Cư Nguyên Tử nhìn thoáng qua Giao Long.
“Sao thế, ngươi nghĩ rằng Cư mỗ lừa ngươi à? Thứ này thỉnh thoảng còn xuất hiện ở một số đường thủy của mấy con sông lớn trên lục địa.
Thậm chí, nó còn có thể đạt thành thành tựu, hóa hình làm người nữa đấy.”
Kế Duyên nghe hiểu được ngụ ý của Cư Nguyên Tử.
Loại Long thi trùng này rất khó để có thể giết sạch sẽ.
Thiên địa rộng lớn như vậy, dù Long tộc lớn mạnh đến mức nào thì cũng không có khả năng chú ý đến từng khe hở một được.
Hơn nữa, cũng có khả năng là đám côn trùng này có thành tựu rồi chạy trốn đi.
Đương nhiên, vì Long tộc thế lớn, một khi những Long Thi trùng này có thành tựu, chỉ cần thông minh một chút thì bọn chúng sẽ từ bỏ tất cả những mối liên hệ cũ, làm một yêu quái bình thường.
Hơn nữa, chúng cũng sẽ cố gắng để không bao giờ xuất hiện trước mặt Long tộc.
Nếu suy nghĩ bi quan hơn chút nữa, dù thật sự giết sạch hết đám này, nhưng rõ ràng là trên đời này không bao giờ thiếu hạng người có ý đồ xấu.
Thứ Long Thi trùng bị Long tộc chán ghét tới cực điểm này có khi được người nào đó rắp tâm bồi dưỡng ra đấy.
Ngay cả Kế Duyên còn hiểu những ngụ ý này, tin rằng một vài tồn tại trong Long tộc cũng sẽ đoán ra.
Thế nhưng bọn họ có thể làm gì được chứ? Bởi vì Long tộc không thể một tay che trời, nên rất khó tránh được mấy chuyện này.
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể một lần nữa ra lệnh thanh trừ hết tất cả Long Thi trùng có thể tìm thấy được mà thôi.
Nghe Cư Nguyên Tử nói như vậy, Xích Giao cũng tỉnh táo hơn một chút, bắt đầu cẩn thận suy nghĩ.
Kế Duyên im lặng một hồi, lúc này mới mở miệng dò hỏi.
“Ngươi nói mình là thủy tộc dưới trướng Long Quân, là vị Long Quân nào thế?”
Thấy Kế Duyên hỏi mình, Xích Giao không dám chậm trễ, vội trả lời.
“Vừa rồi tình thế khẩn cấp, ta mới nói dối rằng mình là Giao Long dưới quyền của Long Quân.
Thực ra ta chỉ sinh sống ở bên ngoài Đông Hải, thuộc hải vực của Nghiễm Thắng Long Quân, cũng không phải là bộ hạ của người.
Xin tiên trưởng thông cảm...”
“À...!Nghiễm Thắng Long Quân à...”
Kế Duyên chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng nếu đã dám dùng chữ “Quân” thì chắc hẳn cũng là Chân Long.
“Kế tiên sinh, nên làm gì với đám Long Thi trùng này bây giờ? Phía dưới dòng biển Hoang Hải kia nhất định có không ít thứ này đâu.”
Đám người Ngọc Hoài Sơn biết mối quan hệ giữa Kế Duyên và vị Long Quân ở Thông Thiên giang.
Dù giữa Long tộc cũng không hợp nhau, nhưng khi đối mặt với Long Thi trùng, chắc chắn là cả Long tộc đều cực kỳ căm ghét.
Kế Duyên nhìn Xích Giao bên cạnh.
“Ngươi nghỉ ngơi một lát rồi tự mình rời đi.
Đối với Long tộc các ngươi, việc này không phải chuyện nhỏ.
Cần phải báo tin cho người nào thì hãy báo cho người đó.
Còn những Long Thi trùng dưới biển thì...”
“Mong tiên trưởng đừng ra tay với đám Long Thi trùng này.
Dù sao đây cũng là chuyện của Long tộc chúng ta.
Đợi sau khi trở về, Long tộc chắc chắn sẽ bắt đầu từ chỗ này rồi tìm hiểu ngọn nguồn của tà vật, tạm thời cứ cho bọn chúng đợi ở dưới đó đã.”
Thấy nời này của Xích Giao cũng có đạo lý, Kế Duyên khẽ gật đầu.
“Được, vậy chúng ta sẽ không nhúng tay vào.”
Xích Giao nhìn về phía những tu sĩ vừa bắt được khoảng mười con Long thi trùng lúc nãy.
Đám tu sĩ như hiểu ra ý tứ của Giao Long, trực tiếp đốt đám quái trùng này thành tro bụi, tránh cho Giao Long nghĩ rằng bọn họ muốn nuôi dưỡng thứ đồ vật này.
Tuy lúc trước bị công kích nhưng vì con Giao Long này vẫn còn sống nên thực ra cũng không bị tổn thương nghiêm trọng nào, nhiều nhất cũng chỉ bị kinh sợ không nhẹ mà thôi.
