Buổi tối tại Lăng Viện trên bàn cơm ngồi chính giữa là bà nội, bên tay phải bà là Lăng Đình ba của Lăng Hạo và Trang Tử Khâm.
Bên tay trái là Lăng Hạo và Hạ An Ngôn.
Khi bữa cơm sắp bắt đầu bà nội lên tiếng:” Tiểu Ngôn con ngồi đây với bà”.
Cô khó xử nhìn anh, Lăng Hạo ung dung đứng dậy đổi chỗ cho cô, nhưng khi đi ngang cô lại ép sát vào người cô nói với mức độ chỉ cô và anh mới nghe được:” cô thiệt là giỏi lấy được lòng cả nhà này rồi”, cô ngước mắt nhìn vào anh vốn định giải thích nhưng anh lại vô tình bước đi.
Cô cười chua xót ngồi xuống, bữa cơm diễn ra trong vui vẻ mỗi người 1 câu riêng anh là lẳng lặng ngồi đó câu có câu không.
- bao giờ hai đứa bọn con cho bà bế chắt đây.
Bà nội vui vẻ nói
Hạ An Ngôn sặc cơm, ngại ngùng ho vài tiếng.
Cô nhìn sang anh, anh chẳng nhìn cô bỏ đũa xuống:” bà nội không vội, chúng con chỉ mới kết hôn có nữa năm”.
- tại sao lại không vội, anh nghĩ mấy người già chúng tôi còn sống được bao lâu.
Lăng Đình cực kì không vui lên tiếng.
- Ba hiện giờ con chưa muốn có con.
- Tại sao lại chưa muốn, anh tốt nhất cho tôi câu trả lời hợp lý
- Con của con phải do Nguyễn Nhã Hân sinh ra, còn con cùng cô ấy kết hôn chẳng phải