Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 187: Cấm vực


trước sau

Thần sắc Diệp Vũ Huyên quyến rũ mà trợn nhìn Lâm Dật Hiên một cái, trực tiếp cầm một sợi dây chuyền đeo trên cổ xuống, sau đó đưa cho Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên nao nao, giây chuyền này lúc trước hắn đã từng gặp, bất quá không có quá lưu ý, lúc này Lâm Dật Hiên nhìn kỹ thoáng một phát, mới phát hiện phía dưới giây chuyền này là một viên bảo thạch nho nhỏ, phía trên sợi dây chuyền khảm nạm một tinh thạch lớn bằng hạt đậu màu xanh da trời, hết sức xinh đẹp.
Lâm Dật Hiên tiếp nhận vòng cổ, có chút nhìn một chút, cũng không có phát hiện Nguyên Tâm này cùng bảo thạch có gì khác nhau, chẳng lẽ thứ này còn có môn đạo khác sao.
Diệp Vũ Huyên thấy Lâm Dật Hiên không ngừng lộng lấy vòng cổ, cũng không có làm ra kết quả, không khỏi khẽ cười nói:
- Cậu muốn dùng Nguyên Tâm, phải vận chuyển chân khí mới có hiệu quả.
Lâm Dật Hiên nao nao, vội vàng thử vận chuyển chân khí, ngay khi chân khí của Lâm Dật Hiên di chuyển, lập tức tinh thạch ở giữa ngón tay Lâm Dật Hiên trực tiếp truyền đến một cổ khí tức vô cùng tinh thuần, khí tức kia cũng không mạnh mẽ, nhưng lại hết sức tinh thuần, hầu như sau khi tiến vào trong cơ thể, sẽ hoàn toàn chuyển hóa thành chân khí.
Ánh mắt Lâm Dật Hiên ngưng tụ, Nguyên Tâm này quả nhiên là không như bình thường, nếu hắn là có Nguyên Tâm này trợ giúp tu luyện mà nói, không dùng được mấy tháng, có thể đạt tới độ cao vô cùng mạnh rồi.
- Nguyên Tâm này có thể cho người tu luyện bao lâu thời gian?

Lâm Dật Hiên xoay đầu lại nhìn về phía Diệp Vũ Huyên, chậm rãi hỏi.
- Cái Nguyên Tâm này rất nhỏ, cho nên chỉ có thể cho người ta tu luyện một năm thời gian.
Diệp Vũ Huyên nhìn Nguyên Tâm trong tay Lâm Dật Hiên, vừa cười vừa nói.
- Một năm thời gian? Một quả Nguyên Tâm nhỏ như vậy?
Lâm Dật Hiên triệt để kinh sợ rồi, bên trong một quả tinh thạch nhỏ như vậy, vậy mà ẩn chứa nhiều năng lượng thế kia, nó rốt cuộc là chưa đựng như thế nào, lúc này Lâm Dật Hiên cũng ít nhiều minh bạch vì cái gì Diệp Vũ Huyên thoạt nhìn niên kỷ cũng không quá lớn, lại có chân khí cường đại như vậy rồi.
Nếu có Nguyên Tâm trợ giúp, còn không có chân khí mạnh như vậy mà nói, như vậy có thể trực tiếp tìm khối đậu hũ đụng chết.
Diệp Vũ Huyên tựa hồ xem hiểu ý tưởng của Lâm Dật Hiên, vừa cười vừa nói:
- Nguyên Tâm tuy có thể cho người rất nhanh cảm giác được chân khí tồn tại, hơn nữa tăng trưởng rất nhanh, nhưng đây cũng không phải là tuyệt đối, bản thân tu luyện vẫn là phải xem tư chất cá nhân, nếu như tư chất không tốt, có nhiều Nguyên Tâm hơn nữa, cũng không cách nào có tu vi cao, nếu như tư chất cường hãn mà nói, một hài tử mười mấy tuổi, nói không chừng liền sẽ trở thành một cao thủ lợi hại.
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi suy nghĩ, xem ra hắn cũng phải kiếm một ít Nguyên Tâm để tu luyện, có Nguyên Tâm mà nói, thực lực của hắn cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh, đương nhiên về phần vấn đề tư chất, Lâm Dật Hiên cũng không phải quá lo lắng, dù sao cho dù không có Nguyên Tâm, hắn chỉ mới dùng nửa năm liền có tu vi hôm nay.
- Nguyên Tâm phải ở nơi nào mới có thể lấy được?
Lâm Dật Hiên hướng Diệp Vũ Huyên hỏi.
- Bởi vì tầm quan trọng của Nguyên Tâm, cho nên hiện tại Nguyên Tâm đã thành dự trữ vô cùng trọng yếu, bên ngoài có thể tìm tới đều bị tất cả

