Một tiếng “Kẽo kẹt" vang lên, cánh cửa gỗ nhanh chóng bị mở ra.
Tiếng bước chân vội vã càng lúc càng xa.
Quy đầu vẫn còn nằm ở trong cửa huyệt, nhưng Dung Thanh vẫn không động đậy.Ánh mắt của y mang theo vài phần thản nhiên dò xét.
Y và Lý Tĩnh Gia cứ nhìn nhau như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh mắt này như nhìn thấu được nàng, thậm chí còn giày vò gân cốt của nàng hết lần này đến lần khác.Nhịp tim của Lý Tĩnh Gia đập càng ngày càng nhanh.
Ở trước mặt y, bất kỳ động tác nào của nàng đều có thể bị y nhìn thấy rõ ràng.Nàng hoảng hốt một lúc, co rút mông muốn thoát ra ngoài.
Nhưng lúc này Dung Thanh không chỉ mạnh mẽ, mà còn có chút tức giận, chỉ nghe "Ba" một tiếng, cứ thế gậy thịt cùng hoa huyệt đều bị tách ra.
Lý Tĩnh Gia cắn môi không cho mình phát ra tiếng rên rỉ, lại phải chịu đựng cảm giác trống rỗng trong người.
Nàng vừa di chuyển đến phía bên trong chiếc giường liền bị một bàn tay to lớn giữ lại.Sau nhiều lần dây dưa và chống cự, cuối cùng nàng vẫn bị y đè xuống dưới thân.Gậy thịt màu đỏ tím bất giác chen vào lỗ nhỏ hồng hào, tiểu huyệt đã bị kích thích mà hút lấy quy đầu một cách nhiệt tình.
Khoái cảm do cọ xát tiểu huyệt vừa rồi vẫn còn dư vị, hiện tại càng thêm rõ ràng khiến hoa tâm cảm thấy đau xót, phun ra một lượng lớn dâm dịch.Cảm giác chướng bụng khiến nàng bủn rủn chân tay một lúc, bàn tay đang xô đẩy chuyển thành siết chặt, véo chặt lấy cánh tay hắn.Dung Thanh bắt đầu chuyển động cơ thể, dường như y đang trút giận.
Mỗi lần y đều mạnh mẽ tiến vào khi chạm vào tầng mỏng kí thì từ từ dừng lại rồi nhanh chóng rút ra.Thân thể Lý Tĩnh Gia căng chặt một lúc, vì sợ y nếu không cẩn thận sẽ trực tiếp đi vào.
Thế nhưng thân dưới của nàng rõ ràng rất dễ chịu, khiến nàng ngửa đầu rên rỉ.Hai người đang trong tư thế thân mật mặt đối mặt.
Thịt sát thịt nhanh chóng bị cọ xát với nhau, đầu vú của nàng quét qua khuôn ngực cứng rắn của hắn, bị cọ sát đến phát đỏ, căng ra khiến nàng bị đau nhức, tê dại một hồi.Dung Thanh còn cố tình dùng tay kẹp chặt cằm Lý Tĩnh Gia, buộc nàng phải nhìn y.Lý Tĩnh Gia tự nhận mình là ác nhân, nàng sống gần nửa đời người đã lợi dụng rất nhiều người, hơn nữa còn nhiều mưu mô. Chính nàng trước đây đều bình thản, ung dung, chưa bao giờ hoảng loạn giống bây giờ, giãy dụa để không nhìn vào đôi mắt y.Càng như vậy, Dung Thanh càng cố gắng di chuyển tốc độ nhanh hơn, ý chí của nàng như muốn nhảy ra khỏi ranh giới, mép thịt hết lần này đến lần khác dán lên nếp gấp của tiểu huyệt.Cơ thể nàng quá nhạy cảm, mỗi khi đầu quy đầu chọc vào thớ thịt mềm mại trên tiểu huyệt, cơ thể nàng lại run lên và nước chảy ra, chỗ giao hợp của hai người chảy thành một mảng, vang lên tiếng nước “Ba ba.”Khoái cảm tích lũy lên đến đỉnh điểm, cuối cùng cũng tới mức Lý Tĩnh Gia không chịu nổi, ngửa đầu lên, tiểu huyệt co rút nhanh chóng.
Nàng muốn y tiến nhanh hơn, nhưng Dung Thanh lại không muốn cho nàng, trực tiếp rút gậy thịt ra.Nàng nức