Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 188: Bị theo dõi (1)


trước sau

Được rồi, phương pháp này tạm thời không thể thực hiện được, hy vọng ncuối cùng đấu giá ngầm sẽ không là một năm đấu giá một lần. Trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ.
Diệp Vũ Huyên tựa hồ nhìn ra tâm tư của Lâm Dật Hiên, sau đó nói:
- Đấu giá ngầm bình thường một tháng sẽ xuất hiện một lần đấu giá Nguyên Tâm, bất quá giá đấu kia không phải người bình thường có khả năng thừa nhận được.
- Giá cả? Nguyên Tâm ước chừng có thể đấu giá được bao nhiêu?
Lâm Dật Hiên nao nao, lúc này trong lòng hắn có một loại dự cảm bất hảo, Nguyên Tâm này trân quý như vậy, giá cả đấu giá sẽ không phải cũng cao kinh người a.
- Giá cả bình thường là dựa theo phẩm chất Nguyên Tâm để quyết định, Nguyên Tâm trước mắt mà nói chia làm Tam phẩm, nhất phẩm kém nhất, linh khí ẩn chứa trong đó hết sức pha tạp, không dễ hấp thu, nhị phẩm hầu như không có tạp chất gì, linh khí cũng tương đối tinh thuần, Tam phẩm thì hoàn toàn không có tạp chất, hơn nữa linh khí hết sức tinh thuần, Nguyên Tâm trong tay của ta chính là Nguyên Tâm tam phẩm.
Diệp Vũ Huyên cười vì Lâm Dật Hiên giải thích nói:
- Mà ở bán đấu giá dưới mặt đất, bình thường Nguyên Tâm nhất phẩm có thể đấu giá được hơn một ngàn vạn, nhị phẩm bình thường đều là mấy ngàn vạn, Tam phẩm ít nhất hơn trăm triệu, không có tiền, thì không có khả năng ở bán đấu giá dưới mặt đất đạt được Nguyên Tâm.

Được rồi, quả nhiên bị đoán trúng, chỉ là nhất phẩm liền muốn hơn một ngàn vạn, quả nhiên là giá trên trời, bất quá ngẫm lại tốc độ tu luyện Nguyên Tâm mang đến, nếu Lâm Dật Hiên có đầy đủ tiền, cũng nhất định sẽ đi mua lại.
Tiền, nhớ rõ buổi trưa hôm nay Thượng Quan Tuyết Yên mới cho hắn một tấm chi phiếu, bên trong có hơn một nghìn vạn, bất quá hơn một nghìn vạn này tối đa chỉ có thể mua xuống một quả Nguyên Tâm nhất phẩm, nghe Diệp Vũ Huyên nói, Nguyên Tâm nhất phẩm linh khí pha tạp, cũng không dễ dàng hấp thu, cho nên không nằm trong phạm vi Lâm Dật Hiên cân nhắc, như vậy còn dư lại chính là nhị phẩm cùng Tam phẩm, đương nhiên Tam phẩm mới là mục tiêu trong nội tâm của Lâm Dật Hiên, nhưng mà giá cả hơn một tỷ kia lại làm cho người ta giật mình.
Chẳng qua là trong chốc lát, trong nội tâm Lâm Dật Hiên liền có một ý tưởng, xem ra phải mau chóng tên tuổi Y Tiên của mình khuếch trương ra thế giới hiện thực mới được, tuy hiện tại y học khoa học kỹ thuật rất phát đạt, nhưng mà tổng có một chút bệnh trị không được, thậm chí đối với võ giả tu luyện chân khí, tổn thương kia càng là không thể làm gì.
Bởi vậy nương theo y thuật của hắn sẽ có người đến cầu y, đến lúc đó cho người ta dùng Nguyên Tâm với tư cách phí xem bệnh cũng không còn là việc khó, bất quá phương pháp này hiệu quả quá chậm, dù sao muốn nổi danh cũng không phải là đơn giản như vậy, thế giới hiện thực lại bất đồng với Thiên Long Bát Bộ, bây giờ lừa đảo quá nhiều, coi như là Lâm Dật Hiên đại lực tuyên truyền, người khác nghe được tối đa chẳng qua là chê cười mà thôi.
Mà phương pháp khác chính là kiếm tiền, kiếm được đủ nhiều tiền, cũng có thể đi đấu giá hội mua Nguyên Tâm, Lâm Dật Hiên nghĩ cả hai đồng thời tiến hành, một mặt chậm rãi khai hỏa thanh danh Y Tiên của mình, một mặt kiếm tiền.
- Cậu đang suy nghĩ gì mà xuất thần như vậy?
Diệp Vũ Huyên thấy Lâm Dật Hiên cúi đầu không ngừng suy tư, không khỏi cười nhẹ hỏi.
- Ta suy nghĩ có biện pháp nào khai hỏa thanh danh y thuật của ta, còn có như thế nào đi kiếm tiền.
Lâm Dật Hiên cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra, đó cũng không phải sự tình cần giấu diếm gì, hơn nữa nói không chừng Diệp Vũ

