Tuy nhiên giật dây kia rất cẩn thận, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Lâm Dật Hiên sẽ trực tiếp cầm được số điện thoại của hắn, đương nhiên hắn cũng không trực tiếp gọi qua, như vậy chỉ biết đánh rắn động cỏ, thông qua một mã số muốn tìm được một người có rất nhiều biện pháp, trong đó đơn giản nhất chính là trực tiếp tìm cục quản lý viễn thông.
Đương nhiên người nọ cũng có thể là tìm người làm thay điện thoại, thậm chí có khả năng căn bản là tin tức giả, bất quá Lâm Dật Hiên cũng không lo lắng, nếu có kỹ thuật Hacker mà nói, có lẽ có thể tìm được tin tức hữu dụng, tuy bây giờ Lâm Dật Hiên còn không có kỹ thuật Hacker gì, nhưng mà trong không gian học tập đã có, chỉ cần hắn nghiêm túc học tập kỹ thuật Hacker thoáng một phát, như vậy muốn tìm được chủ nhân dãy số này, hẳn không phải là việc gì khó.
Cầm được dãy số kia, Lâm Dật Hiên ở dưới chủ cửa hàng kinh ngạc, trực tiếp đi ra, vừa rồi Lâm Dật Hiên ngầm trộm nghe điện thoại, đầu điện thoại bên kia hơi có chút kiêng kị với hắn, tạm thời chắc có lẽ không động thủ với hắn, trong khoảng thời gian này có lẽ đầy đủ hắn tìm được người giật dây rồi.
Lâm Dật Hiên cầm lấy bao thuốc kia trực tiếp về tới chỗ ở, sau khi trở về, Lâm Dật Hiên mới phát hiện nguyên lai đã sáu giờ rồi, không nghĩ tới hắn đi mua dược liệu vậy mà bỏ ra nhiều thời giờ như vậy, xuyên qua hoa viên nho nhỏ, Lâm Dật Hiên vừa lên trên lầu, liền nghe một mùi thơm xông vào mũi, rất là mê người, sau đó Lâm Dật Hiên liền chứng kiến trên bàn cơm đã xếp đặt không dưới ba món thức ăn.
- Cậu đã trở về? Trước đi rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm đi.
Tuy nội lực Diệp Vũ Huyên tạm thời không có thể động dụng, nhưng mà thân là võ giả, thính giác và lực cảm giác đều còn, Lâm Dật Hiên vừa về nàng liền biết.
Lâm Dật Hiên lên tiếng, đem gói thuốc cất kỹ, sau đó đi rửa tay, phát hiện Diệp Vũ Huyên đã bưng thức ăn đi tới trước bàn, lúc này trên người Diệp Vũ Huyên đeo một cái tạp dề màu xanh da trời, cả người nhìn qua thiếu đi ba phần xinh đẹp quyến rũ, nhiều thêm vài phần hiền lành chi khí, phảng phất như là hiền thê, điều này làm cho Lâm Dật Hiên có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Diệp Vũ Huyên còn có một mặt như vậy.
- Nhanh ăn đi, cậu không đói bụng sao?
Diệp Vũ Huyên bỏ thức ăn lên trên bàn, đối với Lâm Dật Hiên nói ra.
Lâm Dật Hiên nao nao, lúc này hắn mới nhớ hắn bề ngoài hình như là một ngày không có ăn gì, hôm nay thật đúng là nhiều việc a, may là sự tình đã được giải quyết, Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng, trực tiếp ngồi xuống, gắp một ngụm rau, vừa ăn hết, con mắt Lâm Dật Hiên không khỏi có chút sáng ngời, không nghĩ tới tay nghề của Diệp Vũ Huyên tốt như vậy, trình độ nấu nướng này thậm chí so với hắn cao hơn một ít, đây coi như là lần thứ nhất Lâm Dật Hiên ở trong hiện thực ăn thức ăn ngon hơn mình nấu.
Nếu như thức ăn tốt, Lâm Dật Hiên tự nhiên cũng nhịn không được hướng Diệp Vũ Huyên tán dương hai câu.
Diệp Vũ Huyên nghe được Lâm Dật Hiên tán dương, vừa cười vừa nói:
- Nếu như về sau muốn thường xuyên ăn, cậu liền cố gắng truy đuổi ta đi, đoạt được ta vào tay rồi, ta liền mỗi ngày nấu cơm cho cậu ăn.
Đối với Diệp Vũ Huyên đùa giỡn, Lâm Dật Hiên vẫn như cũ lựa chọn bỏ qua, ăn cơm tối xong, Lâm Dật Hiên liền trực tiếp về phòng, hắn cũng không có vội vã tiến vào không gian học tập, mà là bắt đầu giúp đỡ Diệp Vũ Huyên phối dược, cũng may chẳng qua là ân cần săn sóc kinh mạch cũng không cần quá nhiều xử lý, cũng không cần đặc biệt mà đi chế thành đan dược, nấu bình thường là được rồi.
Đem tất cả thuốc đều phân phối xong, lại đến phòng bếp sắc thuốc, mặc dù có lòng muốn cho Diệp Vũ Huyên tự mình sắc thuốc, nhưng mà Lâm Dật Hiên lại lo lắng Diệp Vũ Huyên làm không tốt, Lâm Dật Hiên điều chế thuốc này đối với hỏa hầu yêu cầu hết sức nghiêm khắc, cũng không phải là trực tiếp nấu lên, sau đó đun cạn là được, thuốc này phải qua ba lượt