Vệ Hành nghe được lời của Kế Duyên, trên mặt càng tươi như hoa.
Dựa theo ánh mắt của lão, xem ra Thiết Mạc trước mắt này tuyệt đối là một cao thủ Thiết Hình Công luyện rất có hỏa hầu, mà cao thủ thì không có khả năng lưu lạc trong dân gian, tất nhiên đã từng là người trong công môn ở Đại Trinh.
Về điểm này, lão đã nghe hạ nhân nói qua.
Một người như Thiết Mạc có xác suất lớn từng làm vị trí tương đối cao trong công môn của Đại Trinh.
Nói không chừng, hắn còn làm tổng bộ đầu của một châu, thậm chí có thể là tổng bộ đầu của kinh sư.
Lúc này, hắn còn đặc biệt đến thành Lộc Bình, Trung Hồ Đạo, để bái phỏng Vệ gia, khiến cho Vệ gia rất có mặt mũi, có cảm giác như hoàng triều Đại Trinh cũng rất quan tâm mình, làm cho Vệ gia cảm thấy lâng lâng.
"Ha ha ha ha ha, Thiết tiên sinh khách khí rồi.
Ngài từ xa mà đến, sớm phái người thông báo một tiếng, cần gì tự mình tới cửa bái phỏng.
Vệ thị nhất định sẽ đi nghênh đón."
Quả là mèo khen mèo dài đuôi.
Vệ Hành dò xét Thiết Mạc do Kế Duyên biến thành một hồi, cuối cùng mở miệng nói.
"Sớm nghe nói Thiết Hình Công dễ học khó tinh, từng có người ỷ vào nó để hoành hành thiên hạ.
Tuy võ công của Vệ Hành ta chưa được xếp hạng ở trong trang, nhưng cũng tự thấy không quá kém.
Không biết ta có thể hân hạnh cùng Thiết tiên sinh luận bàn một chút hay không? Chúng ta đánh đủ là dừng lại, ngài thấy như thế nào?"
Kế Duyên còn đang muốn nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng một chút, nhưng toàn bộ trang viên Vệ thị đầy rẫy sự đáng nghi, hắn không muốn lộ ra pháp lực đánh rắn động cỏ.
Bây giờ Vệ Hành muốn luận bàn với hắn quả thực là vừa vặn.
Hắn thấy đánh nhau dò xét người này vẫn là thứ yếu, mấu chốt là nhất định sẽ có rất nhiều người vây xem, tốt nhất là đám người trọng yếu của Vệ gia cũng ra đây, nhờ vậy hắn có thể bớt việc để quan sát kỹ hơn.
Cho nên khi nghe được lời của Vệ Hành, những người chung quanh vừa tò mò lại chờ mong.
Mà Kế Duyên vẫn chưa lộ ra vẻ khiếp sợ, lấy thái độ cực kỳ phù hợp với người tu luyện Thiết Hình Công, khàn khàn cười nói.
"Ha ha ha.
Vệ tiên sinh muốn luận bàn cũng không có vấn đề gì.
Nhưng nếu Vệ tiên sinh đã nghe qua Thiết Hình Chiến Thiếp, chắc hẳn cũng hiểu được, chúng ta tu luyện công phu này, khi ra tay có thể rất khó lưu thủ."
Vệ Hành tỏ vẻ nghiêm túc, chậm rãi gật đầu nói.
"Thiết tiên sinh không cần băn khoăn, luận bàn chính là tự nguyện.
Nếu có sai sót gì cũng là khó tránh được, sẽ không có bất luận kẻ nào truy cứu.
Người ở đây đều là chứng kiến, đương nhiên, người tới là khách, Thiết tiên sinh nói không cách nào lưu thủ, nhưng Vệ mỗ nên lưu thủ vẫn sẽ lưu thủ."
Lời này vừa nói ra, Kế Duyên vốn mở nửa mắt thì giờ cũng trợn mắt lên.
Dưới góc nhìn của người khác, nam tử vốn dĩ khá bình thản này, bỗng nhiên hai mắt tinh quang hiện ra, khí thế nổi lên.
Điều này không khó lý giải.
Những lời này của Vệ Hành cơ bản tương đương với việc tự nhận mình có kỹ năng cao hơn một bậc, có thể nắm lấy Thiết Mạc.
"Ha ha ha ha ha...!Tốt, Thiết mỗ nhiều năm không xuất thủ, có thể cùng luận bàn với cao thủ, tất nhiên là rất tốt.
Động thủ ở đây luôn hay chỗ khác?"
Vệ Hành cười tự tin.
"Không thi triển nơi này được! Chúng ta ra võ đài phía sau.
Mời Thiết tiên sinh! Mời chư vị!"
"Mời!"
Hai người Vệ Hành và Kế Duyên một trước một sau rời đi.
Tân khách trong Nghênh Phong Đường cũng nhao nhao lộ ra vẻ hưng phấn đi theo.