gia tộc hoặc là môn phái vơ vét không còn gì, mà bây giờ cách đạt được Nguyên Tâm chỉ có ba loại, thứ nhất chính là đến hiểm địa tìm Nguyên Tâm, trên địa cầu từ xưa liền có rất nhiều hiểm địa, cũng xưng là cấm vực, bởi vì chỗ đó có rất ít người giao thiệp, Nguyên Tâm ở nơi này hết sức sung túc, mà bây giờ đại đa số Nguyên Tâm chính là ở bên trong cấm vực lấy được, loại thứ hai là ở hội nghị võ giả, khi đó sẽ có rất nhiều võ giả tham gia, lúc ấy có võ giả giúp nhau đổi lấy một ít vật hữu dụng, trong đó liền kể cả Nguyên Tâm, mà cuối cùng chính là bên trong bán đấu giá ngầm, có rất nhiều đấu giá ngầm có khi cũng sẽ đấu giá Nguyên Tâm.
Diệp Vũ Huyên cười yếu ớt giải thích cho Lâm Dật Hiên nói.

Lâm Dật Hiên có chút nhíu mày, những địa phương cấm vực hiểm địa này hắn còn là lần đầu tiên nghe nói, xem ra cái thế giới này thật đúng là ẩn tàng rất nhiều bí mật.
- Cấm vực ở địa phương nào?
Lâm Dật Hiên không khỏi hỏi, hắn vẫn là nhịn không được hiếu kỳ.
- Cấm vực phân bố các nơi trên thế giới, là nơi hung hiểm nhất trên địa cầu, cũng là địa phương quỷ dị nhất, cậu cũng không nên nghĩ đến cấm vực tìm Nguyên Tâm, tuy võ công của cậu không tệ, nhưng đến bên trong cấm vực ngay cả cặn bã cũng sẽ không còn, hung hiểm bên trong cấm vực cũng không phải là cậu có thể tưởng tượng.
Diệp Vũ Huyên nhìn Lâm Dật Hiên, lắc đầu nói ra.
- Ta sẽ không đi đâu, ta chỉ là hiếu kỳ chúng ở địa phương nào mà thôi.
Lâm Dật Hiên vẻ mặt tò mò nói ra, nghe Diệp Vũ Huyên nói được khủng bố, trong nội tâm Lâm Dật Hiên càng phát ra hiếu kỳ, tuy hiện tại hắn không đi được, nhưng mà đợi thực lực tăng lên rồi, cũng có thể đi.
- Ta cũng không biết ở địa phương nào.
Diệp Vũ Huyên có chút trợn mắt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, sau đó nói:
- Cấm vực bình thường chỉ có những đại gia tộc cùng môn phái kia mới biết được ở địa phương nào, ta làm sao có thể biết rõ.

Lâm Dật Hiên một hồi im lặng, nói đến nói đi Diệp Vũ Huyên căn bản cũng không biết rõ cấm vực ở địa phương nào, bất quá cái này cũng bình thường, nếu như tất cả mọi người đều biết, như vậy cũng sẽ không coi người luyện võ là trong truyền thuyết.
Xem ra phương pháp lấy được Nguyên Tâm cũng chỉ có hai loại còn lại rồi, Lâm Dật Hiên hướng Diệp Vũ Huyên hỏi:
- Như vậy hội nghị võ giả là chuyện khi nào? Cử hành ở địa phương nào?
- Võ giả hội nghị bình thường một năm một lần, cách lần tụ tập kế tiếp ít nhất còn có nửa năm thời gian.
Diệp Vũ Huyên mỉm cười đối với Lâm Dật Hiên nói ra.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện