Chương 35
--- Nhận lỗi.
Cái xin lỗi này của Thẩm Nam dùng hết thành ý, đồng thời cũng lăn lộn Chu Túy Túy đến chết đi sống lại.
Sau khi kết thúc, cả người cô đều mềm oặt, ngay cả ngón tay cũng không muốn động, toàn bộ quá trình đều tùy ý để Thẩm Nam làm xằng bậy. Cô là thoải mái, hưởng thụ, nhưng cũng thật sự mệt mỏi.
Sau khi Thẩm Nam từ phòng tắm đi ra, trên người hơi lạnh. Anh cúi đầu, duỗi tay ôm người vào trong ngực, rũ mắt nhìn gương mặt hồng hào của cô, lông mi còn ướt dầm dề, phân không rõ là nước hay là nước mắt của khoảnh khắc sung sướng tận cùng lúc nãy.
Anh cúi đầu hôn một cái, rất dịu dàng.
"Mệt?" Người đàn ông đã được thỏa mãn giọng nói khàn khàn, nghe rất thoải mái, âm thanh cũng dịu dàng hơn mấy phần.
Chu Túy Túy cọ cọ cổ anh, khàn giọng gọi tiếng: "Ừm."
Vừa mới lên tiếng... Giọng của cô đã khàn đến như vậy rồi. Nghĩ, cô lại im lặng thương tiếc cho thân thể nhỏ nhắn của mình.
Thẩm Nam nhìn thấy thần sắc của cô, dở khóc dở cười hỏi: "Em là biểu tình gì vậy?"
Chu Túy Túy duỗi tay, chọc bả vai anh hỏi: "Thể lực của quân nhân đều tốt như vậy sao?"
Thẩm Nam: "...."
Anh không nói gì nhìn Chu Túy Túy, cúi đầu cắn ngón tay cô, sau đó quyến rũ nói: "Người khác thì không biết, anh chỉ biết, thể lực của em kém."
Ngày thường nhìn thì thấy lăn lộn rất lợi hại, nhưng trên thực tế cũng chả ra làm sao. Đương nhiên... Chu Túy Túy vẫn còn tính là khá được, ít nhất mỗi ngày còn kiên trì vận động, tuy rằng vận động này khả năng chỉ có hai mươi phút.
Chu Túy Túy nghẹn lại, rất cạn lời: "À, vậy anh đi tìm ai thể lực tốt đi."
Thẩm Nam dở khóc dở cười, cúi đầu hôn cô một cái thật mạnh, ánh mắt còn mang theo ý cười hỏi: "Bình dấm chua?"
Chu Túy Túy hừ lạnh một cái, dùng chút sức lực cuối cùng mà đá anh, mí mắt sụp xuống, mơ hồ không rõ: "Buồn ngủ quá."
"Ngủ đi." Thẩm Nam ôm người trong ngực mình, nhẹ giọng dỗ dành: "Anh ở bên cạnh em."
"Ừm." Chu Túy Túy rúc đầu vào cổ anh cọ cọ, duỗi tay ôm, nhắm mắt đi vào giấc ngủ.
Có Thẩm Nam ở bên cạnh, Chu Túy Túy vĩnh viễn vào giấc ngủ nhanh hơn những lúc khác, không biết là do cảm giác an toàn của anh quá nhiều hay là nguyên nhân gì khác, tóm lại giống như từ từ hình thành một thói quen nào đó. Sau khi cô nói xong, không quá mấy phút liền ngủ.
Nghe tiếng hít thở đều đều của người trong ngực, Thẩm Nam hôn trán cô một cái, lúc này mới nhắm mắt ngủ.
Đêm càng lúc càng khuya.
***
Hôm sau, Thẩm Nam ở nhà cả ngày cùng với Chu Túy Túy, mới trở về đội, chuẩn bị thứ hai đến trường học huấn luyện chính thức.
Kỳ thật này cũng không được tính là trường học, chỉ là một căn cứ huấn luyện, nơi đó tuyển chọn những chiến sỹ mạnh nhất ở các nơi, năng lực rất mạnh, chỉ là mới vừa được chọn, suy nghĩ và ý thức chấp hành mệnh lệnh vẫn chưa được mạnh, còn cần phải huấn luyện và dạy dỗ thật tốt.