Dọc đường đi, phàm là người nghe nói việc này lại có thời gian rảnh rỗi, bất luận là con cháu Vệ thị hay là nhân sĩ bên ngoài, cũng đều rối rít đi chung.
"Nghe nói gì chưa, Tứ thúc công muốn cùng người khác luận võ!" "Cái gì?" Thật sao?"
"Đương nhiên là thật rồi.
Người đó là võ giả Đại Trinh, luyện Thiết Hình Công đấy!"
"Chà..."
...!
"Ấy ấy, mau tới võ đài xem náo nhiệt đi.
Tứ thái gia muốn đánh nhau với người khác, là một võ giả Đại Trinh!"
"Cái gì?" Vậy thì phải đi xem! ", "Đúng vậy, nhanh lên, đi cùng nhau nào!"
...!
Chung quanh rõ ràng náo nhiệt hẳn lên.
Đợi đám người Kế Duyên đến võ đài, nơi này đã sớm có người dọn dẹp, hơn nữa ít nhất hơn trăm người đã ở bên cạnh chờ đợi, xa gần còn không ngừng có người chạy tới, thậm chí còn xuất hiện bóng dáng Vệ Minh.
Võ đài này được làm thành một vòng tròn, xung quanh có rất nhiều cọc mộc nhân, cọc mai hoa linh tinh các kiểu.
Ở giữa là một khoảng đất trống rộng lớn, không lát đá phiến, nhưng mặt đất lấy bột gạo nếp trộn lẫn cát làm đất nền, giẫm lên cực kỳ vững chắc.
Lúc này xung quanh là một mảnh yên tĩnh, Kế Duyên và Vệ Hành đứng ở trung tâm võ đài, cách nhau không quá hai cánh tay.
Vệ Hành nở nụ cười, duỗi thẳng hai tay ôm quyền.
"Thiết tiên sinh, chúng ta bắt đầu nhé?"
Kế Duyên ôm quyền đáp lễ, khàn khàn nói.
"Được."
Sau khi nói xong, hai người đứng yên trong khoảng thời gian chừng hai hơi thở, sau đó đồng thời xuất thủ.
"Bịch" "Bịch" "Bịch" "Bịch"...!
Quyền ảnh song phương đan xen, ra tay cực nhanh.
Mỗi một lần tiếp xúc, quyền chưởng đều phát ra tiếng vang nặng nề, cách quyền đánh nhau, quyền chưởng giao nhau,...!
Vệ Hành vậy mà từng bước lấn tới, còn người tu luyện Thiết Hình Công nổi danh hung hãn lại không ngừng lui về phía sau.
Điều này nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người.
Trong quá trình này, mỗi lần tiếp xúc với Vệ Hành, Kế Duyên đều mượn cơ hội này dò xét trạng thái quanh thân.
Khi giao thủ hơn mười hơi thở, hắn đã hiểu rõ một chút.
Thân thể người này cũng không có hiện tượng thiếu hụt, ngược lại khí số rất thịnh, nhưng tà tính càng mạnh, ở trong mắt Kế Duyên quả thực không giống người.
Giờ phút này trong mắt người ngoài, Vệ Hành chiếm hết thượng phong, nhưng Vệ Hành càng đánh càng gấp.
Mỗi một lần lão xuất quyền xuất chưởng, mỗi một lần quét chân đá chân, đối phương đều đỡ được tất cả, thủ tới mức nước hắt không vào được, dục vọng công kích cũng không mạnh, hiển nhiên là đang lưu thủ.
Hơn nữa Vệ Hành tự biết mình xuất quyền xuất cước uy thế cực mạnh, lực đạo kia tuyệt đối vượt qua cao thủ giang hồ tầm thường, còn đối phương chỉ phòng thủ mà thân thể cũng không thể lay động được, chỉ là chậm rãi lui về phía sau tiết lực.
Ngược lại, quyền cước của người tấn công như lão lại bị quét sạch.
"Thiết tiên sinh, kính xin tận lực ra tay đi.
Đừng tưởng rằng Vệ mỗ chỉ có chút thủ đoạn này, chờ tới lúc Vệ mỗ biến chiêu, ngươi sẽ không có cơ hội đâu!"
Câu nói của Vệ Hành vừa dứt, Thiết Mạc do Kế Duyên biến thành vốn không chút biểu tình thì lúc này trên mặt lộ ra tươi cười.
"Được!"
Bên ngoài, Giang Thông đứng bên cạnh mấy tân khách của Nghênh Phong Đường.
Gã nhìn thấy biểu tình của Thiết Mạc có biến hóa, trong lòng không hiểu sao vừa động, lập tức mở miệng nói.
"Vệ Tứ gia nguy hiểm!"
"Hả? Vệ Tứ gia không phải chiếm hết..."
Người bên ngoài còn chưa nói hết, trên võ đài, khí thế của Thiết Mạc biến đổi