Khi ngẩng đầu lần nữa, đôi mắt nhu hòa, quyến rũ hiện trong gương đồng đã đỏ bừng một mảng. Lý Tĩnh Gia vươn đôi bàn tay ngọc, vừa kiên định lại vừa cứng cỏi lau từng giọt nước mắt rơi xuống hai gò má. Đừng khóc. Chuyện tốt như vậy, chẳng lẽ không nên cười sao? Vì thế, trong gương đồng hiện lên một gương mặt hoa lê đái vũ, ngoại trừ một ý cười khó coi nhưng vẫn đẹp đến kinh tâm động phách. Phật châu trên cổ tay nàng lăn một vòng, Lý Tĩnh Gia mím chặt môi, muốn dùng một tay khác đem nó tháo xuống. Nhưng tháo đến giữa chừng lại như bị người khác giữ chặt cánh tay, không sao dùng lực được. Trong tâm trí nàng bỗng hiện lên gương mặt có chút lãnh đạm, bình tĩnh, hỗn loạn, thậm chí… Còn có buông thả dục vọng của Dung Thanh. Nàng mạnh mẽ nắm chặt ngón tay mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xoạch” một tiếng, chuỗi hạt bị ném tới trước gương đồng. Ngay từ giây phút nàng bước chân vào Kim Thiền Tự, mục đích của nàng chính là bị ban hôn cho Trầm Dữ Chi. Nhan Thư Dĩnh và Lý Ngang Câu nói không sai, Dung Thanh là một nhân vật nguy hiểm.
Nhưng đối với nữ nhân mà nói, y lại vô cùng mê người, suýt chút nữa nàng đã rối loạn thế trận trong chính ván cờ của mình. Người nam nhân này có thể làm lung lay quyền lực của ngôi vị Hoàng đế, có được vô số tín đồ, càng có được các triều thần tôn y kính y, các bá tánh tin y bái y.
Nên Lý Ngang Câu mới sợ y. Hoàng huynh của nàng hoàn toàn là một kẻ điên, chẳng sợ hy sinh thiên hạ cũng phải có được thứ mình muốn, chơi đùa trong lòng bàn tay. Như vậy sao hắn có thể dung thứ cho một người có thể làm dao động quyền lực của hắn, đồng thời lại động đến nữ nhân màn hắn có nằm mơ cũng muốn đạt được? Nàng để cho Nhan Thư Dĩnh truyền lời trong đó hết lần này đến lần khác, làm gia tăng lòng ghen ghét cùng đố kỵ của Lý Ngang Câu. Cọng rơm cuối cùng khiến Lý Ngang Câu suy sụp là đêm nàng cùng Dung Thanh buông thả dục vọng cùng nhau. Nếu không phải do nàng thiết kế, Nhược Nhi làm sao dám nửa đêm tiến vào tăng phòng? Làm sao có thể gặp phải nàng và Dung Thanh dâm loạn? Đạo thánh chỉ này cũng sẽ không hạ nhanh như vậy. Nàng nhớ rõ đêm đó, Dung Thanh dường như đã nhìn thấu nàng… Phụ thân của Trầm Dữ Chi vốn trấn thủ nơi đất Bắc, tuy vất vả nhưng ông đã lập được nhiều công lao, chỉ có một nhi tử duy nhất nên ông sẽ không để hắn bị liên lụy mà đi chịu khổ. Cho nên hắn được Trạng Nguyên. Lý Ngang Câu lại ban danh hào Bá tước, muốn trói buộc Trầm Dữ Chi ở Kinh thành cả đời. Lại gả mình cho chàng ta, không chỉ chặt đứt ý niệm của Dung Thanh, càng buộc chặt nàng cùng chàng ta ở Kinh thành. Đây là cách duy nhất, biện pháp một công đôi việc. Lý Tĩnh Gia đánh cuộc… Trận này, rốt cuộc nàng đã thắng! Chiếc