Thẩm Nam sở dĩ đi huấn luyện, là bởi vì thực lực của anh vượt qua thử thách.
Ban đầu định là Cao Trác, năng lực của anh ta cũng không tồi, không khác lắm so với Thẩm Nam, nhưng là trên phương diện uy tín, Thẩm Nam càng có uy nghiêm hơn. Thẩm Nam cũng đã từng, là một con nhím.
Năm đó khi trường học tuyển chọn bộ đội, Thẩm Nam sẽ phục tùng mệnh lệnh, nhưng anh khá kiêu ngạo bất tuân, hơn nữa thực lực mạnh, một đám người nhìn anh không vừa mắt. Nhưng cố tình về sau, mọi người đều tâm phục khẩu phục. Cho nên đối với mấy con nhím mới vào không lâu này, Thẩm Nam càng thích hợp hơn.
Vừa hay sắp tới cũng không có nhiệm vụ gì quan trọng, nhiệm vụ huấn luyện này liền trực tiếp giao cho Thẩm Nam.
Thẩm Nam trở lại đội, đêm đó liền lấy được tư liệu của mấy đội viên khác từ chỗ đại đội trưởng. Thẩm Nam hai chân bắt chéo ngồi trong văn phòng, vừa nghe đại đội trưởng dặn dò, vừa lật tư liệu.
"Bùi Tuấn?" Đỉnh mày Thẩm Nam nhướng lên, nhìn lý lịch: "22 tuổi, xạ kích..."
Anh không nhanh không chậm mà nhìn, cười nhạo một tiếng: "Vừa nhìn là thấy có chút phản nghịch."
Đại đội trưởng nhấp một ngụm trà, từ từ nói: "Này còn có thể. Xem tiếp đi."
Thẩm Nam hơi rũ mắt, lật từng tờ, khi đến tờ cuối cùng, tay dừng lại. Ánh mắt anh sáng bừng, nhìn chằm chằm vào tên và ảnh chụp trên tờ giấy.
Đại đội trưởng không thấy được sự biến hóa của anh, tiếp tục nói: "Sao lại không nói?"
Thẩm Nam giương mắt, nhìn về phía đại đội trưởng: "Đây là nguyên nhân anh gọi tôi về?"
Anh duỗi tay, chỉ vào tờ giấy cuối cùng.
Đại đội trưởng hơi giật mình, lúc này mới nhìn qua, nhìn chằm chằm lên tên kia một lát, mới từ từ nói: "Đây là nguyên nhân tại sao bây giờ tôi mới đưa cho cậu tư liệu, tuy rằng tôi cảm thấy sức khống chế của cậu không tồi, nhưng.... Không dám đảm bảo một trăm phần trăm."
Đại đội trưởng gõ gõ mặt bàn, nói: "Này không phải là cùng một người, nhớ kỹ."
Nghe vậy, Thẩm Nam xì một tiếng, lười nhác nhìn về phía đại đội trưởng: "Tôi phân rõ ràng."
Đại đội trưởng nhìn anh một cái, gật đầu: "Vậy thì tốt!" Anh nói: "Nói cho cậu trọng điểm của người cuối cùng này, 20 tuổi, 18 tuổi nhập ngũ, chọn lên từ cơ sở. Thằng nhóc thối này khó quản nhất."
Thẩm Nam nhướng mày, mặt tràn đầy khiêu khích: "Phải không?"
Đại đội trưởng không vừa nhất vẻ này của anh, ném cuốn sách qua, trách mắng: "Nói nghiêm túc với tên nhóc cậu đấy! Nghiêm túc chút cho tôi."
"Vâng!" Thẩm Nam nhoẻn miệng cười: "Anh nói."
Đại đội trưởng liếc nhìn anh một cái: "Có thực lực là thật, người cũng rất quật cường, là kiểu mười con trâu cũng kéo không lại..." Anh thở dài: "Có phải nhân tài đều như vậy không? Rất có cá tính của chính mình?"
Thẩm Nam không lên tiếng, nhưng vẫn nghiêm túc nhớ toàn bộ thông tin của người này.
Sau khi rời khỏi văn phòng của đại đội trưởng, Thẩm Nam về ký túc gửi tin nhắn cho Chu Túy Túy, lúc này mới đứng ở chỗ yên tĩnh của hành lang hóng gió, ngẩng đầu nhìn bầu trời mênh mông, nhẹ nhàng thở một hơi.
Cao Trác nghi ngờ nhìn Thẩm Nam, liếc nhìn Tiểu Đồng, hai người khụ một tiếng đến gần: "Đội trưởng, ngắm sao hả?"
"Trăng đêm nay đẹp thật."
Thẩm Nam mím môi, lười phản ứng hai người: "Có sao?"
Tiểu Đồng ngẩng đầu nhìn, đêm nay bầu trời yên tĩnh, đen như mực, đừng nói ánh sao, đến ánh trăng lưỡi liềm cũng không có.
....
Cao Trác khụ một tiếng, tay tùy tiện đặt lên vai Thẩm Nam, thấp giọng hỏi: "Đội trưởng, khi nào thì cho bọn tôi gặp chị dâu?"
"Đúng vậy." Tiểu Đồng nói: "Đội trưởng, nếu em sớm biết người lần trước là chị dâu, chắc chắn em sẽ nhìn không chớp mắt."
Nghe vậy, Thẩm Nam liếc nhìn hai người, thấp giọng: "Hai người muốn làm gì?"
Cao Trác nhún vai: "Chính là muốn nhìn thấy chị dâu một chút."
Tiểu Đồng: "Đúng!"
Thẩm Nam liếc mắt nhìn hai người, ôm tay nói: "Đừng tưởng tôi không biết suy nghĩ trong lòng của mấy người."
Cao Trác: ".... Không phải." Anh ta liếc mắt nhìn Thẩm Nam: "Đại đội trưởng tìm cậu làm gì vậy?"
Thẩm Nam dừng một chút mới tiếp tục ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm: "Không nói cái gì, bảo tôi ngày mai huấn luyện kiềm chế một cút, đừng có một ngày mà tàn phá các cậu."
Cao Trác: "....."
Cái gì gọi là giả bộ, chính là đây.
Anh ta và Tiểu Đồng liếc nhìn nhau, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Thẩm Nam: "Được rồi, bọn tôi về ngủ, đội trưởng, anh kiềm chế cho tốt."
Thẩm Nam cười mắng hai người: "Đừng quấy rầy tôi."
Chờ hai người đi rồi, Thẩm Nam mới lấy điện thoại ra gửi cho người một tin nhắn, lúc này mới về ký túc nghỉ ngơi.
***
Ngày đầu tiên đi làm, không có chuyện gì to lớn.
Lâm Hựu không bắt Chu Túy Túy theo dõi Lăng Tình, ngược lại thay đổi mục tiêu, bắt đầu tìm đủ tư liệu.
Hai người định buổi tối sẽ hành động tiếp.
Buổi sáng quá bình tĩnh, đến buổi chiều, tòa soạn bỗng nhiên náo nhiệt hẳn lên, nguyên nhân là chuyện hôm đó ở phòng bao của Lăng Tình bị đăng lên, còn đăng ảnh chụp của mấy người.
Trên weibo rất náo nhiệt, các loại bình luận đều có. Chu Túy Túy nhìn, ảnh chụp kia không phải là Thẩm Nam, vậy cũng không thèm quản, nhưng cũng lướt weibo giống Lâm Hựu, nhìn bức ảnh dưới video.
Lâm Hựu quay đầu nhìn cô: "Là chồng em hả?"
"Không phải." Chu Túy Túy dương cằm: "Người này chắc là anh cô ta."
Tối hôm qua Thẩm Nam còn cho cô xem ảnh của Lăng Thạch, liên quan đến chuyện của Lăng Tình, chỉ cần cô ta không làm loạn, cô và Thẩm Nam sẽ không truy cứu.
Lâm Hựu sờ cằm suy đoán, nghiêng mắt nhìn Chu Túy Túy, muốn nói lại thôi: "Phải không."
Chu Túy Túy bật cười, duỗi tay vỗ bả vai Lâm Hựu: "Chị Lâm Hựu, muốn nói cái gì thì nói, em biết còn có thể cố hết sức nói cho chị biết."
"Vậy được." Lâm Hựu chớp chớp mắt nhìn cô nói: "Có phải Lăng Tình có ý với chồng em không?"
"Có đi, nhưng chưa từng nghe là đã thổ lộ."
Lâm Hựu nghẹn lại, cạn lời mà nhìn cô: "Cô ta và mấy người chồng em có quan hệ gì?"
"Bạn cấp ba." Chu Túy Túy lời ít ý nhiều nói: "Chỉ biết như vậy, còn lại chị đừng hỏi, hỏi em cũng không nói."
Lâm Hựu hiểu rõ, tiếp tục lướt weibo, nói: "Ặc, trên weibo còn nói Lăng Tình với người đàn ông này thật xứng đôi, còn nói trong mắt thấy được tình ý miên man." Cô trợn mắt nhìn mấy ảnh chụp kia: "Này là dùng kính hiển vi nhìn hả?"
Chu Túy Túy bật cười, cong cong môi: "Đối với fans mà nói, tất cả những gì của thần tượng đều có thể giải thích hợp lý."
Đối với fans mà nói, chính là như vậy. Chỉ cần là thần tượng mà mình thích, thì tất cả những giải thích đều hợp lý, chỉ cần trong lòng họ muốn hiểu thần tượng muốn biểu đạt cái gì, thì hành vi của thần tượng có ý nghĩ đó.
Hai người đang lướt weibo, đột nhiên đồng nghiệp ở đối diện nói: "Ohhh shit, Lăng Tình đăng weibo."
Chu Túy Túy nhướng mày, còn chưa kịp hành động, Lâm Hựu đã đổi mới weibo. Này đổi mới không quan trọng, vừa mới đổi mới, Chu Túy Túy liền thấy được một bức ảnh quen thuộc, tâm tình của cô trong nháy mắt quả thực như là dẫm phải cứt chó.
Lăng Tình mới đăng weibo, là một bức ảnh chụp chung, thời cấp ba. Chu Túy Túy vừa mới mặc đồng phục của ngôi trường ấy, cho nên rất rõ ràng, ảnh chụp còn có Lục Gia Tu, Thẩm Nam và Lăng Thạch, Hồ Dật, 4 nam sinh, một nữ sinh, đương nhiên này không phải là trọng điểm, trọng điểm là Lăng Tình đứng bên cạnh Lăng Thạch và Thẩm Nam. Mặt và người cô ta đều hướng về phía Thẩm Nam.
Caption cũng rất có ý tứ: Sao tôi không biết anh trai đã thành bạn trai từ khi nào vậy [nghi vấn. jpg]
Weibo này vừa đăng, fans đều tích cực bình luận phía dưới.
---- A a a a a, anh trai đẹp trai quá! Thì ra Tình Tình lúc cấp ba đã đẹp như vậy!!!
--- Bên trái là anh trai, vậy bên phải thì sao! Sao cảm giác đôi mắt của Tình Tình vẫn luôn nhìn về bên phải vậy???
--- Bốn nam sinh một nữ sinh, Tình Tình, chị được cưng chiều mà lớn lên đúng không! Khi cấp ba đã được hoan nghênh như vậy, nhất định là hoa hậu giảng đường!
---- Trời ơi, chỉ có tôi cảm thấy tất cả mọi người trong ảnh này đều có giá trị nhan sắc rất cao sao, còn người đứng đầu tiên bên trái kia có phải là Lục tổng không? Thì ra Lăng Tình còn quen với Lục tổng?
--- Oa oa oa, chỉ có tôi có hứng thú với người đứng bên phải sao, ngũ quan đẹp, nhìn rất tuấn tú nha!
---- Tôi đột nhiên nhớ tới trước khi Tình Tình có trả lời phỏng vấn, nói lúc cấp ba rất thưởng thức một đàn anh, có phải là nam sinh bên cạnh này hay không?
--- Trời, đột nhiên phá án. Cuối cùng muốn nói trường cấp ba của Tình Tình rất giỏi, đều là học bá.
....
Lâm Hựu nhanh chóng đổi mới, Chu Túy Túy ở bên cạnh nhìn chằm chằm.
Cô cười lạnh một tiếng, thu hồi ánh mắt.
Lâm Hựu cũng im lặng, sau một lúc lâu nói: "Không phải, loại hành động trà xanh như thế này, sao