Bị bắt gian tại trận...
Trần Lâm mặt dày hơn tường thành không chút xấu hổ nhè nhàng rút côn thịt của mình ra khỏi âm hộ của Trương Tố Nga rồi thản nhiên quay người lại, côn thịt to lớn vẫn còn hùng dũng uy nghiên theo đó lộ ra trước ánh mặt của bốn người Phương Tuyết khiến ba trong số bốn người thoáng xấu hổ âm thầm mắng tên này vô sỉ thích khoe hàng.
- Các nàng muốn thăm gia không?
- Giờ mình chơi trước ăn mừng, tối đến mình chơi tiếp...
Trông thấy ba người Phương Tuyết thoáng xấu hổ, Trần Lâm cười lên vô sỉ nói.
Ngược lại Trương Tố Nga da mặt hơi mỏng nên vô cùng xấu hổ vội vàng kéo chiếc quần lót của mình lên rồi nhanh chóng sửa sang lại y phục, không quên đưa ánh mắt đầy oán hận những Trần Lâm.
Thấy thế Trần Lâm thật sự muốn kéo oan, rõ ràng là Trương Tố Nga rủ rê Trần Lâm giờ lại trách ngược Trần Lâm, phụ nữ đúng là động vật không nói lý lẽ.
Tuy nhiên quân tử báo thù mười năm không muộn, không cần đến 10 năm tối này Trần Lâm nhất định cho nàng biết tay vì cái tội dám trở mặt với Huyết tổ đại nhân.
Bên kia thấy Trần Lâm bị bắt tại trận rồi còn cứng miệng, Phương Ngân người nhỏ nhưng gan lớn không nhịn được bĩu môi khinh bỉ nói:
- Lúc nãy không phải ai đó nói sẽ chuyên tâm cày cấp sao?
- Hư...!giờ chạy ra đây là thể nào.
Ai đó kia còn ai vào đây ngoài Trần Lâm.
Cái trò treo đầu dê bán thịt chó này ngoài Trần Lâm đại nhân ra thì ai mà làm được, lúc nãy cũng chính hắn mở mồm hô hào chuyên tâm cày cấp không ngờ thoáng một cái đã chạy đi đóng cọc cừ tràm...
Tuy nhiên nói về sức mạnh Trần Lâm không phải số 1, nhưng nói về độ mặt dày Trần Lâm đứng số 2 không ai dám đứng số 1...
Mặc kệ những lời trêu chọc của Phương Ngân, Trần Lâm quay đầu lại khẽ cười đểu nhìn Phương Ngân nói:
- Cái này người ta gọi là vui chơi giải trí nhẹ trước khi chiến đấu...
- Nam nhân chân chính phải như thế mới đánh được...
Nghe thấy thế Phương Ngân không nói nên lời chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng...
Vui chơi giải trí đúng là một lý do hết sức đường hoàng vô cùng hợp lý với thân phận cao quý của Huyết tổ đại nhân, ai có thể nói gì được.
- Thế giải trí xong rồi thì có thể tiếp tục được rồi chứ...
Phương Tuyến người trên cơ bản là lãnh đạo cái team này chỉ khẽ lắc đầu cười nói, không có ý định chấp nhất với vị đại nhân nhà mình.
Dù sao Huyết tổ đại nhân chức vị cao ai nói lại được hắn.
- Cái đó là dĩ nhiên, nhưng trước hết để Tố Nga phục dụng viên ngọc xanh cái đã...
Trần Lâm cũng biết mình quá đáng không muốn nói sâu vào vấn đề kia nữa quay đầu lại nhìn Trương Tố Nga cười nói.
- Ah...!phải rồi suýt chút nữa ta quên mất...
Nghe thấy thế Trương Tố Nga mới nhớ đến viên ngọc xanh có công dụng hoán đổi năng lực mà Trần Lâm đã cho vội vàng lấy ra.
Hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân cũng tò mò tiến đến nhìn vào viên ngọc xanh trong tay Trương Tố Nga, không cần nghĩ nhiều cũng biết đây chắc chắn là bảo vật mà Trần Lâm đã loot được rồi đem tăng cho Trương Tố Nga.
Thảo nào Trương Tố Nga lại chấp nhận chơi trò cái thú nhún với tên hôn quân kia, thì ra là có bảo vật mở đường...
Nghĩ đến đây Phương Tuyết đột nhiên nhớ đến hư ánh vô cùng bá đạo sao lưng Lâm Mỹ Anh.
Rõ ràng đó cũng chính là phúc lợi đặc biệt dành riêng cho cái âm hộ theo bên cạnh Huyết tổ đại nhân.
Dù biết Trần Lâm sẽ không thiên vị, Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga gà quá nên Trần Lâm mới cho chút ưu tiên nhưng Phương Tuyết vẫn không nhịn được đưa ánh mắt hờn dỗi nhìn Trần Lâm...
Cảm nhận được ánh mắt oán trách kia, Trần Lâm biết nha đầu này chắc là ghen rồi không khỏi cười cười gãi đầu kể hết mọi chuyện...
Nghe Trần Lâm kể về việc khám phá ra Bảo Ngọc Cổ Đại món quà mà hệ thống dành riêng cho những nhân hình chủng tộc, Phương Tuyết không nhịn được kinh nghị nhìn viên ngọc xanh trong tay Trương Tố Nga.
Cường hoá năng lực lên một cấp độ mới, hoán đổi năng lực vốn có thành một năng lực khác và cả công thêm một năng lực mới, tất cả đều không khác gì dị thực vật bảo vật đủ sức làm khuynh đảo cộng đồng hung thú.
Tuy nhiên, Trương Tố Nga thì không nói ngọc hoán đổi của nàng quá phèn, nhưng Lâm Mỹ Anh chỉ nằm ngửa cái âm hộ ra đã ăn được một viên ngọc cường hoá, từ đó có thể nói là một bước lên mây chiến lực đại tăng tính ra còn hơn hai chị em Phương Tuyết cày cấp thấy mẹ...
Sự bất công của tạo hoá khiến hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân dù vô cùng hối hận khi không đi theo Trần Lâm nhưng vẫn không nhìn được trừng mắt tức giận liếc nhìn Trần Lâm.
Thấy thế Trần Lâm thật sự khóc không ra nước mắt đành lên tiếng dỗ dàng hai chị em lắm chuyện này:
- Được rồi...!được rồi...!lần sau lấy có được gì ngon ta nhất định sẽ cho hai nàng trước được đưa...
- Giờ chịu khó ăn xúc xích nhé...
Bên kia nghe Trần Lâm kể về quá trình liều mạng trong không gian thí luyện để có được phần thưởng kia, Trương Tố Nga không khỏi cảm động siết chặt viên ngọc xanh trong tay.
Trương Tố Nga biết Trần Lâm đã cho thì sẽ không lấy lại, việc mà nàng có thể làm chính là cân nhắc xem nên đổi năng lực nào trong hai năng lực của mình, huyết giáp dạng xương hay quang cầu có thể phát sáng...
Rất lâu sau đó Trương Tố Nga đã có chủ ý quyết định chọn vào năng lực huyết giáp.
Phải sau một lúc suy nghĩ, năng lực mà Trương Tố Nga muốn đổi không phải quang cầu chỉ có công dụng phát quang kia mà là huyết giáp dạng xương thiên sinh phòng thủ.
Tuy nhiên một bảng thông báo đột nhiên hiện lên ngay sau đó lại khiến Trương Tố Nga ngây người.
- Đại nhân ta...!ta không đổi được năng lực của mình...
Nhìn