Nhạc Mỹ ngồi đan tóc cho đứa lớn: “Chất nhi, con tên là gì? Đệ đệ con tên j? Hoàn cảnh gia đình cho cô mẫu nghe xem!”. Tiểu cô nương đc thay y phục mới, mặt mày sáng sủa, hớn hở trả lời: “chất nhi tên Diệp Khuynh Thành năm nay 10, đệ đệ tên Diệp Vô Cung 5 tuổi”. Nói đến đây nét mặt Khuynh Thành đột nhiên xám lại: “mẫu thân con là nô tỳ hèn mọn trong phủ. Lần ấy, phụ thân say nên ở cùng với mẫu thân một chỗ rồi sau đó k thèm nhìn đến. Mẫu thân sinh Thành nhi, ở một biệt viện tồi tàn sau hậu viện. Thị thiếp phụ thân nhiều lắm, lại hay ức hiếp mẫu thân. Nhiều đêm chất nhi nghe mẫu thân khóc, chất nhi có hỏi thì mẫu thân ôm vào lòng. 5 năm sau, phụ thân chợt đi qua biệt viện, ngẫu hứng qua đêm. Phụ thân chất nhi đáng sợ lắm ạ, khi nào ngủ cùng mẫu thân cũng thấy mẫu thân ứa lệ. Từ đó, ngân lượng phát cho mẫu thân nhỉnh hơn một chút, để nuôi đệ đệ. Một tháng trước, phụ thân phạm tội khi quân, mọi người trong phủ bỏ chạy. Mẫu thân cũng....bị quan sai giết, chúng bán con cho kỹ viện. Chúng con bỏ trốn thì bị bắt lại và được...gặp cô mẫu, cô mẫu tốt rất tốt ạ”. Nhạc Mỹ ôm Khuynh Thành vào lòng, vuốt mái tóc của nó: “cô mẫu là hoàng hậu, sau này con chỉ có việc vui vẻ sống bên cô mẫu cùng với đệ đệ”. Khuynh Thành reo lên: “Cung nhi, thì ra cô mẫu là hoàng hậu. Tỷ nghe nói hoàng hậu lớn lắm, hoàng cung cũng lớn. Cung nhi có tò mò không?”. Diệp Vô Cung đang ngồi ăn bên cạnh bị làm phiền, xụ mặt: “để đệ ăn”_”xí! Tỷ k nói nữa”. Chợt cánh cửa thiếp son bật mở, một ám vệ cúi người: “nương nương, hoàng thượng muốn mời người đến một chỗ”_” bản cung hiểu, lui đi”. Nàng quay lại âu yếm nhìn hai đứa nhỏ: “cô mẫu có việc bận, các con ở đây với các tỳ nữ nhé”_”vâng, cô mẫu đi bình an ạ”. Nói xong, nàng đi ngoài, gật đầu với ám vệ rồi phi thân ra khỏi Nguyệt Vãn cung. Bây giờ cũng đầu giờ Dậu(17h-19h), trời nhá nhem tồi, cả hai cùng đáp xuống một khoảng trống trong Trung Cẩn lâm. Âm Phong Dạ quay lưng lại, nhìn nàng cười phúc hắc: “Nhạc nhi, còn nhớ năm xưa nàng đã nói gì với ta không?”. Nàng bước đến, vòng tay qua thắt lưng, dựa vào bờ vai hắn, chu môi nói: “chàng đi thật lâu! Năm xưa, thiếp đã nói j vậy chàng thử kể xem”. Hắn ôm nàng, bảo: “nàng từng nói rằng muốn bay lên bầu trời cao kia, muốn ta lấy sao xếp tên nàng, không phải sao?”_”thì...”_”hôm nay ta muốn thực hiện mong muốn đó của nàng. Ta và cận vệ đã cùng nhau chế tạo thứ này!”. Phong Dạ hướng tay điểm chỉ, nàng nghĩ thầm: cái này khá giống khinh khí cầu nhỉ? Nhạc Mỹ bước đến, vịn vào thành rơm: “chàng nói xem, liệu nó có phát huy
công dụng không nhỉ?”_”muốn biết thì hãy thử ngồi vào cùng ta”. Xong, hắn khoát tay cho ám vệ thắp đuốc trong khinh khí cầu rồi nhổ dây. Dần dà khinh khí cầu bay lên, Phong Dạ ôm nàng hỏi: “như thế nào?”_”ừm...quả thực Lâm thành rất náo nhiệt và đẹp đấy, k hổ là vị minh quân của thiếp”_”chưa hết! còn một thứ nữa!”_”hửm?”_ “nàng hãy thử nhìn qua bên kia đi”. Theo hướng tay hắn chỉ, nàng nhìn ra phía bên kia dãy núi. BÙM...BÙM...BÙM... Hàng loạt dòng chữ được tạo nên từ pháo hoa hiện ra: Mã Nhạc Mỹ, nàng liệu có nguyện ý bên ta, tin tưởng ta suốt đời không?. Nàng nhìn hắn, cười viên mãn: “thiếp...nguyện ý! Cảm ơn chàng đã làm những thứ này vì ta, thiếp rất hạnh phúc vì có phu quân như chàng!”. Hắn nhếch mày, cúi gần mặt nàng, hơi thở nóng ấm của hai người hòa lẫn. Nàng ôm cổ, chủ động hôn lên bờ môi cương nghị của hắn. Cả hai quấn quýt một hồi mới thôi, ám vệ cũng tản ra. “ hôm nay thiếp mới gặp hai đứa trẻ, chúng rất đáng thương, liệu...”_”ta biết. Về cung, ta ân chuẩn nữ tử làm quận chúa, nam tử tước hầu; cho ở trong Tử Cầm điện của nàng. Được chưa?”_”hì hì..chàng đúng là hiểu ý ta!”....Nhạc Mỹ cùng Phong Dạ về Nguyệt Vãn cung, nàng đưa hắn đến gặp bọn trẻ. Khuynh Thành đang tập thêu thùa liền nhảy xuống, chạy đến ôm eo nàng: “A! Cô mẫu đã về!”_”ừ, cô mẫu về rồi! Thành nhi thử đoán xem vị thúc thúc này là ai?”. Khuynh Thành nhăn mặt đi vòng quanh xem xét hắn, Phong Dạ chỉ nhíu mày: xem ra cô bé này có chút mạnh dạn! Khuynh Thành cười bảo: “là phu quân cô mẫu, là hoàng thượng! Thành nhi ra mắt hoàng thúc thúc”. Phong Dạ cười lớn rồi ngồi xuống: “khá lắm! Thành nhi thật thông minh, hiểu lễ nghĩa”_”đa tạ hoàng thúc”_”ừm. Sáng