Lâm Dật Hiên nhìn biểu lộ Lý Thành thở dài một hơi, lạnh lùng cười cười, lần này trực tiếp thò tay điểm hai cái trên người Lý Thành, trong nháy mắt một cảm giác nhức mỏi đau ngứa trải rộng toàn thân Lý Thành, vừa mới trải qua đau khổ nhiệt hỏa, không nghĩ tới lại phải thừa nhận loại thống khổ này, trong lúc nhất thời hai mắt Lý Thành có chút mơ hồ, đau đớn khó nhịn làm cho hắn quên hết tất cả, thân thể không ngừng lăn lộn trên mặt đất, trong miệng phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
- Nếu như mày muốn nói, chỉ cần mày nói, ta giúp mày giải trừ thống khổ này.
Lâm Dật Hiên nhìn Lý Thành không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất, trong nội tâm không khỏi bay lên một cảm giác kỳ quái, phảng phất bây giờ mình chính là nha dịch thời cổ, lúc này đang nghiêm hình bức cung đối với phạm nhân.
- Thật sự không có gì có thể nói.
Lý Thành cũng thật sự là kiên cường, mồ hôi trên người đều điên cuồng bốc lên, vậy mà không nói ra cái gì.
- Ngươi tốt nhất là nghĩ thông suốt, nếu như ngươi lại kiên trì như vậy mà nói, như vậy thân thể của ngươi sẽ phế đi, ngươi luyện một thân võ công cũng sẽ toàn bộ mất đi.
Lâm Dật Hiên nhìn bộ dạng kiên cường kia của Lý Thành cũng nhíu mày, không nghĩ tới dưới loại thống khổ này hắn cũng không chịu thành thật khai báo, lại như vậy xuống dưới thật là sẽ chơi chết hắn.
Lúc này Lâm Dật Hiên không khỏi nghĩ tới Sinh Tử Phù của Thiên Sơn Đồng Mỗ, có thể làm cho nhiều người táng đảm như vậy, hán tử kiên cường cỡ nào cũng sẽ khuất phục dưới Sinh Tử Phù, có thể thấy được Sinh Tử Phù khủng bố, xem ra khi vào Thiên Long lần nữa, nhất định phải học Sinh Tử Phù a.
Lại qua trong một giây lát, thân thể Lý Thành đã bắt đầu có chút hư thoát, nhưng mà hắn lại không chịu thổ lộ ra nửa chữ, Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ, trực tiếp giải khai huyệt đạo trên người Lý Thành, sau đó nói với Lý Thành:
- Không thể không nói, ngươi thật sự là hán tử, ngươi ly khai a, trở về nói cho kẻ sai sử ngươi, tốt nhất không nên đánh chủ ý vào ta.
Lý Thành chậm rãi đứng dậy, dùng ánh mắt không hiểu nhìn Lâm Dật Hiên một cái, mới lảo đảo đi ra ngoài.
Nhìn Lý Thành đi xa, Lâm Dật Hiên lạnh lùng cười cười, thả Lý Thành ly khai hắn tự nhiên cũng có ý nghĩ của mình, Lý Thành hết sức kiên cường, dù ép hỏi thế nào, đều chưa hẳn hữu dụng, nhưng mà Lâm Dật Hiên lại muốn biết người phía sau màn là ai, cho nên nếu như hỏi không ra cái gì, như vậy chỉ có thả hắn đi, chỉ cần đi theo Lý Thành, sẽ có thể tìm được người phía sau màn.
Lý Thành ly khai ngõ nhỏ, liền trực tiếp ngừng ở cửa ngõ, sau đó hắn nghi ngờ nhìn bốn phía một cái, cũng không có phát hiện đồ vật mình muốn tìm, trực tiếp đưa tay vào túi, đem điện thoại di động của hắn ra, bất quá hắn lấy điện thoại di động ra, thì điện thoại đã hoàn toàn rách nát rồi, hiển nhiên là mới vừa rồi bị Lâm Dật Hiên công kích, điện thoại cũng cùng một chỗ gặp không may theo.
Lý Thành hùng hùng hổ hổ trực tiếp ném điện thoại di động tới trên mặt đất, sau đó trực tiếp đi tới một cửa hàng, phía trên cửa hàng kia có bản hiệu điện thoại công cộng, hiển nhiên hắn là đi gọi điện thoại.
Lão bản cửa hàng nhìn thấy hắn tới, thân thể không khỏi run rẩy thoáng một phát, dù sao bộ dáng Lý Thành bây giờ thật sự làm cho người ta sợ hãi, lúc này trên người Lý Thành một thân máu đen, hơn nữa khổ người khỏe mạnh cùng biểu lộ hung ác kia, tuyệt đối có thể hù chết người nhát gan.
Lý Thành chẳng qua là nhìn lão bản kia một cái, liền trực tiếp cầm lấy điện thoại bày ở trên quầy, đè xuống mấy dãy số về sau, điện thoại lập tức nối mấy, nhưng mà không đợi hắn mở đầu nói