Về phần Sở Kiều ngủ thiếp đi như thế nào thì nàng không biết.
Dù sao nàng cũng không về phòng mà ngủ yên trong vòng tay Trương Tử Cẩn cả đêm.
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, không thấy cô bên cạnh nữa.
Khi Sở Kiều đi ra, Trương Tử Cẩn đang làm bánh mì trong bếp. Thấy nàng đi tới, cô liền nâng cằm nhìn nàng: "Rửa mặt đi rồi ăn sáng."
Sở Kiều chớp mắt: "Tôi phải giảm cân. Ngày mai còn phải ghi hình "
Trương Tử Cẩn để chiếc thìa nhỏ trong tay xuống: "Bánh mì ăn không béo, ăn bao nhiêu cũng được."
Vừa nói, Sở Kiều nghe thế ngồi xuống bàn. Trương Tử Cẩn pha một ly nước mật ong cho nàng.
Sở Kiều khịt mũi uống nước mật ong, cảm thấy sống chung với Trương Tử Cẩn rất tốt.
Không không, không tốt mà đặc biệt tốt.
Gặp được người tốt là cảm giác này sao, cuộc sống bỗng nhiên ngọt ngào hơn cả ly nước mật ong này.
Trong lúc xuất thần, Trương Tử Cẩn đưa bánh sandwich nhân tiện đưa cho Sở Kiều một thẻ ngân hàng, nói: "Lấy đi."
Sở Kiều nói: "Hả?"
Trương Tử Cẩn chưa kịp trả lời, Sở Kiều đã xua tay đẩy lại thẻ ngân hàng: "Không, không, Tôi không thể nhận được. Trong đó có biết bao nhiêu là riêng tư của chị, tôi không thể xâm phạm như vậy được. "
Trương Tử Cẩn nhìn Sở Kiều, đáp lại: "Em muốn tiêu gì thì tùy. Nếu em không nhận tôi có thể đưa em 5 cái nữa ."
Sở Kiều không còn cách nào khác cầm thẻ ngân hàng trên tay trong lòng vừa khóc vừa rêи ɾỉ.
Trương Tử Cẩn nhìn cô gái trước mặt, nước mắt thật sự ứa ra, ngân ngấn nước. Trương Tử Cẩn cau mày, thở dài nói: " Đừng ủy khuất nữa. Mật khẩu là ngày sinh của em."
Sở Kiều sửng sốt: "Khi làm thẻ, mật khẩu được đặt là ngày sinh của tôi? "
Trương Tử Cẩn: "Tôi chỉ có em là vợ tôi. Còn có người khác sao?"
Bây giờ Sở Kiều hoàn toàn tin Trương Tử Cẩn đã thích nàng từ lâu.
Trương Tử Cẩn nhìn Sở Kiều, suy nghĩ một lúc lâu, đôi môi hơi cong lên: "Sở Kiều"
Sở Kiều cắn bánh mì một cái: "Hả?"
Trương Tử Cẩn: "Nếu nửa đêm đến phòng tôi, tôi không chỉ hôn em một cái đâu."
...
Sở Kiều suýt phun một ngụm nước mật ong vào mặt người đối diện, "Chị chị chị...?"
Trương Tử Cẩn mỉm cười, "Có vấn đề gì sao?"
Sở Kiều thì thào: "Tại sao một người mới yêu lần đầu tiên như chị lại có suy nghĩ...xấu xa thế chứ "
Trương Tử Cẩn nghe vậy nheo mắt lại: "Tôi có kỹ năng học tập rất tốt."
Không chịu thua kém, Sở Kiều khịt mũi: "Còn lâu mới đến mức đó. Cho dù đến mức đó, tôi cũng phải ở trên".
Trương Tử Cẩn không nói, kéo bàn tay Sở Kiều áp lên bàn tay mình. Thực tế, tay của Sở Kiều vốn đã rất mảnh mai, nhưng tay của Trương Tử Cẩn lại dài hơn tay của nàng. Móng tay của Trương Tử Cẩn được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, trong khi Sở Kiều có móng tay dài hơn một chút vì bộ phim truyền hình trước đó.
"Độ dài của móng tay với ngón tay khác nhau. Đừng cãi." Trương Tử Cẩn sờ đầu Sở Kiều cười xấu xa. "Đừng lo, tôi sẽ học thật tốt. Không đau đâu."
Sở Kiều tức giận rút tay về: "Mỗi ngày chị nghĩ cái gì vậy ?!"
“Mau ăn đi.” Trương Tử Cẩn không nhịn được cười, “Ba mẹ gọi tôi. Bọn họ đang đợi chúng ta về ăn tối .”
...
Nhanh chóng ăn sáng xong, sau khi Sở Kiều thay quần áo, Trương Tử Cẩn căn nhà bên cạnh dọn hết đồ đạc sang nhà Sở Kiều.
Hai người thu dọn đồ đạc rồi lên đường, Sở Kiều nghĩ hay là nhân tiện mang theo sổ hộ khẩu của nàng nhỉ?!
Trên đường đi, Trương Tử Cẩn nói: " Tôi đã nói với ba mẹ rồi, họ đều đồng ý giấu chuyện kết hôn nên em đừng lo."
Sở Kiều nghĩ đến cuộc điện thoại của ba nàng ngày hôm qua: "Họ sẽ không nghĩ lý do vì gia đình tôi..."
“Không.” Trương Tử Cẩn ngắt lời nàng, “ Lúc nào thích hợp thì hãy nói cho ba mẹ em biết. Dù sao ba mẹ tôi cũng coi em là con gái của họ. "
...
Sở Kiều đến Trương gia lần hai, nhưng nàng không ngờ thân phận của mình lại thay đổi nhanh như vậy. Vẫn có chút lo lắng, Trương Tử Cẩn nắm lấy tay nàng siết chặt như một lời an ủi.
Cũng như lần trước, Trương ba và Trương mẹ đều đã đợi sẵn ở cửa biệt thự.
Sở Kiều vội vàng gọi: "Sao lại ra ngoài trời lạnh thế này, chú dì, chúng ta vào đi."
Chu Nam Thâm cười tủm tỉm nắm lấy tay Sở Kiều, "Tiểu Kiều, sau khi lấy giấy chứng nhận kết hôn con không được gọi ta là thím."
Sở Kiều với Trương mẹ vừa nói chuyện vừa cười. Nàng có ấn tượng ban đầu rất tốt về Trương gia, nàng cảm thấy thoải mái khi ở đây.
Trương Tử Cẩn vừa đi vừa cười với Trương ba, Trương ba thì thầm vào tai Trương Tử Cẩn: "Chuyện lớn đây. Tiểu Kiều hôm nay tới, tình cờ ở đây cũng có khách, nhưng mà..."
Nghe ý của ba cô, có vẻ như là chuyện không hề nhỏ. tim nhảy loạn, "Ai ở đây?"
Sở Kiều với Trương mẹ mở cửa trước rồi bước vào, Sở Kiều nhìn thoáng qua người phụ nữ ngồi thẳng trên ghế sofa. Cô để tóc dài màu nâu phía sau, thân hình như người mẫu trong tạp chí, khi thấy tiếng động bên ngoài cô quay đầu lại.
Dáng người thon dài lả lơi đi đến. Nhưng không thèm nhìn Sở Kiều mà đã chào hỏi Trương Tử Cẩn ở phía sau: "Tử Cẩn, chị đã về, em đợi chị rất lâu rồi."
Sở Kiều ngay lập tức cảm thấy một làn sóng thù địch, đó là trực giác.
Ai đây?
Trương Tử Cẩn trực tiếp ôm Sở Kiều vào lòng: "Tịnh Y, đừng nháo. Đến làm quen đi, đây là vợ tôi , Sở Kiều"
...
Trương Tử Cẩn cũng biết tại sao bố mẹ cô lại cảm thấy phiền, dù nhìn thấy Phương Tịnh Y cũng cảm thấy đau đầu. Cô gái này nhỏ hơn Trương Tử Cẩn hai tuổi nhưng đã cùng nhau trưởng thành. Ba mẹ của Phương Tịnh Y rất bận từ khi nàng còn nhỏ. Trương gia và Phương gia có quan hệ