Trận hỏa hoạn kéo dài liên tiếp trong mười ngày, tại thành phố E trận hỏa hoạn này là một trận lửa kỳ quái nhất từ trước tới nay, được các loại truyền thông đua nhau đưa tin.
Không hiểu sao cảnh sát đã nhảy vào cuộc, nhưng cũng không điều tra ra được manh mối nào, đó là một tòa kiến trúc điêu tàn, không thuộc về sở hữu của bất kỳ ai.
May mắn thay sự việc lần này không có bất kỳ thương vong, thật sự chẳng qua chỉ là một ngọn lửa kỳ quái bùng cháy liên tục.
Bất luận đến bao nhiêu xe chữa lửa, ngày đêm dập lửa không ngừng, cũng không thể dập được.
Vì vậy đã dẫn ra rất nhiều dị bản, sự việc này đã gây sự hứng thú với một vài người vô cùng yêu thích phi tự nhiên.
Cảnh Diệt và Âu Dương Vô Song chẳng qua chỉ đứng từ xa, nhìn ngọn lửa thắp sáng một góc trời, liền hiểu đã chậm một bước.
Cảnh Tình đã gạt Tập Chính Đông, vật kia đúng thực là sản phẩm do công ty Cảnh Lưu cung cấp.
Hơn nữa còn đích thực có thể tạo thành đòn trí mạng với yêu loại, cô cố ý như vậy không phải để dọa Tập Chính Đông, nhưng ngược lại đã chọc tức hắn.
May là cuối cùng, Viêm Địch hiện về nguyên hình, chở Cảnh Tình rời đi.
Vì vậy lúc đó một vài người chạy tới xem sự kiện này, trong ngọn lửa, bọn họ đã thấy "rồng".
Một sinh vật giống như rồng bay lượn trên trời.
Viêm Địch mang Cảnh Tình đáp xuống một nơi an toàn, sau đó ngã xuống đất không nhúc nhích.
Đó là số linh lực cuối cùng còn sót lại của hắn.
Cảnh Tình gọi người tới, đưa hắn đi.
Sau đó hôn mê trong thời gian một tháng, thì Viêm Địch tỉnh lại, lại rời đi.
Hắn chỉ để lại một câu, nói phải đi tìm một người, là toàn bộ lý do để hắn thức giấc.
Vì để báo đáp Cảnh Tình giúp hắn trốn thoát, hắn đã đưa Cảnh Tình một viên thuốc, viên thuốc này nếu nhân loại ăn vào, không thể nói là được trường sinh bất lão, nhưng ít nhất sẽ có sinh mệnh nhiều hơn người bình thường gấp mấy lần, hơn nữa dung nhan sẽ không già đi, cũng có thể trị khỏi các loại bệnh nan y.
Đó là một thượng cổ thần vật còn lưu lại.
Trên đời tồn tại chỉ còn đếm trên đầu ngón tay.
Tập Chính Đông được đưa vào bệnh viện chữa trị, sau đó bị Âu Dương Vô Song giáng chức, đi từ thấp nhất trong biệt đội R mà lên.
Tư Minh Vi không biết sống chết.
- -- Một tháng sau ---
Bên trong thư phòng rộng lớn, Cảnh Tình an tĩnh ngồi phía xa, dùng bút chì phác họa từng nét, mô tả hình bóng của một người.
Khắp mặt đất đều là giấy vẽ.
Có bao nhiêu tờ, ngay cả Cảnh Tình cũng chưa từng đếm.
Từng ngày từng ngày, lại tái hiện hình bóng người nọ, chỉ vì nhớ nhung da diết.
Không ngoài gì khác, tất cả đều là bức họa Tư Minh Vi.
Cô không đến công ty, không trở về Lang tộc, hết thảy mọi thứ cô đều không quản, ngay cả Lang Lang cũng ném lại cho Lang bà với Nghiêm Yên.
Tại sao? Chị không thể tìm được em...!
Sau khi biết được chân tướng, cô vẫn giữ được kềm chế, đồn cảnh sát có người cung ứng tin tức cho cô, cô đưa viên thuốc Viêm Địch cho cô cho Âu Dương Vô Song, yêu cầu tìm người yêu của mình.
Toàn bộ E thị là của lão đại Âu Dương Vô Song, có được sự giúp đỡ của cổ.
việc tìm một người không gì dễ bằng, thế nhưng vẫn không tìm được.
Nơi đó cũng không tìm được tung tích của Tư Minh Vi.
Vẽ nét lông mày, nước mắt cô lại bất giác rơi xuống, cho tới giờ phút này, cô mới phát hiện, trong cuộc đời cô đã không thể mất đi cô gái đó.
Trước kia cô hay bảo Tư Minh Vi dễ mít ướt, tới hôm nay, thỉnh thoảng người hay khóc lại chính là cô.
Chị nhớ em...!
Tự mình lẩm bẩm.
Cảnh Diệt đứng ngoài cửa hồi lâu, cuối cùng buông tha ý niệm tiến vào.
Công việc ở Lang tộc trước mắt đều do cô là Lang bà thay nhau trông coi, dù sao bệ hạ hoàng hậu thân thể vẫn chưa hồi phục, phái người đi mời gia chủ Tư Đồ, vẫn chậm chạp chưa có hồi âm.
Mà trước mắt công ty xem như do Nghiêm Yên thay thế, có điều hậu quả cũng có thể tưởng tượng được, cô hoàn toàn không phải là kiểu mẫu tổng giám đốc của ngày nay.
Xem như là bạn thân, đối với thời kỳ đau khổ này của Cảnh Tình, cô cũng có thể cảm nhận được, người mình yêu không rõ sống chết, đổi lại là ai, cũng sẽ hồn siêu phách lạc đi.
"Lang nữ vương vẫn vậy?"
Nghiêm Yên bận gần chết, vất vả lắm mới lẻn ra khỏi công ty được.
"Ừm."
"Hai..."
Nghiêm Yên bế Tiểu Lang Lang, còn nghĩ mang Tiểu Lang Lang tới thăm Cảnh Tình, nói không chừng cậu ấy sẽ có chút tinh thần.
"Mẹ...!mẹ..."
Tiểu Lang Lang giãy giụa bất an trong lòng