Bỗng nhiên, PHẬP...một mũi tên găm ngay trước mặt Mỹ Đam làm các vị đại thần, phu nhân khiếp sợ. “chuyện gì thế? Thích khách sao?” – thái hậu bàng hoàng hét lớn hỏi. Bỗng nhiên từ trên, một giọng cười lanh lảnh vang lên: “ha ha ha...đây mà là thánh nữ sao? K bằng một góc của hoàng tỉ ta nữa”. Một số quân lính chạy vào, giơ gươm: “ngươi là ai?” _ “sợ quá sợ quá! Bổn công chúa ta đi lâu quá nên tất cả các người đều quên rồi sao? Để ta tự giới thiệu ta là Âm Thanh Tuệ, 18 tuổi, con gái của tiên đế và Dư thái hậu cũng là muội muội ruột duy nhất của hoàng huynh. Thế nào? Có cần ta phải giới thiệu tiếp k?” _ “thất công chúa, xin người thứ lỗi” _ “hây dà lui đi lui đi”. Thanh Tuệ từ trên nóc điện nhảy xuống, cúi người: “mẫu hậu, hoàng huynh Thanh Tuệ sau 4 năm chu du đã trở về rồi ạ!” _ “Tuệ nhi mau lên đây, mẫu hậu nhớ con quá”- thái hậu vui mừng ra mặt ôm con gái bé bỏng của mình vào lòng. Thượng thư bộ Lễ Chương Vệ đứng dậy cúi người: “niềm vui của thái hậu cũng là niềm vui lớn của chúng thần trong ngày hôm nay. Xin chúc mừng Thất công chúa đã trở về bình an” _ “ai gia rất cảm ơn ý tốt của khanh. Người đâu, mau dọn bàn cho công chúa” – nét mặt thái hậu trở nên hiền hòa vui vẻ hơn. Thanh Tuệ nũng nịu: “mẫu hậu, con muốn ngồi cạnh hoàng tỉ đc k?” _ “đc đc, con cứ qua đó” – bà bây giờ k quan tâm chuyện j nữa, chỉ cần con gái vừa ý là đc. Nàng nhìn theo cử chỉ của Thanh Tuệ mà lòng dấy lên một thứ cảm xúc vô hình: chắc có lẽ trước đây nàng rất thân với Thất công chúa. Thanh Tuệ vui vui vẻ vẻ ngồi cạnh Nhạc Mỹ: “tỉ tỉ, muội rất nhớ tỉ đó” _ “bổn cung cũng nhớ muội” – nàng nhẹ nhàng vuốt mái tóc tơ mềm của công chúa mỉm cười. Mỹ Đam đứng phía dưới long dấy lên ghen tức: bỏ rơi bổn công chúa ta sao, lại còn một đứa con gái lêu lổng nhận là công chúa hăm dọa nữa, thật đáng ghét! Hắn liếc nữ nhân đang cau có dưới kia như nghe hết tất cả những điều đó. TÙNG TÙNG....”đến giờ diên nguyệt, trước tiên mời hoàng thượng và hoàng hậu thả đại nhất đèn lồng trước” – nữ tế cung kính cúi đầu. Hắn nắm đôi bàn tay nàng: “đi thôi”. Cả hai cầm chiếc đèn lồng to thêu rồng vàng và phượng hoàng đỏ thắm đang sáng lung linh. “mời thả đi ạ” _ “cùng đẩy nhé” – Phong Dạ bắt tay nàng và đẩy chiếc lồng đèn tựa ngôi sao lung linh trên nền trời tối như mực. Sau đó các thành viên trong hoàng thất thả rồi các quan lại, phu nhân và toàn bộ