cố Quyết nói xong, anh đưa ra giả thiết “Nếu anh không gặp được em trong sân trường, mà là thông qua lời giới thiệu của ba mẹ, em có thể thích anh nhanh như vậy sao?”
Nguyễn An An không trả lời.
Nhưng trong lòng đã có đáp án.
Đại khái là…… Không thể nào.
Giống như cách đối xử của cô với Trình đại công tử, nghe xong lời Lâm Tùng Bách nói, cô đồng ý đi gặp người.
Kết quả thì sao? Hai người chưa từng liên hệ với nhau, chỉ là ứng phó với người lớn mà thôi.
Nếu đối tượng đổi thành Cố Quyết……
Quả thật, Cố Quyết có diện mạo rất hợp với gu thẩm mỹ của cô, cách nói chuyện, giơ tay nhấc chân, ngay từ khi mới nhìn thấy cô đã đặc biệt yêu thích.
Nhưng Nguyễn An An cảm thấy tâm lý phòng tuyến của mình sẽ cao hơn tất cả.
Quy tắc cô định ra cho bản thân chính là không tìm loại công tử nhà giàu, nếu biết trước anh là Cố nhị thiếu, như vậy anh và Trình đại công tử có gì khác nhau, đơn giản là chỉ khiến cô khắc sâu ấn tượng, khiến cô càng thêm tiếc hận mà thôi.
Cho dù hai người có duyên từ thời cấp ba nhờ Bổn Bổn thì khả năng cao là hai người sẽ không đi đến một bước ngày hôm nay.
Nghĩ như vậy …… hình như, có chút đáng sợ.
“Bảo bối” Cố Quyết đột nhiên thả nhẹ thanh âm “ Ngoại trừ chuyện này, anh không hề gạt em bất cứ chuyện gì, em thích anh, có lẽ không chỉ bởi vì anh nghèo.”
Nguyễn An An không nói gì.
Trong nội tâm ngầm tán thành.
Đương nhiên không phải thích anh nghèo, cô thích anh quá nhiều quá nhiều điểm, nhiều tới mức không đếm được.
Cố Quyết thân cao, ngày thường Nguyễn An An vẫn luôn đi theo con đường nữ sinh thanh thuần nên chỉ đi giày đế bằng, cô chưa từng đi giày cao gót tám centimet nhìn mỹ nhan của anh từ độ cao như thế này.
Hai người trầm mặc, Nguyễn An An đối diện với anh vài giây, nhìn bộ tây trang thẳng thớm cùng tư thế tay đút túi quần, thời điểm không nói lời nào, trong đầu có một ý tưởng không ngừng hiện lên.
—— Anh mặc tây trang thật sự quá con mẹ nó đẹp.
Vốn dĩ Nguyễn An An tự nhận mình có thể duy trì lý trí nói chuyện với anh, nhưng chỉ trong một cái chớp mắt cô liền bị đánh lạc hướng.
Cô đột nhiên hỏi: “Ngày thường anh đi làm đều mặc như vậy?”
“……”
Cố Quyết sửng sốt.
Vấn đề này rõ ràng không nằm trong phạm vi dự đoán của anh.
Nhưng rất kỳ quái, dường như là có thần giao cách cảm, anh có thể lập tức dò tới điểm mấu chốt của Nguyễn An An ở đâu.
“Không phải.” Anh nói “Anh rời khỏi nhà là quần áo gì, đến công ty chính là quần áo đó……” Anh giải thích tất cả những thứ khiến Nguyễn An An để ý nhất “Ngoại trừ những trường hợp vô cùng đặc biệt cần anh ra mặt ký tên hoặc bàn chuyện làm ăn thì anh hầu như không bao giờ mặc như vậy. Hơn nữa anh cũng không xuất hiện trong tầm mắt nhân viên công ty, tất cả thư ký đều là nam.”
Nguyễn An An rất vừa lòng.
Nhưng cô vẫn cười hừ một tiếng, theo phản xạ có điều kiện phản pháo “Ai biết được là nam thì có an toàn hay không.”
“An toàn.” Cố Quyết thật sự trả lời cô “Lúc trước câu hỏi này có nằm trong danh sách câu hỏi phỏng vấn, cho nên bên người anh rất an toàn, em có thể yên tâm.”
“……” Nguyễn An An sửng sốt một chút “Không đến mức đó chứ, cẩn thận như vậy?” sau đó cô nhanh chóng phản ứng lại “Hay là vì anh đã từng……”
“Ừ, thời điểm học đại học từng có vết xe đổ.”
Cố Quyết đối với chuyện này cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, ví dụ như người anh em tốt của anh đột nhiên quay sang thích anh…… Loại xấu hổ này thật sự đã từng xảy ra. May mà trong nước còn mấy đứa con trai từ nhỏ đến lớn đều thẳng tắp.
Anh không kỳ thị những người này, nhưng dù sao cũng phải giảm thiểu khả năng phạm sai lầm xuống còn thấp nhất, tất cả đều vì muốn tránh xuất hiện tình cảm không nên có. Mối quan hệ bạn bè của Cố Quyết không hoàn toàn đều là thẳng nam, anh cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần đừng thích anh là được.
Nguyễn An An muốn hỏi kỹ càng tỉ mỉ chuyện “Vết xe đổ” một chút, nhưng nghĩ tới bầu không khí hiện tại, không quá thích hợp.
Cô “Ừm” một tiếng, “Vậy, tiếp tục quay trở lại chuyện vừa rồi……”
“Cho dù anh giải thích lý do…… khá hợp lý. Em có thể hiểu là vì anh muốn giữa chúng ta có một sự khởi đầu bình thường, chứ không phải thông qua người lớn trong nhà……” Nguyễn An An tìm lại được khí thế, nói năng vô cùng khí phách mà trách cứ: “Vậy cũng là cố ý lừa gạt!!!”
“……”
Hôm nay để phù hợp với bộ trang phục trên người nên trên mặt Nguyễn An An có trang điểm nhẹ nhàng, tinh xảo thích hợp, thời điểm không nói cười thoạt nhìn khác hẳn với loại cảm giác xinh đẹp lạnh lùng thường ngày.
Lúc này biểu cảm sống động, đôi mắt mở lớn, lại biến trở về cô gái nhỏ của anh.
Cố Quyết thở dài trong lòng.
Quyết định lấy ra kim bài miễn tử cuối cùng kia.
“Hơn mười ngày trước, em có đồng ý với anh một chuyện.” Cố Quyết nhắc nhở nói “Buổi tối, nửa đêm…… Thời điểm đáp ứng. Lúc ấy anh nói, anh vẫn chưa nghĩ ra yêu cầu của mình.”
Nguyễn An An: “……”
Không biết vì sao, Nguyễn An An lập tức nghĩ tới, lời nói trên giường có thể tin được sao? Có thể tin được sao???
Mỗi lần anh nói không còn bao lâu nữa sẽ kết thúc, cuối cùng không phải đều kéo dài tới hai ba lần sao???
Nguyễn An An chửi thầm xong, hỏi: “Vậy hiện tại anh nghĩ kỹ rồi?”
“Ừ” Cố Quyết gật đầu “Rất đơn giản, chính là em đừng nóng giận.”
“……” Nguyễn An An lặp lại “Thật, đơn, giản?”
“Chuyện lớn như vậy, ảnh hưởng nhiều như thế, chồng em trong một đêm từ một nam sinh viên đi thuê nhà biến thành tổng tài Cố thị ……” Nguyễn An An nhìn anh, không dám tin tưởng “Chuyện này anh cảm thấy dễ chấp nhận thế sao???”
“Anh biết là rất khó.” Cố Quyết thừa nhận, chỉ là câu nói tiếp theo của anh khiến cô