Trời đất quay cuồng, nương theo theo sự dẫn dắt của y, đôi chân dài thẳng tắp của Lý Tĩnh Gia quấn chặt lấy thắt lưng, đôi tay ngọc choàng qua cổ, không ngờ trở thành tư thế mặt đối mặt. Trong lòng nàng hơi kinh ngạc, đang suy nghĩ, bỗng nàng cảm thấy một luồng hàn khí từ cổ truyền đến, mang theo một tia cẩn thận. Cánh môi y có chút khô ráp, chầm chậm ôn nhu dịch chuyển.
Cơ thể Lý Tĩnh Gia truyền đến từng cơn run rẩy, làm nàng không khỏi ngẩng mặt lên, đôi tay vội vàng nắm chặt lấy y phục y. Sau một hồi chạm nhẹ, cánh môi thăm dò nhẹ nhàng di chuyển lên trên, cọ xát cằm nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, hôn lên cánh môi anh đào đỏ mọng của Lý Tĩnh Gia. Lý Tĩnh Gia có chút cao, gáy của nàng bị giữ chặt bởi một bàn tay to lớn.
Nàng không có sức phản kháng chỉ có thể tiếp thu những nụ hôn dày đặc nhưng không sâu này. Thân thể của nàng dần dần cảm thấy nóng bừng như có từng đốm lửa nhỏ thiêu đốt, giống như một con ếch xanh đang được ngâm từ từ trong nước ấm, sắp bị chết chìm, vẫn không biết gì.Rõ ràng không có thâm nhập, nhưng nàng lại cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình dường như có dòng điện lưu đang tàn sát bừa bãi, theo sự di chuyển đôi môi của hai người mà xuyên qua cả cơ thể Lý Tĩnh Gia muốn che ngực lại, để cảm giác chính mình còn tồn tại hay không.
Đôi chân trắng mịn của nàng thẳng tắp cùng đôi tay ngọc khoác lấy vai y cũng dần trở nên vô lực.
Ánh nến sắp tàn trong mắt phượng hoà quyện, mê mang thành một mảnh, duy chỉ có thể cảm nhận được sự