Huyên có thể có ý tưởng gì tốt.
- Khai hỏa thanh danh y thuật của ngươi cũng không phải khó, chỉ cần tỷ tỷ ta hỗ trợ, tin tưởng rất nhanh sẽ đưa đến hiệu quả, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tìm đến cậu cầu y, khi đó không phải cậu sẽ kiếm được tiền rồi sao?
Diệp Vũ Huyên cười nhẹ một tiếng, bày ra bộ dáng có ta hỗ trợ mọi việc sẽ thông.
- Cô? Cô bây giờ bản thân khó bảo toàn, làm sao có thể giúp ta?
Lâm Dật Hiên vẻ mặt không tin nói.
- Tiểu đồ đần, chị gái cũng không phải tự mình đi tuyên truyền cho ngươi, chị gái chỉ cần tìm mấy người có danh vọng giúp cậu tuyên truyền thoáng một phát, đến lúc đó cậu muốn không ra tên cũng khó khăn.

Diệp Vũ Huyên nhẹ nhàng trợn mắt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, tựa hồ muốn nói ngươi thực ngốc.
Lâm Dật Hiên không nói gì, chẳng qua là vẻ mặt hồ nghi mà nhìn Diệp Vũ Huyên.
Diệp Vũ Huyên bị nhìn có chút phiền muộn nói:
- Cậu dám không tin, ta đây liền làm cho cậu xem xem, lại để cho cậu biết tỷ tỷ ta thần thông quảng đại đến cỡ nào.
Nói xong Diệp Vũ Huyên trực tiếp lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại, hướng về người bên điện thoại kia nói một đống thong tin, như thế nào đem y thuật thần kỳ của Lâm Dật Hiên tuyên dương ra ngoài, liền cúp điện thoại, bất quá sau khi cúp điện thoại, liền chứng kiến Lâm Dật Hiên vui vẻ cười tà quái.
Diệp Vũ Huyên có chút ngơ ngác một chút, sau đó nhẹ nhàng mà trợn mắt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, nói ra:
- Hình như ta bị trúng kế của cậu rồi.
Tuy Diệp Vũ Huyên cảm giác mình trúng Lâm Dật Hiên tính toán, nhưng mà cũng không có cảm thấy gì, dù sao cô ta vốn là muốn trợ giúp Lâm Dật Hiên, chẳng qua là để cho Lâm Dật Hiên thoáng chạy ra, không cần cầu cô ta mà thôi, bất quá không quan hệ, còn nhiều thời gian, tổng còn sẽ có chuyện khác, Lâm Dật Hiên sẽ đến cầu nàng mà thôi.
- Tiểu thần y, Nguyên Tâm này trước cho ngươi dùng.
Ngay thời điểm Lâm Dật Hiên chuẩn bị trở về phòng, Diệp Vũ Huyên đột nhiên cầm vòng cổ có chứa Nguyên Tâm trong tay kia ném qua, cô ta tự nhiên biết rõ chỉ cần là Luyện Khí chi nhân đều ngăn cản không nổi Nguyên Tâm hấp dẫn, bất quá Lâm Dật Hiên là một tiểu quái vật, vậy mà dưới tình huống không có Nguyên Tâm tu luyện ra chân khí mạnh như vậy.

Lâm Dật Hiên nao nao, Nguyên Tâm này trân quý hắn coi như là hiểu được, hơn nữa Nguyên Tâm này cũng không phải có thể một mực dùng, số lượng linh khí trong đó dự trữ có hạ, dùng một phần sẽ thiếu một phân, thật không nghĩ tới Diệp Vũ Huyên vậy mà cam lòng đem thứ này cho hắn dùng.
- Vậy cám ơn.
Lâm Dật Hiên trực tiếp nhận lấy vòng cổ Nguyên Tâm, cũng không có sĩ diện hão, tuy Nguyên Tâm trân quý, nhưng mà hắn tin tưởng về sau hắn có thể được rất nhiều, bất quá phần tâm ý này của Diệp Vũ Huyên hắn nhớ kỹ.
- Không cần cám ơn, nhớ rõ về sau đưa ta cái càng lớn hơn.
Diệp Vũ Huyên quyến rũ cười cười, nhẹ nhàng hướng Lâm Dật Hiên vứt ra mị nhãn.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện