Chương 168: Long thành thay đổi
Lâm Dật Hiên lấy ra tất cả đồ vật mình thu ở Thiên Long Bát Bộ ra, bỏ vào bên trong phòng ngủ, không thể không nói kiến thiết nơi đây vô cùng toàn diện, thậm chí có nội thất chuyên môn cất vật phẩm quý trọng, Lâm Dật Hiên đem toàn bộ gì đó cất kỹ, nội thất cũng đã đầy, những vật này đều mang không đi, lưu cho A Chu dùng để giúp hắn xây dựng thế lực a.
Mà lúc trước luyện chế thuốc, Lâm Dật Hiên toàn bộ đều giao cho A Chu, cũng nói công dụng, sau khi tất cả đều chuẩn bị tốt, Lâm Dật Hiên dùng danh nghĩa bế quan, tiến vào một gian tĩnh thất, sau đó trực tiếp về tới thế giới hiện thực.
Không gian chuyển biến làm cho Lâm Dật Hiên nhất thời có chút khó có thể thích ứng, lần nữa mở mắt ra chính là phòng ngủ quen thuộc lại lạ lẫm của mình, nhìn phòng ngủ trước mắt, ánh mắt Lâm Dật Hiên một hồi hoảng hốt, lần này tiến vào không gian thí luyện thời gian quá dài, lần nữa trở lại hiện thực, lại để cho Lâm Dật Hiên có cảm giác đã qua mấy thế kỷ.
Lâm Dật Hiên ở trên giường tĩnh tọa chốc lát, cảm giác không thích ứng trong nội tâm chậm rãi biến mất rồi, hắn cầm lấy điện thoại trực tiếp mở ra, vừa mở ra, âm thanh tin nhắn điện thoại liền nhanh chóng vang lên, liên tiếp mấy chục âm thanh mới đình chỉ.
Lâm Dật Hiên nao nao, tại sao có nhiều tin nhắn như vậy? Hắn nghi hoặc mở tin nhắn ra, phát hiện những tin nhắn này phần lớn là tin nhắn báo có cuộc gọi nhưng không thể nối máy, trong đó cũng có rất nhiều tin nhắn từ Thượng Quan Tuyết Yên.
Lâm Dật Hiên mở tin nhắn của Thượng Quan Tuyết Yên, phát hiện phía trên ghi chính là: trả lời điện thoại.
Thượng Quan Tuyết Yên làm gì vậy, sao lại gọi điện thoại cho mình? Trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi nghi hoặc, hắn chậm rãi liếc nhìn toàn bộ thông báo tin nhắn, phát hiện cuộc điện thoại đầu tiên là chiều hôm qua, sau đó cách mỗi một giờ một cái, một mực tiếp tục đến mười hai giờ khuya, sau đó là bốn giờ buổi sáng hôm nay bắt đầu, lần này là nửa giờ một lần, một mực tiếp tục đến mười giờ sáng nay, sau đó hầu như một hồi chính là một cuộc điện thoại, cũng không có quy luật, có vài phút một lần, có cách hơn nửa giờ. Cuộc điện thoại cuối cùng là năm phút đồng hồ trước đấy.
Lông mày Lâm Dật Hiên chăm chú nhăn lại, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, Thượng Quan Tuyết Yên nhiều lần gọi điện thoại cho hắn, quá khác thường, vậy mà cả đêm hầu như đều gọi điện thoại cho hắn, Lâm Dật Hiên vừa định gọi điện thoại, tiếng chuông điện báo của điện thoại trong tay thoáng cái vang lên, là Thượng Quan Tuyết Yên gọi.
Lâm Dật Hiên trực tiếp nhấn nút trả lời, đưa điện thoại di động tới bên tai, nhẹ nhàng nói:
- Này, tìm ta có việc sao?
Đầu điện thoại bên kia một hồi trầm mặc, qua trong chốc lát, Lâm Dật Hiên nghe được thanh âm của Thượng Quan Tuyết Yên:
- Không có, không có việc gì.
Lâm Dật Hiên nhíu mày, hắn có thể nghe ra Thượng Quan Tuyết Yên tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, hơn nữa hiện tại thanh âm của Thượng Quan Tuyết Yên tựa hồ trở nên có chút khàn giọng, nghe thanh âm kia, Lâm Dật Hiên liền có thể cảm giác được, trạng thái tinh thần của Thượng Quan Tuyết Yên cũng không khá lắm.
- Ngươi hình như gọi cho ta rất nhiều cuộc?
Lâm Dật Hiên nhíu mày hỏi.
- Không có việc gì, ta rảnh rỗi ngủ không được.
Thanh âm Thượng Quan Tuyết Yên lần nữa khôi phục vài tia trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Lâm Dật Hiên một hồi im lặng, nhàn rỗi ngủ không được thì gọi điện thoại cho hắn sao? Nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi, Thượng Quan Tuyết Yên mới làm như vậy, nhưng đến cùng là chuyện gì?
- Ngươi không có việc gì thì tốt rồi, ta trước cúp máy .
Thượng Quan Tuyết Yên cuối cùng nói một câu mạc danh kỳ diệu, sau đó cúp điện thoại.
Lông mày Lâm Dật Hiên cau chặt, đây là cái gì, thật không hiểu thấu, ngay thời điểm điện thoại của