Sau khi nghỉ ngơi một khắc đồng hồ, Giao Long không trì hoãn nữa, nó bay lên trời rồi đi về phía xa.
Chỉ là lúc này, nó quyết định bay thật cao, cam tâm tình nguyện để cho cương phong đánh lên người.
Xích Giao đi rồi nhưng phi chu của Huyền Tâm phủ vẫn chưa đi tiếp mà đứng yên tại chỗ.
Nếu đã cứu được Xích Giao, bọn họ cũng không ngại bán thêm một phần nhân tình nữa cho Long tộc.
Vì vậy, phi chu đã ở lại coi chừng đám Long thi trùng phía dưới, dù tốn thêm một ít thời gian nhưng sau này mọi người có thể tăng tốc độ để bù lại.
Ước chừng ba ngày sau, từng tiếng rồng ngâm truyền đến từ phương xa, sau đó chân trời xuất hiện hào quang, làm cho cương phong hỗn loạn cũng phải hòa hoãn trở lại.
Một lão Hoàng Long bay tới, theo sau là hơn mười con Giao Long.
Lão Hoàng Long kia dài chừng mấy trăm trượng, ngay cả râu rồng cũng dài hơn trăm trượng.
Trước mặt nó, đám Giao Long còn lại chỉ nhỏ bé như mấy con cá chạch.
“Quả nhiên Long Quân đích thân đến đây, xem ra Long tộc rất để ý đến đám Long Thi trùng này.”
Một lão tu sĩ từng ra tay giúp Kế Duyên lúc trước cảm khái một câu.
Lão tu sĩ còn lại cũng vội phụ họa.
Trong ba ngày vừa qua, hai ông lão này vẫn đứng bên cạnh Kế Duyên và Cư Nguyên Tử.
Trực giác nói cho họ biết rằng, cao nhân dẫn tinh hà hạ xuống ngày đó chỉ có thể là một trong hai người Kế Duyên hoặc Cư Nguyên Tử này.
Kế Duyên nhìn lão giả vừa mới nói chuyện, lại quay đầu nhìn Hoàng Long cực lớn bên kia.
Không phải chuyện này quá rõ rồi sao.
Loài côn trùng này chẳng khác nào kẻ thù đào mồ mả tổ tiên của Long tộc, nếu là người khác cũng sẽ hận thấu xương.
Huống hồ nhìn tình huống trước mắt, Long Thi trùng cũng không chỉ ăn xác rồng.
Nếu có cơ hội, đoán chừng bọn chúng cũng sẽ không kén ăn đâu.
Chân Long và Giao Long ở bên kia còn chưa xuất hiện, thanh âm vang dội đã truyền tới.
“Đa tạ các vị đã giúp đỡ.
Chẳng qua đây là chuyện của Long tộc, người ngoài xin mời nhanh chóng rời đi!”
Ù ù ù ù...
Thanh âm thế như sấm sét, chấn động cả một vùng biển xung quanh khiến từng đợt sóng vỗ càng thêm mãnh liệt.
Lúc lão Long kia nói chuyện, uy thế Chân Long và thanh âm cùng nhau truyền đến, làm cho những hành khách trên phi chu Huyền Tâm phủ đều cảm thấy cực kỳ áp lực.
Chỉ là một vị Chân Long có thể nói chuyện như vậy với đám người tiên tu đã là rất khách khí rồi.
Trên phi chu, hai vị Tri sự của Huyền Tâm phủ cũng đang đứng ở boong tàu, quay sang hỏi Kế Duyên.
“Kế tiên sinh nghĩ như thế nào?”
Hắn nhìn Hoàng Long và Giao Long càng ngày càng đến gần.
“Vốn là chúng ta vô tình liên quan đến chuyện này.
Nếu người ta đã không hy vọng chúng ta tham dự vào thì chúng ta cũng không cần ở lại làm gì, lên đường quan trọng hơn.”
“Đúng vậy, lên đường quan trọng hơn.”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Mấy người bên cạnh cũng nói hùa theo.
Long tộc rõ ràng không muốn việc này lộ ra ngoài, mọi người trên phi chu đều hiểu đạo lý này.
Kết quả là pháp quang quanh phi chu sáng lên, dưới đáy thuyền dao động một đợt sóng lớn, sau đó phi chu chậm rãi bay lên.
Trong cả quá trình này, phi chu không hề phát ra âm thanh nào, xem như đã dùng hành động thực tế để đáp lại yêu cầu của lão Hoàng Long.
Chúng ta đáp ứng mong muốn đuổi người đi của ngươi, ngươi dám nói chúng ta không có lễ nghi sao?
Khoảng mười nhịp thở sau, Hoàng Long dẫn theo một đám Giao Long đến một mảnh hải vực của Hoang Hải.
Tên Xích Giao lúc trước cũng đang đứng bên cạnh Hoàng Long.
Nhìn thấy tiên quang mờ nhạt đang dần xa, lão Hoàng Long nói.
“Đúng là nơi này rồi.
Ta đã có thể ngửi thấy cái mùi buồn nôn kia, quả nhiên là Long Thi trùng.
Các ngươi lặn xuống tìm kiếm theo hướng hải lưu, ta xử lý nơi